Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1672: Thần Đế giáng lâm (2)

Sau khi lấy lại tinh thần, khuôn mặt Nguyệt Thần nóng lên, đồng thời cũng tỉnh táo lại.
Nhưng lại nghe thấy Lục Trần nói, khuôn mặt hiện vẻ tức giận, oán hận nói: “Chờ lát nữa ta tìm ngươi tính sổ.”
Nguyệt Thần nói xong, vội vã chạy đi.
Nàng cũng không muốn tiếp tục ở lại đây tự làm mất thể diện, còn về lời nói gây hiểu nhầm kia nàng lười giải thích, cũng không cần phải giải thích với bọn họ.
Mặc dù Nguyệt Thần đã đi nhưng mọi người ở đây vẫn còn đang im lặng, tầm mắt mọi người rơi vào trên người Lục Trần, bởi vậy Lục Trần trở thành tiêu điểm của mọi người.
Cho dù là các nhân vật lão tiền bối trên đài cao của Võ gia cũng dùng ánh mắt kỳ quái nhìn chằm chằm Lục Trần không rời.
Đường đường là Nguyệt Thần lại bị một Thần Vương lừa tình?
Cái tên Thần Vương này ngoại trừ dáng vẻ đẹp trai một chút ra thì chẳng có chỗ nào đặc biệt, huống chi đẹp trai không thể xem như cơm ăn.
Cũng không biết tại sao Nguyệt Thần lại coi trọng đối phương, điều kỳ quái còn ở phía sau, có vẻ như thanh niên này đã vứt bỏ Nguyệt Thần, đến mức oán niệm của Nguyệt Thần vô cùng mạnh.
Thanh niên này chắc chắn bị mù.
Trong đầu những người ở đây đều có suy nghĩ này.
“Khụ khụ, tiếp tục hôn lễ.” Lúc này, phụ thân Võ Minh đứng trên đài ho khan một tiếng, nói.
Mọi người lập tức lấy lại tinh thần, suýt nữa quên mất, hôm nay là đại hôn của Võ Minh.
Nhưng mà phụ thân Võ Minh còn chưa nói được hai câu thì đã lại xảy ra sự cố.
Không gian xung quanh đột nhiên sôi trào lên, nhiệt độ nóng bỏng cuốn đến, luồng nhiệt độ này cực kỳ đáng sợ, cho dù là người tu hành da thịt cấp bậc Thần Hoàng cũng xuất hiện cảm giác đau khi bị thiêu nhẹ.
Trên trời, biển lửa đột nhiên xuất hiện như ráng chiều rực rỡ, một hỏa nhân được ánh lửa bao phủ hạ xuống, sóng nhiệt bốc hơi, hỏa diễm trong thiên địa vào giờ phút này đều đột nhiên sôi trào lên.
Uy áp hỏa diễm mạnh mẽ, tỏa ra từ ngọn lửa đang bao phủ nam tử kia.
Tông chủ Hỏa Thần tông, hạ xuống Võ gia.
Hỏa Thần đứng lơ lửng trong không trung, ánh mắt nhìn về phía đài cao, chắp tay với hai người kia nói: “Chúc hai vị tân lang tân nương vĩnh kết đồng tâm.”
Từ điều này có thể nhìn ra, Hỏa Thần có lễ phép hơn Nguyệt Thần nhiều.
“Cảm ơn lời chúc của tiền bối Hỏa Thần.” Trên đài, hai người Võ Minh, Tử Vận đáp lại một câu.
“Tiếp tục đi.”
Hỏa Thần nói xong, chuẩn bị rời đi.
Người xung quanh cũng thở phào một hơi, Nguyệt Thần lúc trước đi qua tạo nên ồn ào, hôn lễ cũng không tiến hành nổi nữa, còn Hỏa Thần đến đây thì chúc phúc tân lang tân tương, để hôn lễ tiếp tục tiến hành.
Mọi người cảm thấy vẫn là Hỏa Thần trầm ổn hơn, nào có lỗ mãng như Nguyệt Thần.
Hỏa Thần nhìn thấy vẻ mặt của tân lang tân nương thì lắc đầu cảm khái, hình như là thấy mình lúc trẻ, thần niệm tùy tiện quét qua, khi thần niệm đảo qua người nào đó thì thân thể Hỏa Thần hơi run lên, một ngọn lửa giận tồn đọng trong lòng nhiều năm, ầm ầm nổ tung trong lòng, hai mắt bắn ra hai chùm tia lửa rực rỡ.
“Đồ con dê khốn kiếp, ngươi để lão phu tìm ngươi thật khổ!” Hỏa Thần gào lên một tiếng, ánh lửa trên người phun trào, từng dao động hỏa diễm quét sạch ra.
Sự dao động này làm cho khí tức mọi người ở đây bất ổn, có thể thấy được Hỏa Thần nổi giận thế nào.
Ầm một tiếng, thân thể Hỏa Thần như một luồng hỏa quang, tỏa sáng vô cùng, mạnh mẽ hạ xuống trước mặt Lục Trần, thần lực hỏa diễm trên người mãnh liệt sôi trào, không gian truyền ra tiếng va đập đáng sợ nặng nề.
Phụt!
Lục Trần lập tức phun ra một búng máu tươi.
Lục Trần liên tiếp thừa nhận khí tức của Thần Đế, khí huyết trong cơ thể sôi trào lợi hại, gương mặt hiện lên vẻ hơi tái nhợt.
Lục Trần thực sự muốn chửi bậy, làm sao mà vận rủi của hắn lại ngất trời, không phải tới tham gia đại hôn của Võ Minh sao, vẫn có thể gặp phải hai người Nguyệt Thần và Hỏa Thần.
Theo phán đoán của Lục Trần, có lẽ cấp bậc Thần Đế sẽ không tham gia đại hôn của Võ Minh, nhưng vạn vạn lần không ngờ đến họ lại tới.
Mọi người xung quanh thấy một màn như vậy, mắt lộ ra vẻ kinh dị, trong lòng đều nghĩ người này là ai, Nguyệt Thần nhìn thấy đối phương thì tâm trạng kích động, mắng to tra nam, Hỏa Thần chững chạc đến, sau khi nhìn thấy thanh niên, tâm trạng cũng kích động, lửa giận tràn đầy trong đôi mắt, giống như muốn đốt thanh niên kia thành hư vô.
Mọi người rất tò mò thân phận của Lục Trần, dựa vào đâu mà cảnh giới Thần Vương dám trêu chọc Thần Đế, lại còn trêu chọc hai người thế.
Bên cạnh, nhóm người Tây Môn Vũ, Minh Tử kinh sợ cực kỳ, nhìn xung quanh, dáng vẻ không quen biết với Lục Trần, chỉ sợ dẫn lửa thiêu thân.
Tây Môn Vũ có chút chịu thua Lục Trần, đều muốn giơ ngón cái với hắn, mới mấy năm ngắn ngủn mà đã lừa gạt tình cảm của Nguyệt Thần và đắc tội Hỏa Thần.
Tây Môn Vũ thề, chưa từng thấy kẻ nào biết tìm đường chết như Lục Trần.
Tây Môn Vũ biết nguyên nhân Hỏa Thần tức giận, chắc chắn là bởi vì chuyện thần hỏa bị trộm.
Nhưng mà vì sao Nguyệt Thần lại tức giận, hắn không biết, chẳng lẽ tên này thật sự phụ lòng Nguyệt Thần khiến nàng vì yêu sinh hận.
Tây Môn Vũ cảm thấy không thể nào, cho dù là diện mạo vóc dáng, hay là tu vi của Nguyệt Thần thì đều đứng đầu Thần giới, khiến vô số người nhớ thương, được Nguyệt Thần thích quỳ còn không còn kịp, sao lại nhẫn tâm vứt bỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận