Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1069: Người yếu nhất

Trước đó bọn họ đã chiến đấu với Lộc Minh, biết sức cơ thể của người này mạnh như thế nào, hiện tại, Lục Trần lại có thể lấy cứng chọi cứng với Lộc Minh, ngoài dự liệu của hắn.
Mặc dù Cảnh Tử Mặc không nói gì, nhưng tâm trí của hắn cũng bị chấn động, trước khi Lục Trần tiến vào Thánh Quân thì đã giết chết Thánh Quân, bây giờ hắn đã tiến vào Thánh Quân, thì có thể không phân cao thấp với Lộc Minh, đây không phải là đang nói Lục Trần còn yêu nghiệt hơn cả thiên tài ở thượng giới sao.
Lục Trần, không phải là từ thượng giới chứ?
Trên chiến trường, lần thứ ba va chạm kịch liệt, Lộc Minh lùi lại mấy bước, khí huyết trong cơ thể sôi trào, hai mắt nhìn chằm chằm vào Lục Trần, quát lớn: “Rốt cuộc thì ngươi là ai?”
Lộc Minh thực sự không thể tin được trong mười vực lại có người như thế này, cảnh giới của đối phương so với hắn còn kém hơn nhiều như vậy, vậy mà lại không phân cao thấp với hắn.
Hơn nữa cơ thể của người này cũng cực kỳ mạnh mẽ.
“Là người muốn Thất Thải nguyên thạch.” Lục Trần bình tĩnh trả lời.
Lộc Minh: “...”
“Muốn có Thất Thải nguyên thạch thì ngươi không đủ tư cách.” Lộc Minh hét lên, ấn đường sáng rực lên, một chùm ánh sáng ngũ sắc đâm về phía Lục Trần Xuyên, chùm tia sáng này, có năm loại màu sắc, giống như tiên quang khai thiên tiên, hủy thiên diệt địa.
Ngay cả hai người Cảnh Tử Mặc ở bên cạnh cũng không khỏi cảm thấy kinh hãi, khí tức này quá mức đáng sợ.
“Không đúng, Lục huynh đang muốn làm gì, tại sao hắn lại lao tới?”
Cảnh Tử Mặc đột nhiên trợn tròn mắt, thốt lên.
Bởi vì Lục Trần vẫn không để tâm đến đòn tấn công của Lộc Minh như trước, trực tiếp bay tới, nhưng mà đòn này, ngay cả Thánh Vương cũng sẽ bị thương, Lục Trần làm sao dám.
Sau đó, một cảnh tượng khiến cả ba người ngạc nhiên xuất hiện, chỉ thấy cơ thể của Lục Trần bắt đầu trở nên mờ ảo, biến mất trong không khí rồi không thấy đâu.
Chùm tia sáng đó xuyên qua khi Lục Trần biến mất, đợi đến khi nó biến mất, bóng dáng của Lục Trần xuất hiện trở lại, đã đi trước mặt Lộc Minh, tung ra một đấm.
“Làm sao có thể, làm sao có thể, ngươi, ngươi vậy mà lại...” Lộc Minh nhìn với vẻ mặt đờ đẫn Lục Trần, tự lẩm bẩm một mình, đột nhiên tim đập loạn một nhịp, nhanh chóng né tránh, như thể điểu khiển tia chớp, tốc độ nhanh đến cực hạn.
“Hừ.”
Lục Trần hé mắt, hơi nhíu mày lại, tốc độ của người này lúc này đúng là quá nhanh, có một loại tốc độ rất kinh người.
Lộc Minh đứng cách đó hàng nghìn trượng, nhìn Lục Trần với ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.
Mới vừa rồi, hắn cảm nhận được khí tức của các quy tắc hư không, người này chắc chắn đã lĩnh ngộ được quy tắc hư không, mới có thể mất mất không thấy đâu trong hư không, không để tâm đến đòn tấn công của hắn, đợi sau khi đòn tấn công đi qua mới xuất hiện.
Quy tắc hư không, vận hành đến cực điểm, có thể xuất quỷ nhập thần, cơ thể biến thành hư vô thực sự, khiến cho người khác không thể cảm nhận được bất kỳ khí tức nào.
Loại quy tắc đáng sợ này chỉ có một vài người trong Sơn Hải giới nắm giữ, người có thể nắm giữ cũng không nhiều, nhưng mỗi một người đều là tồn tại cực kỳ nổi danh ở Sơn Hải giới.
Nhưng giờ đây, một ‘thổ dân’ đến từ mười vực lại nắm giữ quy tắc hư không, điều này khiến trái tim của Lộc Minh vô cùng chấn động.
“Giao Thất Thải nguyên thạch ra đây, có thể tha cho ngươi một lần.” Lục Trần hét lên, thực sự bắt đầu phát huy sức mạnh.
“Nghĩ đẹp lắm.” Lộc Minh lạnh lùng hừ một tiếng, Thất Thải nguyên thạch quý giá như vậy, làm sao hắn có thể giao ra chứ, hơn nữa còn là giao cho một ‘thổ dân’ của mười vực.
Lục Trần vận chuyển Lôi Minh Thiên Quân, tiếng sấm sét vang lên liên tục, Lục Trần tốc độ dường như đột phá đến cực hạn tốc độ của thế gian, trong nháy mắt đã đến trước mặt Lộc Minh, bàn tay mang theo sức mạnh kinh khủng, trực tiếp đánh xuống.
“Lôi Minh Thiên Quân.”
Trong lòng Lộc Minh cả kinh, lập tức nhận ra rằng người thanh niên trước mặt mình, cũng giống như hắn, từ Sơn Hải giới xuống đây để tìm cơ duyên, bởi vì Lôi Minh Thiên Quân là tuyệt học trấn tộc của Lôi tộc ở Sơn Hải giới, cũng không thể truyền ra ngoài, cho dù có truyền ra ngoài thì cũng chỉ có đệ tử trụ cột của các thế lực hàng đầu trong Sơn Hải giới mới có thể học được một chút da lông.
Lộc Minh vừa tránh né vừa suy tư.
Chưa từng nghe nói Lôi Tộc có người nắm giữ quy tắc hư không, thanh niên trước mắt này rốt cục có phải Lôi Tộc hay không?
Tốc độ của Lộc Minh rất nhanh, Lôi Minh Thiên Quân chạy trốn trong hư không thậm chí còn nhanh hơn so với Lục Trần.
Lục Trần phát hiện bản thân lại không theo kịp tốc độ của Lộc Minh, có chút kỳ quái, rót cục đối phương tu hành công pháp gì lại có tốc độ khủng khiếp như thế.
“Ngươi không trốn thoát!”
Lục Trần quát lên, phất tay, một kiếm thế kinh khủng bao phủ không gian vô tận, phủ xuống hàng tỉ vạn kiếm quang, che trước mặt Lộc Minh.
“Liều mạng!”
Lộc Minh cắn răng, toàn thân hắn sáng lên, bắn ra ánh sáng sặc sỡ, ngăn cản nhiều kiếm quang, kiếm quang tiếp xúc những ánh sáng này thì tiêu tán đi.
Ầm!
Bên trong ánh sáng sặc sỡ, bỗng nhiên hiện ra một luồng yêu khí mênh mông cuồn cuộn, sau khi thu lại năm loại tia sáng, một con Ngũ Sắc Lộc hình thể cao lớn xuất hiện trong sân.
Bộ lông con Ngũ Sắc Lộc này đủ mọi màu sắc, màu sắc tươi sáng, giống như tơ lụa, quanh thân lưu động một tầng ánh sáng ôn hòa, đỉnh đầu có một đôi sừng hươu vô cùng khổng lồ, một đôi mắt tràn đầy say mê, anh tuấn vô cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận