Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 669: Kinh động (2)

Lôi Tích dịch thuộc về bảo vật tôi thể ở Thượng Giới thiên, mười vực hoàn toàn không có.
Thân thể Lục Trần trải qua Lôi Tích dịch tôi thể, trở nên vô cùng mạnh mẽ, thực lực tự nhiên tăng vọt, cho nên mấy năm nay Lục Trần tăng lên nhanh hơn hắn rất nhiều.
Lục Trần đi tới nơi này vốn không kỳ lạ.
“Cái gì đó, u Dương huynh ngươi từ từ tu luyện, ta đi trước một bước.” Lục Trần cười tủm tỉm nói.
u Dương Cuồng nghe đến đó, khóe miệng co giật, có thể đừng nói những lời tức chết người đó được không.
Nhưng nếu người này đã đi tới Huyền vực, có lẽ phía sau còn có đả kích lớn hơn.
Nghĩ như vậy, trong lòng hắn thoáng cân bằng một chút.
“Quái vật!”
u Dương Cuồng nhìn bóng lưng Lục Trần càng đi càng xa, tức giận nói.
Tên này đã đả kích thiên kiêu của Hoang vực cùng với Thanh vực, hiện tại còn chạy tới đả kích Huyền vực bọn họ.
Lục Trần giống như bật chế độ hack, vượt qua đỉnh thứ năm mươi tám, năm mươi chín, sáu mươi.
Nhưng Lục Trần lại gặp phải khó khăn trên đỉnh thứ sáu mươi.
Sơn thế của đỉnh thứ sáu mươi thoáng cái hình như trở nên mạnh hơn rất nhiều, chỉ thấy trên đỉnh núi hiện ra từng bóng dáng mờ ảo của núi lớn, những bóng dáng mờ ảo núi lớn này chồng lên nhau mang theo uy áp vô cùng nặng nề, rũ xuống.
Ầm ầm ầm!
Uy áp dày nặng như núi, bầu không khí bàng bạc, sơn thế không thể chặn được.
Sơn thế phía trước đều là vô hình mà sơn thế nơi này đã hóa thành bóng dáng mờ ảo, uy áp lớn gấp trước mười lần.
Gặp được uy áp này cần phóng thích khí tức của bản thân giao hòa với sơn thế, tiến hành đối kháng, nếu như thành công mới có thể bước về phía trước.
Lục Trần bay lên trời, thân thể phóng ra từng luồng khí tức chống cự với bóng dáng mờ ảo núi lớn trên không trung, hai luồng khí tức cuồng bạo va chạm trên không trung, phát ra tiếng nổ vang đùng đùng, hình thành hai luồng phong bạo mạnh mẽ đụng chạm với nhau.
Lục Trần phóng thích toàn bộ thế ra ngoài, hóa thành cự kiếm dài đến trăm trượng, sắc bén vô song, kêu vù vù, mang theo lực cắt đáng sợ trực tiếp chém về phía bóng dáng mờ ảo núi lớn chồng lên nhau trên không trung.
Cùng lúc này, áp lực mà Lục Trần chịu đựng đột nhiên giảm bớt.
Sau đó, Lục Trần lên như diều gặp gió, thành công đứng ở đỉnh.
Ngay lúc Lục Trần lên đến đỉnh thứ sáu mươi, từng cường giả đáng sợ bị kinh động trong lúc ngủ say sâu trong gia tộc u Dương mở to hai mắt, nhìn Vạn Trọng phong xa xa.
Đỉnh núi thứ sáu mươi thuộc về đỉnh phong thủy, sơn thế hóa hữu hình, uy áp hơn xa phía trước.
Là một rãnh trời vắt ngang trước mặt đám đông, có thể bước lên đỉnh núi thứ sáu mươi đã thuộc nhân vật ngút trời cực kỳ đáng sợ.
“Ngoài Mai Tiêu ra, lại có một yêu nghiệt lên đến đỉnh núi thứ sáu mươi!”
“Đúng vậy, là u Dương Cuồng hay là Lý Đạo Tử?”
Từng ánh mắt nhìn qua, phát hiện Lục Trần đứng trên đỉnh núi, đều lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Bởi vì đây không phải là thiên kiêu mà bọn họ quen biết, mà là một gương mặt hoàn toàn xa lạ khiến mọi người đều ngây ra tại chỗ.
Keng!
Một tiếng chuông du dương vang lên từ tổ địa của gia tộc u Dương, hóa thành từng gợn sóng lan tràn về phía bốn phương tám hướng.
Tiếng chuông này đã đánh thẳng vào linh hồn con người.
Giờ phút này, tất cả mọi người bên trong gia tộc u Dương đều nghe được tiếng chuông này, ai nấy đều lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.
“Ai, ai lên đỉnh núi thứ sáu mươi vậy.”
“Là u Dương Cuồng, Lý Đạo Tử hay là Lê Nam Mặc?”
Trong ánh mắt mọi người toát ra khiếp sợ với nghi hoặc, sau đó bắt đầu suy đoán.
Trước đó tiếng chuông từng vang lên một lần, đó chính là Mai Tiêu, thanh niên đệ nhất Huyền vực lên đỉnh núi thứ sáu mươi, biểu thị chúc mừng Mai Tiêu.
Lần này lại lần nữa vang lên, trong đầu mọi người bắt đầu suy đoán là thiên kiêu cực kỳ quen thuộc của Huyền vực, chỉ là không biết là ai mà thôi.
“Lẽ nào là người đó!” Có hai thanh niên phi phàm liếc nhau trên đỉnh núi thứ năm mươi bảy, đều nghĩ đến thanh niên cổ quái lúc trước, rất có thể là đối phương đã lên đỉnh núi thứ sáu mươi.
Còn về u Dương Cuồng, có lẽ vẫn còn ở trên đỉnh núi thứ năm mươi tám.
u Dương Cuồng trên đỉnh núi thứ năm mươi tám cũng bị kinh động, mở đôi mắt thâm thúy ra, một lúc sau cười khổ nói: “Tên khốn này, có thể đừng đả kích người ta như vậy hay không.”
Đương nhiên là u Dương Cuồng biết ai lên đỉnh, ngoại trừ Lục Trần thì còn có thể là ai.
u Dương Cuồng nghĩ không ra sao tên Lục Trần đó có thể yêu nghiệt như vậy, mới ngày đầu tiên đã lên đỉnh núi thứ sáu mươi.
Mà hắn vẫn còn quanh quẩn trên đỉnh núi thứ năm mươi tám.
Hơn nữa Vạn Trọng phong còn là sân nhà hắn, hắn trên cơ bản đều ở trên này tu luyện, nhưng chỉ một ngày đã bị tiểu tử Lục Trần vượt qua.
Trong lòng u Dương Cuồng dâng lên cảm giác bất lực.
Trên đỉnh núi thứ sáu mươi lăm.
Mai Tiêu đang tu luyện cũng bị tiếng chuông đánh thức, hắn mở mắt ra, hiện lên tia nghi hoặc.
Nhưng hắn lại tương đối bình thản so với những người khác đang khiếp sợ.
Dù sao thì hắn cũng đã dẫn trước những người khác.
Chỉ cần vượt qua đỉnh núi thứ sáu mươi lăm, lên đỉnh núi thứ bảy mươi, vậy thì sau khi hắn phá vào Vương cảnh sẽ lĩnh ngộ được Thánh thế.
Sau đó Mai Tiêu nhắm hai mắt lại, tiếp tục tu luyện.
Hắn cảm giác đã không áp chế được muốn đột phá Vương cảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận