Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1908. Chuẩn Tạo Giới cảnh

Nhưng trong lòng hai yêu thú Vương Giả kiêu ngạo cỡ nào, khinh thường nhìn lão giả nói lời tàn nhẫn đó, sau đó phát động công kích đối với đệ tử trên quảng trường, phụt phụt phụt, trong nháy mắt có mấy chục người bị phế bỏ.
“Làm càn!”
Lão giả giận tím mặt, hoàn toàn bị thái độ của Lục Trần chọc giận, thần niệm dẫn dắt thần kiếm hàn băng cực lớn hạ xuống vị trí của Lục Trần.
Thanh thần kiếm hàn băng này không chỉ tản ra hàn ý khủng bố, hơn nữa uy thế Kiếm đạo còn vô song, dường như có năng lực hủy diệt thiên địa, một món hạ xuống, cả dãy núi đều có thể hóa thành bột mịn.
Lượng Tử điên cuồng thét một tiếng, thân thể không ngừng cao lên, cánh tay màu vàng kim thò ra, bên trong nắm đấm bao bọc lấy lực lượng cuồng bạo, đột nhiên đánh lên phía trên thần kiếm hàn băng.
Ầm đùng đùng!
Một tiếng nổ ngập trời nhói tai truyền ra, thần kiếm hàn băng bị nghiền nát, hóa thành vô số mảnh vụn bay loạn, bắn ra mảnh vỡ khắp nơi, mặt đất cũng lay động mạnh mấy cái, cứ như xảy ra động đất.
Cảnh tượng này khiến cho sắc mặt đám cường giả trên không trung lộ ra ý nghiêm túc, ánh mắt âm u nhìn Lượng Tử, lại nhìn đến đau mắt.
Hai con yêu thú cấp bậc viên mãn, yêu khí vô cùng nồng đậm, sợ là Vương giả trong yêu thú.
Bọn họ nghĩ không ra, Lục Trần chỉ là một Thánh Đế, tại sao lại có hai yêu thú Vương Giả đi theo bên cạnh.
“Nếu các vị cảm thấy ta dễ ức hiếp thì cứ ra tay hết đi!” Lục Trần lạnh giọng nói một câu, lại không chút thỏa hiệp khi đối mặt với áp bách của hơn mười Tạo Giới cảnh.
“Lục Trần, ngươi muốn khơi tranh nội chiến trong Vạn Kiếm tông sao?”
“Lục Trần, tâm của ngươi đặt ở đâu?”
Trên không trung, giọng điệu của một đám người mang theo chất vấn, đứng ở góc độ đại nghĩa chỉ trích Lục Trần.
Lục Trần lười để ý tới bọn họ, tiếp tục bảo Lượng Tử và Cứng Đầu phế người, chỉ chốc lát sau, đã có hơn trăm người bị phế, cuối cùng đám cường giả không chịu nổi cảnh tượng này, đại đạo quanh thân mênh mông, thần quang lấp lánh, chuẩn bị ra tay với hai con yêu thú.
Bọn họ toàn lực xuất thủ có lẽ có thể trấn áp hai con yêu thú Vương Giả viên mãn.
Nhưng đúng lúc này, mây gió xoay chuyển, một luồng thần quang thông thiên từ trên bầu trời rũ xuống, một bóng dáng to lớn xuất hiện, quanh thân lưu chuyển thần quang đại đạo, phong hoa cái thế, tản ra luồng Kiếm đạo vô biên cùng với ý bá đạo, mọi người nhìn bóng dáng này, trong lòng bất giác dâng lên kính sợ.
“Bái kiến tông chủ!”
“Bái kiến tông chủ!”
Đoàn người lập tức hạ lửa giận, hành lễ với bóng dáng này.
Người đến không phải là ai khác mà chính là Kiếm Quân Chủ.
Kiếm Quân Chủ hóa thân xuất hiện, ánh mắt khiếp người đến cực điểm đảo qua trên thân đám người, tiếng chất vấn lạnh lùng thốt ra từ trong miệng: “Sao vậy, ai nấy đều rất nhàn rỗi, muốn bộc phát nội chiến sao.”
Trong giọng nói của Kiếm Quân Chủ tràn ngập tức giận, khiến cho đám người không thể ngừng run rẩy cơ thể.
“Tông chủ, việc này hoàn toàn là một mình Lục Trần làm ra.”
“Lục Trần khinh người quá đáng!”
Đám cường giả Tạo Giới cảnh lớn tiếng cáo trạng trước.
Lục Trần thì lười biếng nói: “Tam đại phái hệ có người nhìn ta khó chịu, âm thầm phái đệ tử sỉ nhục ta, bị người ức hiếp, lẽ nào không thể phản kháng?”
“Lẽ nào kẻ chủ mưu phía sau là tông chủ đại nhân?” Bỗng nhiên Lục Trần có ý chỉ.
Kiếm Quân Chủ nhìn Lục Trần, ánh mắt thâm sâu, không nhìn ra hắn đang suy nghĩ gì.
Trong lòng lại có chút cạn lời, lẽ nào người nào đó cảm thấy hắn nhàn rỗi đến đau trứng, làm ra chuyện nhàm chán như vậy?
“Ta từng nói thông qua khảo hạch năm cửa ải thì có thể thành lập phái hệ, địa vị tương đương với Diệp Dập và Thanh Viêm đạo tổ, đệ tử phía dưới phạm thượng sỉ nhục ngươi thì nên phế bỏ tu vi.” Kiếm Quân Chủ dùng giọng điệu lạnh lùng nói: “Quy củ của Vạn Kiếm tông không phải để bài trí.”
Lời này cũng khiến cho đám cường giả với mấy trăm đệ tử run người.
Kiếm Quân Chủ vốn không đứng về phía bọn họ.
Ngay lúc bọn họ vẫn đang mơ màng, Kiếm Quân Chủ lại lạnh giọng nói: “Chủ phong, Khôi Lỗi cung, Thanh Viêm cung, mỗi bên xuất ra hai ngàn Ngộ Đạo đan giao cho Lục cung chủ, xem như là vật phẩm đền tội, các ngươi có ý kiến gì không.”
“Không có ý kiến!”
“Xin tuân theo lệnh tông chủ!”
Cường giả của ba phái hệ vội vàng cúi đầu đáp, tất nhiên là không dám vi phạm dặn dò của Kiếm Quân Chủ.
“Lục Trần, ngươi có hài lòng với kết quả này?” Ánh mắt Kiếm Quân Chủ nhìn Lục Trần nói.
Lục Trần mở miệng: “Tông chủ đại nhân quả nhiên nhìn rõ mọi việc, thấy tinh rõ tinh, ngọc thụ lâm phong, nhất biểu nhân tài, phong lưu…”
Nhưng Lục Trần vẫn chưa nịnh nọt xong, bóng dáng mờ ảo của Kiếm Quân Chủ đã biến mất không thấy đâu.
Kiếm Quân Chủ xuất hiện, chuyện này rốt cục cũng hạ màn, Lục Trần không lên tiếng thì thôi, lên tiếng thì khiếp người, phong cách xử sự cường ngạnh trong nháy mắt truyền khắp Vạn Kiếm tông.
Người của tam đại phái hệ vốn tưởng cảnh giới Lục cung chủ thấp kém nên dễ ức hiếp, ai ngờ đối phương bá đạo, quả thực có thể nói là tàn nhẫn.
Về sau, không còn ai dám đến Kiếm Đế cung phát ra khiêu khích \nữa.
Dù sao thì hơn một trăm người bị phế bỏ chính là vết xe đổ.
Tam đại phái hệ có người đích thân đưa sáu ngàn viên Ngộ Đạo đan đến làm vật phẩm đền tội, khi lấy ra nhẫn không gian còn có biểu cảm đau đớn.
Lúc trở về cũng là cẩn thận mỗi bước đi.
Hết chương 1893.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1894
Bạn cần đăng nhập để bình luận