Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1752: Vua ăn cơm mềm (2)

Tên mập hèn mọn nói: “Huynh đệ, chúng ta cũng là nam nhân, tất cả mọi người hiểu, cũng đừng giả bộ thánh nhân gì, người tu hành trên đời này, đều hi vọng răng lợi mềm như Lục Trần được ăn cơm mềm.”
“Hở!” Vẻ mặt Lục Trần ngây ngốc.
Mình ở trong lòng người Sơn Hải giới là dạng người ăn cơm mềm sao?
Tên mập hèn mọn cảm thán một câu: “Mặc dù Lục Trần ăn cơm mềm rất thơm, nhưng người ta có bản lãnh thật sự, thiên phú yêu nghiệt, ta đặc biệt sùng bái hắn đi tới Thiên Yêu giới, nếu có cơ hội, ta cũng muốn đi.”
“Điều mới vừa rồi ngươi nói là có ý gì?” Vẻ mặt Lục Trần không hiểu hỏi.
Tên mập hèn mọn liếc nhìn Nguyệt Nhan bên cạnh Lục Trần, trong mắt hiện lên một chút si mê, sau đó truyền âm nói: “Huynh đệ, ngươi đừng giả bộ, ngươi dám nói mục đích ngươi lựa chọn thành Thần Hoàng, không phải là vì mấy nữ chiến thần kia đi.”
“Chúng ta không may mắn như Lục Trần kia, tìm năm nữ Thiên Đế làm hậu thuẫn, trở thành đệ nhất ăn cơm mềm ở Sơn Hải giới, nhưng dưới Thần Hoàng Nữ Đế còn có mấy nữ chiến thần, không chỉ có người đẹp mà còn có tu vi lớn mạnh, cấp bậc Thánh Đế cự đầu, chỉ cần có thể cua một người là ăn no cơm mềm rồi.”
Tên mập hèn mọn nói xong, vẻ mặt lâng lâng.
Khóe miệng Lục Trần điên cuồng co giật, mình ở trong lòng người ta lại bị gọi là đệ nhất ăn cơm mềm nữa chứ.
Bị người ta nói là đệ nhất ăn cơm mềm ở Sơn Hải giới, trong lòng Lục Trần ít nhiều có chút cạn lời, chỉ là nói lại, mình có năm sư phụ Thiên Đế, tất cả đều là phái nữ, không có nam, không khiến người ta hiểu lầm cũng khó.
Chỉ là Lục Trần vẫn giải thích một câu: “Cõ lẽ Lục Trần không phải là người như vậy.”
“Làm sao mà không phải?” Vẻ mặt tên mập kích động, nước bọt bắn tung tóe nói: “Huynh đệ, ta nói với ngươi, gọi Lục Trần là đệ nhất ăn cơm mềm cũng không quá đáng chút nào là có nguyên nhân.”
“Nguyên nhân gì?” Lục Trần tò mò hỏi.
Vẻ mặt tên mập thần bí, nói: “Theo chút tin tức ta hiểu được, Lục Trần không chỉ ăn cơm mềm ở Sơn Hải giới, còn ăn cơm mềm ở thế giới khác nữa, nghe nói hắn mang về một mỹ nhân Thần Đế từ bên ngoài, ha hả, ngươi chưa từng nghe hệ thống cảnh giới này đúng không, Thần Đế tương đương với Thiên Đế đó.”
Lục Trần: “...”
Lục Trần có phần im lặng, tên mập này là người nào vậy, còn biết hắn dẫn một Thần Đế về.
“Huynh đệ, nữ nhân bên cạnh ngươi rất yên tĩnh, tướng mạo đẹp, da trắng, còn khí chất hơn so với mấy nữ chiến thần kia.” Khi Lục Trần im lặng, vẻ mặt tên mập hề hề truyền âm nói.
Tên mập liếc mắt chú ý tới Lục Trần là có nguyên nhân, bởi vì Nguyệt Nhan bên cạnh Lục Trần, tên mập cảm thấy khí chất của nàng thật sự là quá xuất sắc, hoàn toàn có thể phân cao thấp với Thần Hoàng Nữ Đế.
Dĩ nhiên, ở trong lòng tên mập vẫn cảm thấy khí chất Thần Hoàng Nữ Đế xuất chúng hơn.
Tên mập vẫn tương đối bội phục thanh niên mới lên Thần Hoàng đã có một bé con đẹp như vậy, còn tới đoạt chén cơm.
Hơn nữa hắn còn sinh ra cảm giác nguy hiểm, bởi vì mặt trắng nhỏ này đẹp trai hơn hắn, cộng thêm lại cua được bé con xinh đẹp như vậy, chắc chắn miệng lưỡi lưu loát rồi.
“Khụ khụ, ngươi biết sáu chữ họa từ trong miệng mà ra là như thế nào không?” Lục Trần ho khan một câu, tốt bụng nhắc nhở một câu.
Lục Trần không thể không bội phục cái tên mập mạp này, nghĩ truyền âm thì Nguyệt Nhan bên cạnh không nghe được sao, sau khi tên mập bình luận Nguyệt Nhan xong, Lục Trần rõ ràng cảm giác được người nàng phát ra ý lạnh nhè nhẹ.
Tên mập hoàn toàn không để nhắc nhở của Lục Trần ở trong lòng, hắn tự tin truyền âm ngay cả Thánh Đế cự đầu cũng không nghe được, hèn mọn cười: “Huynh đệ ngươi yên tâm, tính bảo mật thuật truyền âm của ta rất mạnh, chỉ có cấp Thiên Đế mới có thể nghe thấy.”
Trong lòng Lục Trần chửi bậy một câu, mấu chốt là người bên cạnh này chính là cấp Thiên Đế.
Tuy nhiên tên mập cũng không biết nguy hiểm giáng xuống, tiếp tục hèn mọn nói: “Huynh đệ, ngươi có thể cua được bé con tốt như vậy, nghĩ thấy bản lĩnh tán gái rất mạnh, đúng rồi, còn chưa thỉnh giáo tên của ngươi.”
“Lục Trần!” Lục Trần trả lời một câu.
“Lục Trần!”
Vẻ mặt tên mập không thể tin nổi, Lục Trần còn tưởng tên mập nhận ra mình, ngay sau đó hắn nói một câu: “Ngươi lại trùng tên với kẻ ăn cơm mềm kia à.”
Tên mập này há to miệng, sững sờ không nghi ngờ người ngồi trước mặt chính là kẻ ăn cơm mềm trong miệng hắn nói, suy cho cùng Lục Trần là thần long thấy đầu không thấy đuôi, vô cùng thần bí, hơn nữa phần lớn thời gian cũng không hoạt động ở Sơn Hải giới, không phải ở Thiên Yêu giới, chính là du luyện khu vực Vô Cương.
Bình thường ở Sơn Hải giới, phần lớn thời gian cũng bế quan, gần như không gặp được.
“Khụ khụ!”
Lục Trần nghe thấy lời nói của tên mập, vội ho một tiếng.
Tên mập này giả vờ không biết hay thật sự không biết, chỉ là cũng lười giải thích, đột nhiên, Lục Trần như có điều suy nghĩ nhìn về phía cửa.
Một nữ tử mặc trang phục màu trắng, rơi vào tầm mắt Lục Trần, tư thái mỹ nữ kia yểu điệu, da trắng nõn nà, gương mặt tinh xảo, một đôi mắt như nước thu lưu chuyển dư quang, xinh đẹp và khí chất cùng tồn tại.
Theo nữ tử đi vào, xung quanh trong nháy mắt yên tĩnh lại, toàn bộ sự chú ý của mọi người rơi ở trên người nữ tử, trong mắt mang theo ngưỡng mộ nồng đậm.
Mỹ nữ kia gần như là người được ưu ái nhất thành Thần Hoàng, bởi vì thân phận của nàng tôn quý, là đồ đệ Liễu Khuynh Thành của Thần Hoàng Nữ Đế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận