Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 679: Một lượng lớn người mất tích

"Haha, ta cảm thấy cách gọi này khá hay." Sau đó, Đường Thiên Vũ không kìm được cười khanh khách.
"Tiểu nữu, ngươi thiếu hôn à?" Lục Trần quay đầu lại nhìn chằm chằm Đường Thiên Vũ và uy hiếp.
"Ngươi...."
Đường Thiên Vũ vốn đang cười, nghe thấy Lục Trần nói bèn nhớ tới một trải nghiệm không dễ chịu. Khuôn mặt thanh tú của nàng đột nhiên đỏ bừng, đôi mắt to xinh đẹp tràn đầy xấu hổ và tức giận.
Đường Thiên Vũ hừ một tiếng: "Không phải do ngươi tự làm tự chịu à? Đáng đời."
Nói xong bèn liếc Lục Trần một cái rồi lắc eo rời đi.
"Ta sẽ điều tra xem ai đã khơi mào chuyện này." Lục Trần bỏ đi sau khi để lại một câu.
Mẹ nó, danh hiệu này khiến hắn thậm chí không còn tâm trạng nào để tu luyện.
Một lần tu luyện của Lục Trần kéo dài nửa tháng.
Trong nửa tháng qua, vì ba chữ thằng ị bậy mà Lục Trần mãi không thể tĩnh tâm tu luyện.
Khi Lục Trần ra ngoài, hắn đã dùng thần niệm cường đại phóng ra xa, bao phủ phạm vi vạn thước. Hắn thấy rất nhiều người, còn nghe thấy cuộc trò chuyện của bọn họ. Lửa giận của Lục Trần lập tức bùng lên, bởi vì những gì bọn họ đang tán gẫu đều nói về mình, và đương nhiên là cũng nhắc tới ba chữ kia.
Mặc dù lần trước hắn đã đe doạ họ.
Nhưng nói như nước đổ lá khoai, từ khi nó xuất hiện thì khó mà bỏ được.
Không được thảo luận công khai, thì sẽ được thảo luận trong âm thầm lén lút.
Vì vậy, mặc dù Lục Trần khiến đối phương kinh sợ, nhưng hắn không thể kiểm soát những cuộc thảo luận bí mật của họ.
Như một u linh, Lục Trần đứng cách mấy người đó không xa, dùng sắc mặt không tốt nhìn bọn họ.
Những thanh niên tuấn kiệt của một số hoàng triều đang hớn hở trò chuyện với nhau. Không biết vì sao, một cảm giác kinh hoàng đột nhiên dâng lên trong lòng họ như thể bị một con mãnh thú hồng hoang đang nhìn chằm chằm.
Vừa quay đầu lại đã thấy Lục Trần đang dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn hắn, đám người này lập tức tái mặt vì sợ, thân thể run rẩy như chim cút sợ hãi.
Thân hình Lục Trần chợt loé lên, xuất hiện trước mặt bọn họ.
Đám người đột nhiên cảm nhận được một lường uy áp đáng sợ đè ép khiến họ không thở nổi.
"Ai đã phát minh ra cái tên gọi này?" Một lúc sau, cuối cùng Lục Trần cũng lên tiếng.
Lục Trần muốn tìm ra kẻ đầu têu đặt cho hắn biệt hiệu này, hắn phải nghiêm trị không tha.
"Chính, chính là lần trước...."
Dưới sự thúc ép của Lục Trần, mấy người biết chuyện đều đồng thời khai ra tên Thái tử của một hoàng triều. Bởi vì vị Thái tử này kể về câu chuyện thú vị khi hắn vào u Dương gia, sau đó đã có người đề nghị gọi hắn là thằng ị bậy.
Vì thế, danh xưng này đã ra đời.
Sau khi bọn họ run rẩy kể hết từng li từng tí gia sản của vị Thái tử nào đó ra, Lục Trần lạnh lẽo liếc họ lần hai rồi rời đi.
Mấy người nọ thấy Lục Trần rời đi mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng đột nhiên, cảm giác kinh hãi đột nhiên xuất hiện, tất cả còn chưa kịp phản ứng đã thấy cổ đau dữ dội rồi chìm vào hôn mê.
Một bóng người xuất hiện sau lưng họ, mang mấy người đi rồi nhanh chóng rời khỏi như bóng ma.
Sau đó ít lâu, u Dương gia đã xảy ra một biến cố lớn. Đó là một số hoàng tử đến từ các hoàng triều lớn và truyền nhân của các môn phái đột nhiên biến mất không rõ lý do.
Nguyên nhân là thế này, nghe nói có một hoàng tử của hoàng triều nào đó biến mất hơn hai ngày. Những người đi cùng hắn không thể ngồi yên được nữa, họ vội vàng tới bẩm báo với trường lão nhà mình. Các vị trưởng lão đã dùng thần niệm tìm kiếm khắp nơi nhưng không tìm thấy ai. Vì vậy, họ đã báo cho người của u Dương gia tìm kiếm, dù sao thì bọn họ cũng bị mất tích trong u Dương gia.
Sau khi u Dương gia biết được chuyện này, họ cũng vô cùng kinh ngạc.
Có người biến mất trong u Dương gia, đây không phải chuyện đùa sao? Ai có đủ can đảm lẻn vào u Dương gia bắt người đi.
Trong hai ba ngày, người của hai mươi ba mươi tông môn đều gặp nạn, sự việc ngày càng trở nên kỳ quái. Cùng lúc đó, tất cả những thế lực trên đều tìm đến nhân vật đại diện của gia tộc u Dương để bàn về chuyện này.
Gia tộc u Dương vừa ngạc nhiên vừa an ủi người nhà của những người mất tích.
Sao có nhiều người mất tích vậy, lại còn ở trong nhà u Dương, đây là chuyện đùa phải không.
Hai ba mươi người đồng loạt mất tích bị mọi người lan truyền ra ngoài. Trong lúc nhất thời, ai cũng cảm thấy hoảng sợ, tự mình doạ người.
Gia tộc u Dương, một trong năm đại tộc lớn ở Huyền vực với mười hai mươi cường giả Thánh Vương toạ trấn, thực lực vô cùng đáng sợ.
Về cơ bản, không một ai ở Huyền vực dám đắc tội với gia tộc u Dương hay dám bắt cóc truyền nhân của các hoàng triều lớn rồi giá hoạ cho gia tộc u Dương.
Nhưng buồn cười chính là điều đó rõ ràng không thể xảy ra, nhưng nó lại vừa xảy ra rồi.
Mất tích không chỉ một người mà tận hơn ba mươi người.
Hơn nữa, số lượng người mất tích vẫn đang tăng lên hàng ngày khiến cao tầng của u Dương tộc muốn sứt đầu mẻ trán.
Mặc dù những thế lực sau lưng người mất tích không thể trả thù gia tộc u Dương và cũng không đủ thực lực để trả thù, nhưng nếu chuyện này lan ra bên ngoài, chắc chắn sẽ là một đòn giáng mạnh vào thanh danh của gia tộc u Dương.
Hơn nữa, bọn họ còn không biết những người mất tích đã chết hay là bị bắt cóc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận