Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 640: Sư huynh đầu gỗ (2)

Lục Trần chứng kiến cảnh tượng này, cảm thấy có chút đau trứng, hắn tại sao không dịch dung sua khi ra khỏi Kiếm Đế cung chứ, tại sao nhất định phải dịch dung trong Kiếm Đế cung chứ.
Lục Trần xoa đầu, không biết phải xử lý việc này như thế nào nữa.
Yêu cầu của những người này, hắn không thể thỏa mãn được.
Chẳng lẽ lại biến ra thêm một cái Lục Trần đánh nhau với hắn sao, xung quanh có nhiều người nhìn như vậy, cũng không dễ phóng xuất thêm phân thân.
Lục Trần không muốn cho bọn hắn biết Kiếm Tam công tử chỉ là một bí danh, chỉ nghĩ mau chóng thoát thân khỏi đây.
Dùng trọn vẹn hơn mười giây để bày ra một tạo hình lãnh khốc, Lục Trần đã nghĩ được biện pháp để thoát thân, chỉ thấy đôi mắt lạnh nhạt cao ngạo của hắn nhìn khắp bốn phía, mở miệng nói: "Thật ra, ta đã gặp Lục Trần rồi."
Hắn vừa nói xong lời này, mọi người đều cảm thấy giật mình.
Kiếm Tam công tử đã gặp mặt Lục Trần rồi sao?
Các đệ tử có mặt tại đây đều bối rối, trong mắt lộ ra vẻ nghi hoặc.
Lẽ nào vị Kiếm Tam công tử kiêu ngạo này quen biết với Lục Trần, nếu không thì tại sao sau khi nghe tin sư muội bị Lục Trần đưa đi thì không tức giận, mà lại còn bình tĩnh trước sau như một.
Ngay khi bọn họ đang vô cùng bối rối, Lục Trần dùng giọng điệu bình tĩnh nói: “Lần trước trở về nghe tin sư muội đã bị Lục Trần đưa đi, ta đã đến gặp Lục Trần.”
Lục Trần nhìn xung quanh một lượt rồi tiếp tục nói: “Thực ra thì đó chỉ là một trò đùa của Lục Trần mà thôi, Lục Trần cũng không làm gì sư muội của ta cả, sau lần nói chuyện với nhau đó, ta cảm thấy con người của Lục Trần huynh tính tình chính trực, quang minh lỗi lạc, là một người có thể kết giao được.”
Mặt của Lục Trần dày như bức tường thành, tự khen mình mà mặt không đỏ tim không đập mạnh.
Khóe miệng của các đệ tử có mặt ở đây giật giật khi nghe thấy những lời của Kiếm Tam công tử.
Lục Trần tính tình chính trực? Bọn họ không thể đồng ý một cách bừa bãi.
Đệ tử trước đó vạch trần Lục Trần càng thêm vội vàng nói: “Kiếm Tam công tử, ngươi đã bị bề ngoài của Lục Trần lừa gạt rồi, Lục Trần không tốt như ngươi nghĩ đâu, ngươi có thể tùy tiện hỏi một người trong số chúng ta, lúc trước Thánh tử của Tử Tinh phong đã bị Lục Trần lừa thảm đến mức nào.”
Trải nghiệm bi thảm của Tử Hằng ở Hoang vực từ lâu đã được bị truyền khắp Kiếm Đế cung, vô số người đã đồng cảm với điều này, đồng thời cũng hiểu sâu sắc sự khủng khiếp của đại ma vương.
Đại ma vương hiện tại không chỉ đáng sợ mà sức chiến đấu của hắn cũng vô cùng đáng sợ, có thể giết chết cả Vương giả rồi.
Trong đám đông, có một nam tử mặc y phục màu tím, lúc này vẻ mặt của hắn đỏ bừng lên, ánh mắt lạnh lẽo đáng sợ như mũi tên.
Người này chính là Tử Hằng.
Sau khi bí cảnh sụp đổ, Tử Hằng vẫn luôn ở trong trạng thái bế quan, chỉ mới xuất quan cách đây không lâu, hắn đã ngẩn người một lúc lâu sau khi biết rõ về hành động kinh người mà Lục Trần đã làm được gần đây.
Hắn là một trong số ít những người trong biết rằng Kiếm Tam công tử chính là Lục Trần, nghe nói Quý Nhiên và Lục Trần khiến cho Bạch Trạch phải xoay như chong chóng thì không nói nên lời.
So với bi kịch của Bạch Trạch thì trải nghiệm bi thảm của hắn chẳng là gì cả.
Suy cho cùng thì hắn cũng chỉ thu hút một nhóm hận thù giùm cho Lục Trần, nằm trên giường trong vài tháng mà thôi.
Mặt khác, Bạch Trạch bị Lục Trần đùa nghịch trong lòng bàn tay, bị tổn thất năm mươi Thánh cảnh, tám Thánh Quân và hai Thánh Vương.
Điều quan trọng nhất là Bạch Trạch từ đầu đến cuối đều không biết chuyện gì, không biết Kiếm Tam công tử chính là Lục Trần, ngược lại còn tràn đầy lòng biết ơn đối với Lục Trần.
Tuy nhiên, có đệ tử lại dám nói về hắn, nhắc lại trải nghiệm khó chịu đó.
Điều này khiến hắn cực kỳ khó chịu.
Người đệ tử vừa mới nói xong kia đột nhiên cảm thấy một luồng sát khí, quay đầu lại nhìn thấy Tử Hằng trong đám người, trong lòng có chút lo lắng, mới lấy ‘người bị hại' là Tử Hằng ra làm ví dụ, thế nào mà ‘người bị hại' cũng có trong đám đông.
Tuy nhiên, để vạch trần sự dối trá của Lục Trần, hắn đã cố tình không nhìn thấy Tử Hằng, kể lại trải nghiệm đau khổ của Tử Hằng.
“Cái con mẹ nhà nó...”
Mặt Tử Hằng đen như đáy nồi, lỗ mũi khói bốc, tức đến mức muốn đánh người.
Trải nghiệm bi thảm của chính hắn lại được nhắc lại, tương đương với việc xát muối vào vết thương, mà hắn còn phải đóng vai một ‘khán giả', gây sát thương gấp đôi.
“Ngươi sai rồi.” Lục Trần nói, “Lục Trần cũng không có gài Tử Hằng, chính là do Tử Hằng sau khi tự mình uống say mèm rồi phát điên, đắc tội người khác, hoàn toàn không phải do Lục Trần gài hắn ta, sự thật không phụ thuộc vào người khác, mà phải tự mình suy nghĩ.”
Ánh mắt của mọi người đều lộ ra vẻ kỳ lạ, luôn cảm thấy có chút gì đó kỳ lạ.
Kiếm Tam công tử làm sao mà lại giải thích giùm Lục Trần, không lẽ Kiếm Tam công tử cũng bị Lục Trần lừa rồi
Lục Trần làm thế nào mà lại có thể khiến cho Kiếm Tam công tử tin tưởng như thế.
Nhóm đệ tử xung quanh càng lo lắng hơn, vội vàng nói: “Kiếm Tam công tử, xin hãy tỉnh tái lại đi, đừng để lời đường mật của Lục Trần lừa ngươi.”
Bây giờ bọn họ đang cực kỳ lo lắng, rõ ràng là hiện tại Kiếm Tam đang đi theo con đường cũ của Tử Hằng.
Có lẽ sau một thời gian nữa, Kiếm Tam công tử cũng sẽ gặp phải xui xẻo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận