Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 600: Cơn sốt tìm bảo

Một nhóm nữ đệ tử vừa đi về phía trước vừa tán gẫu với nhau cho đỡ nhàm chán.
Sau khi lục địa rơi xuống, các nữ đệ tử của Bách Hoa tông đang tìm kiếm bảo vật. Họ tìm thấy một tấm bia đá bên trong đống đổ nát, bên trên ghi lại một công pháp tu luyện thâm hậu, theo như quan sát sơ bộ thì đó hẳn là võ học cấp Hoàng.
Đối với một tông môn chỉ có Vương giả tuyệt đỉnh toạ trấn, nếu có được võ học cấp Hoàng và phát triển nó qua vài thập niên, chắc hẳn là có thể sinh ra Hoàng giả.
Tuy nhiên, khi mang tấm bia võ học cấp Hoàng quay về tông môn, bọn họ đã gặp phải một thế lực của tông môn Thánh cảnh.
Những đệ tử tông môn này không nói lời nào đã giết một số đệ tử của Bách Hoa tông các nàng rồi đoạt lấy tấm bia đá.
Trơ mắt nhìn cơ duyên lớn đã bị tước mất, họ vừa tức giận vừa bất lực.
Nhưng có thể làm gì được.
Tông chủ của các nàng mạnh nhất cũng chỉ có tu vi Vương giả tuyệt đỉnh, mà môn phái của những đệ tử đã cướp bia đá của các nàng đều có cường giả Hoàng cảnh, Thánh cảnh toạ trấn.
Đắc tội với những loại môn phái này, không cẩn thận sẽ bị diệt môn.
"A..."
Đột nhiên có một tiếng hét truyền đến.
Người phát ra tiếng hét chói tai là một cô gái chừng mười lăm mười sáu tuổi, trên khuôn mặt vẫn còn sự non nớt, nhìn qua rất ngây ngô. Lúc này, trên gương mặt nhỏ nhắn của nàng đầy vẻ sợ hãi.
"Tiểu Vũ, sao vậy?" Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên.
Trong đám đông, một nữ tử khoảng khoảng hai tư hai lăm tuổi đi tới. Nữ tử này có dáng người cao ráo xinh đẹp, tư sắc thuộc loại đứng đầu trong đám nữ đệ tử.
Nữ tử tên là Hàn Tĩnh, tu vi nàng đang dao động ở Siêu Phàm cảnh đỉnh cao, là đệ tử đời đầu của Bách Hoa tông, cũng là đại sư tỷ trong lòng đám nữ đệ tử.
"Đại, đại sư tỷ, có một người chết ở đó." Cô gái chỉ tay về phía trước run rẩy nói.
Tầm mắt Hàn Tĩnh nhìn về nơi mà ngón tay chỉ, có một thi thể nằm bên cạnh tảng đá lớn.
Cái xác chết này bám đầy bụi, trên người toàn bùn đất đã khô nứt, không thấy cử động, có lẽ đã chết lâu lắm rồi.
Sau đó, cả đám đệ tử Bách Hoa tông tiến tới vây quanh.
Hàn Tĩnh ngồi xổm xuống thăm dò hơi thở, giây tiếp sau, sắc mặt nàng hơi thay đổi.
"Sư tỷ, sao thế?" Những nữ đệ tử nhỏ tuổi đứng xung quanh hỏi.
Hàn Tĩnh nói: "Người này nhìn qua giống như đã chết, nhưng vẫn còn hơi thở yếu ớt, chắc là không thể cứu vãn được nữa rồi."
"Hẳn là đã xảy ra tranh chấp bảo vật với các đệ tử xuất chúng nên bị giết ở đây." Trong đám người, có một nữ đệ tử nói.
Vì tranh đoạt cơ duyên, các võ giả thường xuyên ngươi chết ta sống, đây không phải lần đầu tiên họ gặp phải chuyện như vậy.
"Tâm mạch yếu ớt thế này, phỏng chừng cần phải có đan dược lục phẩm mới có thể cứu được mạng sống." Hàn Tĩnh nói, giọng điệu có hơi tiếc nuối.
Tuy rằng đệ tử Bách Hoa tông bọn họ không muốn trở nên máu lạnh vô tình như hầu hết những tông môn đệ tử khác, nhưng người này thật sự quá yếu, chỉ có thể cầm cự một hơi tàn. Hơn nữa, với năng lực của Bách Hoa tông bọn họ không thể lấy ra đan dược lục phẩm trân quý để cứu người được.
Suy nghĩ xong, nữ tử tên Hàn Tĩnh vẫn lấy một lọ đan dược ra, đổ từ bên trong ra một viên đan dược thơm phức.
Sau đó bóp miệng nam tử đang hôn mê, đưa viên đan dược vào miệng hắn.
"Sư tỷ, ngươi làm gì vậy? Đây là Độ Sinh đan tứ phẩm do tông chủ ban thưởng cho ngươi, là đan dược chữa bệnh tốt nhất trong những đan dược tứ phẩm. Trong tông môn chỉ có mười viên, ngươi lại đưa cho một kẻ không rõ lai lịch sắp chết."
"Sư tỷ, rõ ràng đã biết là không cứu nổi hắn, lại còn không rõ phẩm tính như thế nào. Đây không phải đang lãng phí đan dược hay sao?"
Đám nữ đệ tử nối tiếp nhau lên tiếng.
Họ cảm thấy sư tỷ làm như vậy làm lãng phí đan dược quý giá.
Hàn Tĩnh lắc đầu nói: "Sư phụ đã từng nói, trước phải tu tâm, sau mới tu luyện. Ta đã cố hết sức hoàn thành nghĩa vụ của mình, về phần hắn có thể sống được hay không còn tuỳ vào mệnh của hắn."
Hàn Tĩnh nói xong bèn đứng dậy cất lời: "Đi thôi."
Hàn Tĩnh đưa đám sư muội chuẩn bị rời đi thì gặp phải một nhóm người.
Nhóm bảy tám người này mặc áo đen, tất cả đều thuộc Siêu Phàm cảnh, người mạnh nhất trong đám là một Siêu Phàm cảnh viên mãn.
"Hỏng rồi, là đệ tử Quỷ Lang tông." Nữ đệ tử Bách Hoa tông thì thào nói.
Quỷ Lang tông là thế lực cấp Hoàng duy nhất trong pham vi một trăm vạn dặm gần đây. Tông môn có Hoàng giả toạ trấn, hơn nữa không chỉ có một vị, ngoài ra còn có chín Vương cảnh, từ dưới Vương cảnh trở xuống có rất nhiều.
Tuy nhiên thanh danh của môn phái này không được tốt cho lắm. Thêm vào đó, Hoàng chủ Hoàng triều của bọn họ bị tiêu diệt vì tai bay vạ gió khiến trật tự bị sụp đổ. Quỷ Lang tông tràn đầy tham vọng, gần đây họ đang chiêu mộ đệ tử, đồng thời mượn sức những người sống sót nhằm tạo dựng nên một hoàng triều mới.
Khi hai bên gặp nhau, sắc mặt của các đệ tử Bách Hoa tông do Hàn Tĩnh cầm đầu có chút thay đổi, còn đám nam tử áo đen lại nở nụ cười. Ánh mắt rực lửa của nam tử cầm đầu quét qua thân hình ưu nhã của Hàn Tĩnh, cuối cùng mỉm cười nói: "Hàn Tĩnh, thật sự có duyên phận nha. Không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở đây."
Nam tử áo đen cầm đầu hiển nhiên là quen biết Hàn Tĩnh nên đã dùng giọng điệu quen thuộc bắt chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận