Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 863: Đau đớn đến không thể thở được

Trường thương trong tay Hoàng giả này xuyên thủng không gian, trực tiếp hướng về phía cổ họng Lục Trần, tốc độ nhanh như ánh sáng, trong chớp mắt đã đi tới cổ họng Lục Trần.
Lục Trần vươn tay ra trực tiếp bắt lấy chuôi thương, chỉ thấy bàn tay Lục Trần tràn ngập một tầng ngọn lửa màu đen, chỉ trong nháy mắt, cây trường thương màu xanh này tràn ngập một tầng ngọn lửa màu đen, hơn nữa còn thêu đốt lên phía trên.
Trường thương phát ra âm thanh xẹt xẹt, hóa thành từng chất lỏng màu xanh nhỏ rơi xuống mặt đất.
“Sao lại thế chứ?”
Hoàng giả này nhìn thấy cảnh này, đồng tử đều sắp lồi ra, lộ ra vẻ không dám tin, pháp bảo này của hắn cũng là Hoàng khí đứng đầu, dùng Lục Lệ Kim cực kỳ trân quý chế tác mà thành, vô cùng cứng rắn, nhưng hiện tại tầng hỏa diễm quỷ dị bao trùm trên trường thương lại khiến cho trường thương bắt đầu hòa tan.
Người xung quanh cũng bị cảnh này làm cho choáng váng, tuy rằng hỏa diễm này không tản mát ra khí tức cho người ta sợ hãi nhưng lại hòa tan một pháp bảo của Hoàng giả, mà pháp bảo Hoàng giả gia tộc Thuần Vu dùng chắc chắn không phải là pháp bảo bình thường.
Vậy thì ngọn lửa màu đen này thật là khủng bố.
Đúng lúc này, Hoàng giả của gia tộc Thuần Vu cảm nhận được cảm giác kinh dị nồng đậm, hắn phát hiện ngọn lửa màu đen không ngừng lan tràn lên trên theo thân trường thương, lan đến tay rất nhanh.
Khi bàn tay tiếp xúc với ngọn lửa màu đen, lập tức truyền đến một cảm giác đau đớn kịch liệt, đau đến nỗi hắn phản xạ có điều kiện buông trường thương ra.
“Đã nói rồi, đánh với ta thì ngươi sẽ chết nhanh hơn những người khác!” Lục Trần thở dài một hơi, một thanh thần kiếm loang lổ lơ lửng cùng không, mặt ngoài thân kiếm bao trùm một tầng kiếm ý lấp lánh, bàn tay Lục Trần vỗ một cái, Lục Thần kiếm xoẹt qua đầu của Hoàng giả này.
Người đó cảm nhận được nguy hiểm, thân hình nhanh chóng né tránh, tránh né công kích mạo hiểm này.
Bước chân Lục Trần đạp lên hư không, chợt bóng dáng biến mất, mọi người chỉ nghe thấy một tiếng sét nhàn nhạt, thân thể Lục Trần nhanh đến mơ hồ, chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh hiện lên.
Lúc Lục Trần xông về phía Hoàng giả này, tay cầm Lục Thần kiếm đâm thẳng vào ấn đường của đối phương.
Bàn tay người đó liên tục vỗ vỗ, chưởng ấn như tàn ảnh, lực công kích cuồng bạo, nhưng khi Lục Thần kiếm xẹt qua thì đã nghiền nát từng chưởng ấn.
Chợt Lục Thần kiếm bộc phát ra một luồng kiếm quang, rất nhanh cắt qua không gian, va chạm với thân thể người đó, thân thể người đó phóng ra ánh sáng màu lam, một món giáp bụng lóe ra ánh sáng màu lam, chỉ là ánh sáng màu lam lóe lên chưa được hai giây thì đã nghe một tiếng vỡ vụn.
Ánh sáng màu lam vỡ vụn, món giáp bụng bên ngoài thân hắn cũng vỡ vụn.
Hoàng giả này vô cùng ngơ ngác và khiếp sợ, đầu óc trống rỗng, ánh mắt mang theo vẻ không dám tin, trái tim đang hung hăng run rẩy.
Thanh niên trước mắt là quái vật sao, bất kể là vũ khí của hắn hay là pháp bảo phòng ngự trên người đều là Hoàng khí đứng đầu, vô cùng cứng rắn, nhưng khi chống lại Lục Trần ở mới Vương cảnh đỉnh phong, pháp bảo của hắn lại giống như đột nhiên trở nên vô cùng yếu ớt, đầu tiên là trường thương bị đối phương thôi thúc hỏa diễm quỷ dị hòa tan.
Hiện tại giáp bụng phòng ngự của mình chỉ chặn một luồng kiếm quang của đối phương đã trực tiếp vỡ vụn.
“Chết!”
Thân thể Lục Trần giống như kim sí đại bàng ngang trời, tay cầm Lục Thần kiếm giết địch, dứt lời, Lục Thần kiếm cũng cắm vào ấn đường của đối phương.
Từng tia máu phun ra thuận theo ấn đường của Hoàng giả đó, hắn trừng to mắt mang theo vẻ không cam lòng nồng đậm.
Trước khi đến, mặc dù có nghe đồng bọn bị thương nói Lục Trần cực kỳ yêu nghiệt, có thể dễ dàng trảm Hoàng, nhưng hắn không xem là gì cả, bởi vì cảm thấy là không thể, đâu có Vương cảnh nào nghịch thiên như thế, chỉ xem là đồng bọn của mình nói điêu, tìm cớ cho việc bản thân bị thương.
Nhưng hiện tại, cuối cùng hắn đã tin.
Con của Thư Mộng Lan, Lục Trần, chính là nghịch thiên như vậy.
Chỉ là cái giá để hắn tin lại không nhỏ, là trả giá bằng cả tính mạng.
“Aaa!”
Nhân Hoàng đại thành đó bị Lý Diên kìm chặt nhìn thấy cảnh này, đồng tử muốn nứt ra, chưa đến hai phút, gia tộc đã tổn thất một Hoàng giả đỉnh phong.
Người này sắp phát điên rồi, gia tộc chỉ có hai Thánh cảnh, Hoàng giả đỉnh phong chính là lực lượng trung tâm của gia tộc, có tiềm lực thành Thánh, nhưng hiện tại đã trực tiếp mất đi một.
Đau đớn đến không thể thở được.
Nhân Hoàng đại thành của gia tộc Thuần Vu phát cuồng, ánh mắt nhìn về phía Lục Trần lóe ra sát niệm mãnh liệt, chỉ thấy hắn nâng bàn tay lên, ánh sáng xanh tràn ngập hư không, chiếu rọi xung quanh thành một mảng màu xanh, chỉ thấy những ánh sáng xanh này lại nhanh chóng hội tụ hóa thành một thanh trường kiếm màu xanh sắc bén.
Sau đó bàn tay vỗ mạnh một cái, trường kiếm màu xanh phá không vọt về phía Lục Trần, chỉ là Lý Diên đã ra tay chặn thanh trường kiếm màu xanh này lại.
Lý Diên kêu lên một tiếng đau đớn, khóe miệng tràn ra một tia máu đỏ tươi.
Tuy đã chặn được công kích của Nhân Hoàng đại thành này nhưng bản thân nàng lại trả giá thảm trọng, một cánh tay bị xuyên thủng, máu chảy đầm đìa.
Cảnh này khiến cho đám người Thư gia lộ ra vẻ sầu lo, Lý Diên là chiến lực mạnh nhất của Thư gia, vốn không sống được bao lâu nữa, hiện giờ trận chiến này sẽ tăng nhanh cái chết, nói không chừng có thể ngã xuống tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận