Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1619: Đợi hồi chiêu

Bởi vì từ khi tháp đen giáng xuống đến khi công kích lão đại chỉ diễn ra trong một ý nghĩ, đến bây giờ bọn chúng mới phản ứng lại được, ánh mắt đầy hoảng hốt.
Sắc mặt bọn chúng tái nhợt, sau đó đã hiểu rõ, trong bóng tối nhất định có một tồn tại Thần Đế đáng sợ.
Lý do tại sao khẳng định như vậy là vì pháp bảo Tạo Giới cảnh thường nằm trong tay Thần Đế.
Hách Lan Uy đâm vào mấy toà kiến trúc đổ nát phía sau khiến máu tươi phun ra một cách điên cuồng, nhưng trên mặt hắn không có bất kỳ dấu hiệu suy sụp nào mà lại trở nên cực kỳ hưng phấn. Hắn bay vút lên cao mà không để ý tới thương thế của mình, nhìn xung quanh và cung kính nói: "Không biết vị tiền bối nào tới, Hách Lan Uy vô cùng cảm kích ân cứu mạng này."
"Xin tiền bối hãy tới tiêu diệt những dị tộc này."
Một giây...
Hai giây...
Mười giây sau, một trận gió lạnh thổi qua, chung quanh không có ai đáp lại khiến vẻ mặt Hách Lan Uy hơi ngây ngẩn.
Ngay cả con thằn lằn khổng lồ bị tháp Chấn Giới nện cho gần chết cũng tỏ vẻ nghi ngờ.
Con thằn lằn khổng lồ này vô cùng thê thảm, trên lưng nó có một vết lõm to đùng, máu thịt nát bét, có thể nhìn thấy xương cốt gãy vụn, hõm lớn như một cái hồ nhỏ tràn ngập máu tươi trong đó.
Tuy rằng thằn lằn khổng lồ có cơ thể cứng cáp và biến thành hình dạng thú, nhưng nó không thể chịu được một đòn của pháp bảo Tạo Giới cảnh, tuy uy lực của đòn tấn công này chưa đạt tới Tạo Giới cảnh.
"Hách Lan Uy sẽ luôn ghi tạc ân cứu mạng của tiền bối trong lòng, thỉnh tiền bối hãy hiện thân để vãn bối có thể nhớ kỹ gương mặt của ngài." Hách Lan Uy tiếp tục cung kính nói chuyện với nơi không có một bóng người nào.
Lời nói của Hách Lan Uy không được đáp lại, cũng không có ai xuất hiện mà chỉ có một toà tháp đen sừng sững giữa trời đất mang theo uy năng ngập tràn.
Hách Lan Uy không khỏi chạnh lòng, tại sao vị tiền bối đã cứu hắn lại không ra mặt, lẽ nào tiền bối này thích làm việc thiện không để lại tên tuổi, hay là tính tình lạnh lùng cao ngạo, không giỏi giao tiếp, hoặc cũng có thể là xấu hổ ngượng ngùng.
Hách Lan Uy tiếp tục dùng giọng điệu kính cẩn nói: "Tiền bối đừng làm loạn nữa, ta biết ngươi đang ở đây, đừng trốn nữa, mau ra đây đi."
Tiếc là xung quanh không có người nào trả lời hắn.
Bởi vì Lục Trần đã tiến vào thế giới hạt hư không để khôi phục thể lực từ lâu rồi. Lục Trần sẽ không bao giờ trao mạng sống của mình cho người khác, chỉ có nắm giữ nó trong tay mới an toàn nhất, vì vậy sau khi hắn khôi phục thể lực của mình xong mới hiện thân.
Thằn lằn khổng lồ và những thủ hạ dị tộc Thần Vương xung quanh không dám cử động dù chỉ một chút, tất cả đều câm như hến.
Đi không được mà không đi cũng không xong.
Vì nếu bọn chúng chạy trốn nhất định sẽ khiến tiền bối trong tối tức giận, kết cục chính là bị một chưởng giết chết,
Nhưng nếu ở yên tại chỗ, bọn chúng có thể tìm được một con đường sống sót.
Tiếc là chúng không biết rằng, nếu trốn thoát vào lúc này, bọn chúng sẽ có cơ hội sống sót. Nhưng nếu bây giờ không quyết, bọn chúng sẽ không còn cơ hội rời đi sau khi Lục Trần khôi phục lại thể lực.
"Kỳ lạ, tại sao pháp bảo lưu chuyển giới lực lại không thể phát huy ra uy năng cấp Thần Đế?" Hai phút sau, ánh mắt thằn lằn khổng lồ lộ vẻ nghi hoặc.
"Uy năng vừa rồi chỉ gần bằng nửa Thần Đế."
"Nói cách khách, kẻ trong bóng tối kia không phải một tiền bối, có lẽ cảnh giới kẻ này còn không bằng bọn họ. Bởi vì sức mạnh không đủ nên chỉ có kích phát Thần Đế khí một lần."
"Không phải tiền bối lạnh lùng cao ngạo mà là đi khôi phục thể lực."
"Mẹ kiếp."
Sau khi nghĩ thông suốt, miệng con thằn lằn phun ra tiếng người, sau đó quyết định nhanh chóng nói: "Chạy mau."
Bởi vì nếu không đi bây giờ, lát nữa sẽ không còn cơ hội nữa. Nếu cho hắn nếm trải một lần công kích như trước đó, nhất định sẽ bị nổ tung.
Ngay khi thằn lằn khổng lồ nhận ra có gì đó không ổn, Lục Trần đã xuất hiện trở lại, hắn dùng sức hai tay kéo cung khiến năng lượng bốn phía tập trung về đây, tất cả hội tụ vào trung tâm mũi tên, vô số tia sáng bay lượn, đồng thời một luồng khí tức khủng bố không biết ở đâu đang từ từ lan ra.
Cảm nhận được luồng uy năng này khiến toàn thân thằn lằn run lên, con ngươi bị doạ thành sợi chỉ nhỏ, móng vuốt tứ chi quơ quào trên không trung như muốn rời khỏi đây.
Tuy nhiên, khi tiếng mũi tên vút lên đã phá vỡ sự hạn chế của không gian và nhanh chóng vọt về phía cơ thể thể nó một cách chuẩn xác.
Lông tóc con thằn lằn khổng lồ lập tức dựng đứng hết lên, nó điên cuồng khởi động thần lực bao phủ toàn thân đầy vảy của nó khiến lớp vảy trở nên trong suốt như ngọc, một luồng năng lượng nhàn nhạt đang lưu chuyển trên đó.
Phù!
Nhưng vẫn chậm mất rồi.
Khi mũi tên bay vút tới, nó đã lập tức xuyên qua cơ thể thằn lằn khổng lồ.
Bang!
Một luồng dao động huỷ diệt vô cùng đáng sợ bùng nổ khiến toàn bộ cơ thể thằn lằn từ hai chân sau đến đuôi nó đều nổ tung, bụi máu bay đầy trời.
Thằn lằn khổng lồ phát ra tiếng kêu thảm thiết, nó quay đầu nhìn lại một cách khó khăn, bản thân chỉ còn lại một nửa thân thể đang đầm đìa máu tươi.
Hoa cúc cũng bị đánh tan thành mây khói.
Vút!
Lại một tia sáng đen lao nhanh tới, hai mắt thằn lằn khổng lồ hiện lên vẻ sợ hãi, còn chưa kịp quay đầu lại đã bị tia sáng đen xuyên qua đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận