Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1494: Khinh thường

Lục Trần đáp xuống một mảnh vỡ đại lục, mảnh vỡ này không lớn, diện tích chỉ khoảng một trăm vạn km vuông, chất đất đỏ sẫm như được thấm đẫm trong máu, trong không khí còn có mùi máu tanh.
Giới chiến nổ ra ngay trên những mảnh vỡ lục địa này.
Lục Trần triển khai thần niệm và tìm kiếm dược liệu cần thiết, hai mắt đột nhiên sáng lên, hắn phát hiện ra một gốc dược liệu. Thân hình chợt loé lên, hắn đáp xuống bên cạnh dược liệu rồi vươn tay ngắt lấy, sau đó đặt chúng vào trong nhẫn không gian, động tác lưu loát liền mạch.
"Sao ngươi lại tới đây?" Lục Trần vừa mới cất dược liệu đi, bỗng nhiên hơi dừng lại, sau đó đột ngột mở miệng.
Hắn cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc, người đứng sau lưng hắn chính là Hứa Thanh Dao.
Hứa Thanh Dao thản nhiên nói: "Ngươi là đệ tử của Thần Hoàng nữ đế, hiện giờ được giao cho ta. Nếu ngươi xảy ra chuyện, ta cũng khó thoát khỏi trách nhiệm."
Lục Trần chưa kịp nói gì, Hứa Thanh Dao lại tiếp tục: "Bây giờ ngươi đã thấy được Thiên Ngân, có phải nên quay về rồi không?"
"Thấy Thiên Ngân." Ánh mắt Lục Trần hiện lên một tia cổ quái, chẳng lẽ Hứa Thanh Dao cho rằng mình tò mò về Thiên Ngân nên mới ra ngoài.
Lục Trần phất tay nói: "Ngươi về trước đi, ta không cần ngươi bảo vệ."
Lục Trần nói xong bèn bay lên trời, đi tới một mảnh vỡ lục địa khác, nơi này có rất nhiều mảnh vỡ nên cần phải tìm kiếm từng nơi một. Một lúc sau, Lục Trần đã lấy được hơn chục ** linh dược, trong quá trình hái linh dược, Hứa Thanh Dao không nói gì đi theo hắn.
Hai người họ xuyên qua những mảnh vỡ lục địa, đương nhiên sẽ thu hút sự chú ý của thiên yêu trong Thiên Ngân.
Thiên yêu ở Thiên Ngân nhận ra Hứa Thanh Dao, trong mắt hiện lên cừu hận khó quên, bởi vì Hứa Thanh Dao đã giết rất nhiều đồng bạn và là một trong những người mà chúng muốn diệt trừ nhất.
Nhóm thiên yêu vô cùng nghi hoặc, vì sao Hứa Thanh Dao lại dám ra ngoài một mình.
Còn Lục Trần bên cạnh đã bị bọn chúng trực tiếp bỏ qua, chỉ là một võ giả Thiên Tôn trung kỳ mà thôi, hoàn toàn không cần để ý.
Ngay sau đó, một nhóm thiên yêu bay qua Thiên Ngân tiến về phía bọn họ.
Khoảnh khắc thiên yêu tiến vào Sơn Hải giới, Hứa Thanh Dao lập tức cảm nhận được khí tức, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía xa, đôi mày thanh tú khẽ nhíu lại: "Thiên yêu tới rồi, còn không mau chạy đi."
Lục Trần vừa hái linh dược vừa ngẩng đầu nhìn ra đằng xa, nhàn nhạt nói: "Chỉ là mấy con tiểu yêu thôi, đừng có làm ầm lên như vậy."
Khoé miệng Hứa Thanh Dao giật giật, mấy con tiểu yêu?
Nàng cảm ứng được một luồng uy áp cường đại, đây là khí tức chỉ thiên yêu Đế cảnh mới có, trừ Đế cảnh ra còn có hơn mấy chục khí tức Thiên Tôn.
Đội hình này vô cùng mạnh, ngay cả nàng gặp phải cũng sẽ mau chóng rút lui.
"Hứa Thanh Dao."
Từ xa truyền đến một tiếng gào như sấm, một nam tử kim y đang đi về phía này, cách hai người không đến một cây số. Toàn thân nam tử này tràn ngập yêu khí, hào quang Đế huy màu vàng kim nở rộ như thể thần linh khiến cho người ta cảm giác vô cùng cao quý.
Sau đó, hai ba mươi người lần lượt xuất hiện sau lưng người này, tất cả đều là cảnh giới Thiên Tôn.
"Hứa Thanh Dao, người dám bước ra khỏi Giới thành?" Nam tử kim y nhìn về phía Hứa Thanh Dao rồi quát lớn, trong giọng nói mang theo dao động đặc thù như một thanh kiếm sắc bén đâm vào nguyên thần, truyền tới cảm giác đau đớn.
Nam tử kim y là một Đại Đế tộc Kim Bức, hắn có trình độ về âm luật rất thâm hậu, trong lời nói xen lẫn những dao động công kích nguyên thần.
Hứa Thanh Dao khẽ cau mày, chống lại đòn công kích bằng sóng âm của nam tử kim y.
Nam tử kim y bất giác nhìn sang thanh niên bên cạnh Hứa Thanh Dao, thanh niên này như thể không nhìn thấy sự xuất hiện của hắn, vẫn lẳng lặng hái dược liệu.
Nam tử kim y không ngạc nhiên khi Hứa Thanh Dao có thể chống lại công kích sóng âm của hắn, bởi vì nàng là một Hoàng Tôn có thể xé rách lĩnh vực đại đạo, các quy tắc đại đạo đã chồng chất không kém gì đạo của hắn.
Nhưng thanh niên bên cạnh lại không để ý tới dao động của hắn, chuyện này khiến nam tử kim y rất tò mò.
"Hứa Thanh Dao, bản đế còn thiếu một phi tử, chi bằng đi theo bản đế, bản đế sẽ tha cho ngươi một cái mạng." Nam tử kim y nhìn Hứa Thanh Dao rồi cười to, nói xong còn bước lên từng bước, đất trời vang lên những âm thanh dày đặc và bén nhọn giống như có vô số con dơi đang cùng nhau gào thét.
Một luồng ánh sáng màu vàng lộng lẫy kéo dài vô tận bao phủ Hứa Thanh Dao, đây là lĩnh vực đại đạo của nam tử kim y.
"Các ngươi đi giết con kiến hôi kia đi." Nam tử kim y đảo mắt nhìn Lục Trần rồi nhàn nhạt nói.
"Vâng, đại nhân."
Hơn chục Thiên Tôn tộc Kim Bức phía sau nhận lệnh bay về phía Lục Trần, nhưng khi cách Lục Trần hai trăm thước bèn dừng lại.
Bọn họ sẽ không cận chiến với võ giả nhân loại, cơ thể chính là nhược điểm chí mạng của bọn họ, khoảng cách hai trăm thước không quá xa cũng không quá gần, vừa đủ để ảnh hưởng tới đối phương, nếu đối phương xông về phía bọn họ thì vẫn có đường lui, bởi vì bọn họ là loại thiên yêu phi hành.
Tuy rằng tốc độ không nhanh như chớp giống một số võ giả, nhưng có thể vượt qua đa số võ giả, chỉ cần hoá thành hình dạng yêu thú và vỗ cánh, nhân loại sẽ không thể đuổi kịp bọn họ.
Tổng cộng có hơn ba mươi Kim Bức Thiên Tôn nhìn chằm chằm Lục Trần, bọn họ vung tay lên, gợn sóng màu vàng càn quét về phía Lục Trần, bên trong ẩn chứa một tầng sóng âm luật đặc thù có thể công kích nguyên thần.
Hơn chục người đồng loạt ra tay, cho dù là một Hoàng Tôn cũng có thể bị trọng thương nếu như sơ ý, huống chi là một võ giả mới Thiên Tôn cảnh.
"Chúng ta cùng nhau tấn công ngươi, ngay cả chết cũng là một cái chết đáng khoe khoang." Thủ lĩnh thiên yêu nhìn chằm chằm Lục Trần và lạnh lùng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận