Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 806: Tin tức của mẫu thân

Vừa nghĩ như vậy vừa dẫn Lục Trần tiến vào trong cung điện.
Lục Trần tiến vào trong một tòa cung điện nguy nga, bên cạnh có mấy người thị nữ thấy Lục Trần, lập tức hành lễ với Lục Trần, lúc trước các nàng nhìn thấy Lục Trần đứng ở trong không trung, biết vị này chính là Lục Trần điện hạ theo như đồn đãi.
Lục Chính Hằng đi theo theo sát phía sau đi vào.
“Tham kiến Lục Hoàng!” Mấy thị nữ vội vàng hành lễ.
Lục Chính Hằng phất tay sai mấy thị nữ lui ra.
Lục Trần đi tới ngồi trên hoàng tọa, sau lưng dựa ở trên, cảm giác rất mềm mại, sau đó nhìn Lục Chính Hằng, dùng giọng điệu trêu ghẹo nói: “Xem ra những ngày qua của ngươi trôi qua rất tốt!”
Khóe miệng Lục Chính Hằng co quắp, nói: “Không phải như ngươi nghĩ, quản lý một hoàng triều, mỗi ngày đều khiến ta sứt đầu bể trán.”
Hoàng triều quá lớn, chuyện mỗi ngày quá nhiều, căn bản không quản lý nổi.
“Nhưng kiếm ý của Điện hạ đã đạt đến tầng cấp Vương, thật đáng mừng.” Ngoài cửa truyền tới một tràng tiếng hắng giọng, chợt, Kiếm Thu Dịch Kiếm Vương sải bước tiến vào trong hoàng cung, ánh mắt nhìn Lục Trần tràn đầy phức tạp.
Thời gian hơn mười năm này, Kiếm Thu Dịch vẫn âm thầm tu luyện ở trong hoàng cung, mới vừa rồi bị kiếm ý của Lục Trần thức tỉnh.
Vừa rồi hắn cũng nhìn thấy kiếm ý của Lục Trần đạt đến tầng cấp Vương, bây giờ mình cũng không phải đối thủ của Lục Trần.
Phải biết cảnh giới kiếm ý tăng lên là vô cùng khó khăn, lúc này Lục Trần mới hơn mười năm thì đến được cấp độ này rồi, khó trách sẽ trở thành Kiếm tử của Kiếm Đế cung.
“Ồ, Kiếm Thu Dịch ngươi vẫn còn ở đây à.” Lục Trần nhìn thấy Kiếm Thu Dịch, ánh mắt mang theo kinh ngạc, hắn nghĩ Kiếm Thu Dịch đã sớm rời đi.
Kiếm Thu Dịch tự giễu nói: “Ta đã là thứ bỏ đi của Kiếm Đế cung, có thể đi nơi nào.”
Nghe thấy lời nói của Kiếm Thu Dịch, Lục Trần lập tức nghĩ tới ban đầu hứa hẹn với Kiếm Thu Dịch, nói có thể trợ giúp đối phương trở lại Kiếm Đế cung, nhưng sau đó đi đến Thanh vực, Huyền vực liền quên mất chuyện này, cho tới bây giờ thấy Kiếm Thu Dịch mới nhớ tới đã đáp ứng Kiếm Thu Dịch một vài chuyện.
“Ừm, ngươi có thể trở về Kiếm Đế cung rồi!” Lục Trần nhìn Kiếm Thu Dịch nói: “Sau khi ngươi trở lại Kiếm Đế cung, hãy nói là ta cho ngươi trở lại, không ai dám cản ngươi.”
Trong lời nói của Lục Trần mang theo vô vàn tự tin.
Suy cho cùng bây giờ hắn đã nắm giữ Lục Thần kiếm, Kiếm Đế cung còn có người dám chất vấn lời của hắn?
“Đa tạ Kiếm tử các hạ!” Kiếm Thu Dịch nắm quyền nói với Lục Trần.
“Lão Dịch, ngươi thật sự phải về Kiếm Đế cung sao?” Bên cạnh, Lục Chính Hằng lên tiếng nói, trong lời nói mang theo một chút không nỡ.
Quen biết với Kiếm Thu Dịch mười mấy năm nên sớm đã có chút tình cảm, bây giờ chợt vừa nghe Kiếm Thu Dịch muốn rời khỏi Hoang vực, đi đến Thanh vực xa xôi, trong lòng tràn đầy nuối tiếc.
Kiếm Thu Dịch cười khổ nói: “Chính Hằng huynh, ta là người của Kiếm Đế cung, nguyện vọng của ta là khắc tên mình lên trên bia đá kiếm tu cộng tôn của Kiếm Đế cung lưu danh sử sách, chờ ta làm xong, rồi trở về gặp ngươi, sau đó cùng nhau du ngoạn mười vực.”
“Được!”
Lục Chính Hằng gật đầu.
“Bây giờ ta phải rời đi!” Kiếm Thu Dịch nói.
Lục Chính Hằng cất cao giọng nói: “Dịch huynh, đi đường cẩn thận.”
“Sau này gặp lại!”
Kiếm Thu Dịch nói xong, hắn triệu hồi kiếm của mình ra, ngự kiếm rời khỏi cung điện, đi về hướng Thanh vực.
Lục Chính Hằng thấy Kiếm Thu Dịch rời khỏi, hắn tiếc nuối thở dài một hơi.
“Lão già, đừng tiếc nuối, chờ cảnh giới ngươi tăng lên, giao Lục quốc cho người khác, ngươi cũng đi ra ngoài rèn luyện một chuyến xem sao.” Lục Trần đi tới, vỗ vỗ bả vai lão già, lên tiếng nói: “Ngươi nói ngươi, đều là người gần trăm tuổi, làm con rùa núp ở trong một mẫu ba phần đất Đại Tề, có gì thú vị.”
“Thế giới lớn như vậy, có lẽ nên ra ngoài xem nhiều một chút.”
Lục Chính Hằng trợn mắt liếc nhìn Lục Trần, tức giận nói: “Ngươi nói cho ta xem, trong thời gian hơn mười năm này, ngươi đi qua những nơi nào?”
“Trở về Thanh vực một chuyến, sau đó một chuyến đi Huyền vực, sau xưng vô địch ở Huyền vực, vừa trở lại.” Lục Trần lười biếng nói: “Ít nhất ta đã đi qua ba vực, đi khắp vô số hoàng triều, chỉ huy Thánh vương đứng đầu tác chiến, giết chết hơn năm mươi vị Thánh vương Hổ tộc, mấy vị Thánh vương của Trớ Chú giới.”
Nghe thấy lời nói của Lục Trần, trong lòng Lục Chính Hằng cực kỳ hỗn loạn.
Tiểu tử thối nói những thứ này là thật?
Giết chết hơn năm mươi vị Thánh cảnh, mấy vị Thánh vương, này mẹ nó cũng quá khoa trương.
May mà trước khi tiểu tử này trở lại, hắn đón nhận vài tin tức nghìn lẻ một đêm không muốn tin tưởng.
Nếu không trực tiếp nghe thấy mấy tin tức rung động này, không thể không hù chết.
“Lần này ngươi trở lại, chuẩn bị đợi bao lâu?” Lục Chính Hằng hỏi.
“Một tháng, ta cũng không chắc, nói không chừng ngày mai sẽ rời đi.” Lục Trần nói: “Lần sau rời đi, ta chuẩn bị đi Đế Nữ vực.”
“Đi Đế Nữ vực.” Trong lòng Lục Chính Hằng ngẩn ra.
“Tại sao, Đế Nữ vực có cái gì kỳ quái sao?” Lục Trần thấy vẻ mặt lão già có phần khác thường, khó hiểu được mà hỏi.
“Gia tộc của mẫu thân ngươi cũng ở Đế Nữ vực.” Lục Chính Hằng thở một hơi thật dài.
“Cái gì?”
Lục Trần hơi có chút giật mình, còn chưa nghe Lục Chính Hằng nói qua.
Suy cho cùng mẫu thân của hắn chết vì khó sinh, thế nên không có ấn tượng, hắn đã từng hỏi lão già, nhưng mà mỗi lần hỏi hắn vấn đề này thì liền giả bộ thâm trầm u buồn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận