Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 638: Bài học xương máu

“Ngươi, ta có thể nói ta đã cứu ngươi trong bí cảnh, có ơn cứu mạng, ngươi tới tìm ta, một mực chắc chắn như này, Kiếm Đế cung cũng không sẽ không làm khó ta.”
“Nếu ngươi bị bắt, chắc chắn ngươi không thể thừa nhận cực hình, đến lúc đó hai chúng ta đều xong.”
Bạch Trạch nghe lời của Lục Trần, trong lòng cảm động vô cùng, Kiếm Tam công tử thật sự là người tốt, mình cũng rước họa vào thân mà còn nghĩ an toàn cho hắn.
Bạch Trạch cảm động đến mức lệ nóng viền mắt, nói: “Kiếm Tam huynh, ngươi bảo trọng!”
“Mau chóng rời đi, hiện tại người của Kiếm thành đang kiểm tra, có người biết tung tích ngươi đã tới Kiếm thành.” Lục Trần nói.
Bạch Trạch đứng dậy rời đi, đi ra bên ngoài, quả nhiên thấy chân dung của hắn dán trên đường phố, hắn nhanh chóng dịch dung, dễ dàng thành dáng vẻ một con mèo ba chân, đoán chừng võ giả Vương cảnh đều có thể phát hiện loại kia.
Bạch Trạch dịch dung đi trên đường phố, trong đó có mấy luồng thần niệm đảo qua từ trên người hắn.
Nhưng lại dường như không có người phát hiện dáng vẻ hắn giống dịch dung, để hắn bình an vô sự rời khỏi Kiếm thành.
Sau khi Bạch Trạch rời khỏi Kiếm thành, hắn lập tức bí mật bay về nơi hắn ở, hắn dẫn theo nhiều người như vậy, giấu trong một hoàng triều mà vẫn chưa bị phát hiện.
Bạch Trạch cũng không biết phía sau hắn lại có một đám cường giả khủng bố đi theo.
Một nhóm hơn mười người, từng người đều có khí tức kinh khủng đến cực điểm, toàn là cường giả Thánh Quân, ngoài ra, còn có hai Thánh Vương.
Với cảnh giới thấp của Bạch Trạch thì căn bản không phát hiện một nhóm cường giả này.

Kiếm Đế cung, Lục Trần lắc lư chén rượu, Bạch Trạch đã rời đi nửa tháng.
Lúc này, cuối cùng tin tức truyền đến.
Hoàng triều nào đó bạo phát chiến đấu cấp Thánh vương, hai Thánh Vương, bốn Thánh Quân và hơn mười Thánh cảnh bị giết toàn bộ.
Người bị giết rõ ràng là người đến từ Hổ tộc Yêu vực.
Bạch Trạch thiếu chủ Hổ tộc mang năm mươi Thánh Cảnh, tám Thánh Quân, hai Thánh Vương đến Thanh vực, khai chiến với gia tộc Tài Thần, thế nhưng chiến đấu còn chưa kéo dài được mấy tháng, người Hổ tộc dẫn đến đều chết toàn bộ, tạo ra một đợt sóng to gió lớn.
Cuối cùng, chỉ có một mình Bạch Trạch chạy thoát, nghe nói cường giả Thánh cảnh không giết một tên Nguyên Thần cảnh nhỏ bé nên cho hắn chạy mất.
Tin tức toàn quân Hổ tộc bị diệt gây nên rung chấn ở Thanh vực, giống như biển gầm càn quét vùng đất Thanh vực mênh mông.
Chủ yếu là Hổ tộc quá bành trướng, khai chiến với gia tộc Tài Thần, hai lần phục kích Lục Trần, cuối cùng chọc giận hai thế lực lớn là Phong Lôi các và Kiếm Đế cung, hai thế lực này phái cường giả truy tìm nơi đóng quân và giết sạch bọn họ.
Ngoài ra còn có chuyện lý thú nhỏ, nghe nói Bạch Trạch liên hợp với Kiếm Tam công tử mới nắm được động tĩnh của Lục Trần, hai lần phục kích suýt chút nữa thành công.
Chỉ là tin tức này bị Kiếm Đế cung phủ nhận ra mặt.
Không ai biết tất cả đây đều là Lục Trần thao túng phía sau.
Yêu vực Hổ tộc lập tức tổn thất nhiều người như vậy, mặc dù không đủ tạo thành tổn thương sâu nhưng cũng là bài học xương máu, đoán chừng trong thời gian ngắn, Bạch Trạch không dám xâm phạm Thanh vực trả thù gia tộc Tài Thần và Lục Trần.
Kiếm Đế cung, Thiên Kiếm phong.
Trên Thiên Kiếm phong có một khu rừng hoa đào, hiện giờ là thời kỳ hoa đào nở rộ, cơn gió nhẹ thổi qua khiến cho hoa đào bay đầy trời.
Ở dưới một tán cây đào có một thiếu nữ xinh đẹp đoan trang đang ngồi, thiếu nữ với dáng người mảnh khảnh, mắt ngọc mày ngài, da trắng nõn nà, đôi mắt thanh thuần không chứa một chút tạp chất nào.
Thiếu nữ ngồi trong rừng đào, hai tay ngọc ngà nâng lấy gò má, đang suy nghĩ xuất thần.
Có them một thiếu nữ bên trong rừng hoa đào, không những không mang lại cảm giác không thích hợp, ngược lại lại mang đến cho người ta một ý cảnh vi diệu, tựa như một bức tranh tuyệt mỹ, khiến người ta không đành long đánh vỡ
Có một thanh niên yên lặng đi đến.
"Sư muội không đi tu luyện sao lại ngồi ngẩn người ở đây thế?" Một lúc sau, thanh niên mở miệng, đánh vỡ không khí trầm mặc nơi đây.
Thanh niên này là Lục Trần, hắn hôm nay đến đây là để nói lời tạm biệt với sư muội.
Suốt khoảng thời gian này, hắn hầu như vội vàng đi giải quyết chuyện của Bạch Trạch nên đã lơ là với sư muội.
Hắn giải quyết chuyện của Bạch Trạch xong, giờ phải đến Huyền vực rồi.
Trước khi đi, hắn phải nói lời từ biệt trước đã.
Liễu Khuynh Thành hoàn hồn, ánh mắt rơi vào người của Lục Trần, ý cười ngọt ngào toát ra trên gường mặt mỹ lệ: "Sư huynh."
Lục Trần đi tới, mở miệng nói: "Sư muội."
"Sư huynh, ngươi phải rời đi à?" Liễu Khuynh Thành nhẹ giọng nói.
Nàng cảm nhận được nỗi thương cảm trên người của Lục Trần, nỗi thương cảm khi ly biệt, hôm nay sư huynh tới đây, rất có thể là đến để tạm biệt nàng.
Lục Trần gật đầu, trầm mặc một hồi, nói: "Ừ, ta sắp phải đến Huyền Vực rồi, sư muội ngươi có thể ở lại Thanh vực lịch luyện, hoặc là trở về Hoang vực, trở lại bên cạnh sư phụ."
Thân thể Liễu Khuynh Thành hơi cứng lại, theo sau ánh mắt xinh đẹp rơi vào trên người Lục Trần, cười nói: "Sư huynh đi lịch luyện ở Huyền vực, chẳng lẽ sư muội không thể đi cùng được sao."
Lục Trần nói: "Sư muội, ngươi vẫn là theo Nhậm Tiêu Dao tiền bối tu hành cầm khúc đi."
Lục Trần cảm thấy mang lên sư muội lịch luyện, sao có thể thoải mái bằng lịch luyện một thân một mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận