Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1945. Người công cụ

Liễu Mục ghé mắt nhìn qua Lục Trần, nói khẽ: “Sau khi ngươi rời đi mấy ngàn năm, Kiếm Đế cung lại sinh ra vài thiên tài, hơn nữa không còn nguy cơ, ta liền từ bỏ vị trí, đến Nguyên giới xông xáo.”
Yến Tử Hiên tiếp lời, cười hì hì: “Ba người bọn ta du lịch Nguyên giới hồi lâu, gia nhập Trường Sinh điện, cũng coi như lăn lộn không tệ, sau đó trong một lần tranh đoạt cơ duyên, ngẫu nhiên gặp Liễu Mục sư huynh, lại tiếp đó, nghe được Đạo giới mở ra, vốn định đến.”
“Thế nhưng lúc đó, tu vi bọn ta không đủ, nên không đến, lại tiếp đó, nghe được tin đồn ở Đạo giới.”
“Thế nào vừa nghe hai chữ Lục Trần, phản ứng đầu tiên của bọn ta đều là sư đệ ngươi, vốn định tới Vạn Kiếm tông, nhưng đường đi xa xôi, cần đi qua mấy hoàng triều Yêu tộc, quan hệ giữa Nhân tộc và Yêu tộc Nguyên giới căng thẳng, nên bọn ta vẫn luôn tiềm tu, bây giờ bước vào Tạo Giới cảnh, có lực tự vệ, bèn tới Vạn Kiếm tông tìm người.”
Lục Trần khẽ gật đầu: “Thì ra là vậy.”
“Hì hì, Liễu Mục sư huynh tới, như thế sư đệ có một chuyện muốn nhờ, còn xin…” Lục Trần nhìn Liễu Mục, cười hì hì nói, thế nhưng lời còn chưa nói hết, Liễu Mục đã nói: “Ta không giúp.”
Lục Trần sững sờ, nói: “Sư huynh, lời ta còn chưa nói hết mà.”
Liễu Mục nói: “Ngươi đơn giản là muốn ta giúp ngươi lãnh đạo Kiếm Đế cung thôi.”
Một ánh mắt ta đã sớm nhìn thấu ý nghĩ của ngươi.
Lục Trần: “…”
Biểu hiện của mình có rõ ràng như vậy sao.
Lục Trần lộ vẻ tức giận sờ mũi, nói: “Bỏ đi, đành nuôi thả đám đệ tử này vậy.”
“Nếu mấy vị sư huynh không chê thì ở lại Kiếm Đế cung tu hành đi.” Lục Trần mở miệng giữ lại mấy người.
“Được.”
Liễu Mục, Yến Tử Hiên, Bùi Kỵ, Nguyễn Trần Sương gật đầu đáp ứng.
Bốn người bọn họ, đến Nguyên giới xông xáo hồi lâu, miễn cưỡng bước vào Tạo Giới cảnh, nhưng bởi vì không có Ngộ Đạo đan và lá trà Ngộ Đạo, nội tình đại đạo tích luỹ rất chậm, dựa theo thuận theo tự nhiên tu hành, đột phá một tiểu cảnh giới, nói ít cũng phải mấy trăm ngàn, mấy trăm vạn năm.
Đây là đang ở Nguyên giới.
Nếu là ở Sơn Hải giới, đột phá một tiểu cảnh giới, động một tí là ngàn vạn năm.
Vì sao Lục Trần nhanh chóng đột phá đến viên mãn, còn không phải là vì ở phát tài một phen Đạo giới sao.
Nếu không, tu vi so với bọn họ chênh lệch không lớn.
Bốn người ở lại Kiếm Đế cung, cùng nhau tiềm tu với Lục Trần, hai năm sau, Vương Mãnh vội vàng tìm tới Lục Trần, vội vàng nói: “Cung chủ, bên ngoài lại có người tìm ngươi, là hai đại mỹ nữ, còn tự xưng là sư phụ của ngươi.”
Lục Trần mặt đầy ngạc nhiên lẫn vui mừng!
Chẳng lẽ là hai vị sư phụ Hoa Điệp và Giản Khinh Âm tìm tới cửa.
Điều này rất có thể.
Bởi vì lúc trước khi hai người đến Nguyên giới, đã là Tạo Giới cảnh, hơn nữa nghề phụ của mỗi người đều thuộc loại đỉnh phong, rất dễ dàng có thể gia nhập thế lực của Giới Chủ.
Còn có, nếu Liễu Mục bọn họ đều đã nghe nói về tên tuổi của hắn, chắc hẳn hai vị sư phụ cũng nghe nói, tìm tới cửa rất bình thường.
Lục Trần đích thân tới trước sơn môn, thấy phía trước đứng hai bóng dáng khí chất kỳ ảo, dung mạo không khác gì thiếu nữ trẻ tuổi hai mươi tuổi xuân, tư sắc thượng thừa, thân hình phiêu dật, có loại ý vị thiên địa linh tú, nhìn chung Nguyên giới, cũng rất khó tìm ra mỹ nữ như vậy.
Một người mặc váy lam, vóc dáng nhỏ nhắn, có một khuôn mặt hoàn mỹ thiên sinh lệ chất, mắt to linh động, tròng mắt chuyển động linh tinh.
Một người khác mặc váy trắng, vẻ ngoài không thua gì thiếu nữ váy xanh bên cạnh, dáng vẻ hơi cao gầy, đường cong lả lướt, khí chất cao nhã.
Hai người này, đúng là Tứ sư phụ và Ngũ sư phụ của Lục Trần.
Trong nháy mắt Hoa Điệp nhìn thấy Lục Trần xuất hiện, lập tức mừng tít mắt nói: “Khinh Âm, ta nói không sai mà, gia hỏa mở ra Kiếm Đế cung ở Vạn Kiếm tông, chính là Tiểu Lục Trần.”
Mắt phượng của Giản Khinh Âm nhìn qua Lục Trần, mỉm cười nói: “Lục Trần đúng là lớn rồi, cảnh giới đã vượt qua sư phụ.”
Hiện tại mạnh hơn Lục Trần các nàng một tiểu cảnh giới, bởi vì các nàng mới Tạo Giới cảnh đỉnh phong, mà Lục Trần đã viên mãn, cảm nhận được một chút áp lực trên người Lục Trần, liền biết tu vi của Lục Trần, đã vượt qua các nàng.
“Chào hai sư phụ, cuối cùng chúng ta cũng gặp lại.” Lục Trần chắp tay thi lễ nói.
“Hì hì.”
Bóng hình xinh đẹp của Hoa Điệp lóe lên, đi tới trước mặt Lục Trần, sờ đầu chó của hắn, vui vẻ ra mặt.
Lục Trần: “…”
Có cảm giác bị mạo phạm đến.
“Ây ya, tiểu Lục Trần, sư phụ đều đứng đây lâu như vậy, ngươi cũng không mời bọn ta đi vào, đây là muốn khi sư diệt tổ hả?” Hoa Điệp tiếp tục sờ đầu chó của Lục Trần.
“Mời vào.”
Lục Trần thở dài một hơi, mấy vạn năm không gặp, Tứ sư phụ vẫn không khác gì tiểu nữ hài, thích trêu đùa người khác, tựa như có thể vĩnh viễn duy trì tính trẻ con.
“Vậy mới ngoan chứ.” Hoa Điệp thu tay về.
Lúc ba người đang chuẩn bị đi vào, đột nhiên, xa xa truyền đến một áp lực đáng sợ, mấy luồng thần quang từ trên trời giáng xuống, mấy bóng người xuất hiện trước mặt ba người, tổng cộng có bốn lão giả, trên người phát ra đạo uy nồng đậm, trong đó có một người đã đạt tới cấp Tạo Giới cảnh viên mãn.
“Mấy lão vương bát đản này, đuổi theo bọn ta lâu như vậy, thật sự cho rằng bọn ta dễ ức hiếp à?” Hoa Điệp thấy bốn người, nghiến chặt răng, sau đó kéo ống tay áo Lục Trần, lớn tiếng nói: “Tiểu Lục Trần, có người bắt nạt sư phụ nhà ngươi.”
Hết chương 1930.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1931
Bạn cần đăng nhập để bình luận