Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1566: Khí Linh kiêu ngạo (2)

Loại Thiên Đế khí này bình thường đều thần phục Thiên Đế, hoàn toàn không thể để tâm đối với một Thiên Tôn như mình.
Quả nhiên, ngay sau đó, Khí Linh của Tuế Nguyệt Cung nói: “Ngươi được coi là một tiểu tử khá được, cũng là người to gan nhất mà ta từng thấy, vì vậy ta mới cho phép ngươi lôi kéo ta, nếu đổi thành người bình thường khác thì ta cũng không thèm bận tâm đến hắn.”
Lục Trần: “…”
Lục Trần tò mò hỏi: “Ngươi tự mình điều khiển bản thân vũ khí thì có thể phát huy bao nhiêu sức mạnh.”
Khí Linh nói: “Bình thường, có thể bắn giết Tạo Cảnh giới sơ kỳ, nếu như Thiên Đế thúc giục thì giết chết vị Yêu Thần này cũng chỉ cần một mũi tên, một mũi tên không được thì hai mũi tên, không thể vượt qua ba mũi tên.”
“Cái gì?”
Trong lòng Lục Trần thở dốc, Tuế Nguyệt Cung không cần người điều khiển đã có thể phát huy uy lực ở Tạo Giới cảnh sơ kỳ, cái này… cái này cũng quá biến thái rồi.
Hơn nữa đổi thành một Thiên Đế sử dụng nó lại có thể khẳng định trong vòng ba mùi tên sẽ giết chết được Yêu Thần.
Lục Trần cảm thấy Tuế Nguyệt Cung có thể là pháp bảo Tạo Giới cảnh đỉnh phong hoặc viên mãn, loại pháp bảo như này ở Sơn Hải giới và Thiên Yêu giới đều không có, cũng không biết trước kia nó thuộc về ai.
Nếu hắn có thể thuyết phục Tuế Nguyệt Cung, tự mình điều khiển vũ khí tấn công, điều đó hẳn rất tuyệt vời, ngay cả Thiên Đế cũng có thể giết.
Tuy nhiên, còn chưa đợi Lục Trần vui mừng xong, lời nói của Khí Linh truyền đến: “Tiểu tử, ta không thể giúp ngươi, ngươi hiện tại còn chưa có tư cách để ta nhận chủ, trừ khi ngươi tu luyện đến đỉnh Thánh Đế còn tạm được.”
Những lời này tựa như một chậu nước lạnh trực tiếp dập tắt sự kích động vừa mới bùng cháy trong lòng Lục Trần.
Thấy Khí Linh nói như vậy, trong lòng Lục Trần lướt qua một chút phiền muộn, có điều cũng không quá để ý, dù sao Thiên Đế Khí cũng có phẩm vị, tạm thời sẽ không nghe theo một Thiên Tôn.
Lục Trần lấy ra một cái bản đồ, nói: “Đi tộc Minh Huyết Mãn.”
Rầm rầm rầm!
Hư Không Thành Bảo phát sáng, trên mặt ngoài có quy tắc hư không mơ hồ đang dao động, vậy mà lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy nó biến mất trong trời đất, khi một vài gợn sóng cuối cùng lắng xuống, thế giới lại trở nên yên tĩnh.

Tộc Minh Huyết Mãn.
Căn cứ điểm của tộc Minh Huyết Mãn được xây dựng trên một dãy núi trùng điệp, đây là nơi tu luyện tốt nhất ở Minh châu, tràn ngập yêu khí, có hoàn cảnh địa lý được thiên nhiên ưu đãi, chỉ thấy trên dãy núi có vô số công trình kiến trúc.
Tộc Minh Huyết Mãn gần đây luôn khai chiến với Khang tộc, huy động hầu hết cường giả ra ngoài.
Tuy nhiên ở căn cứ điểm vẫn còn nhiều cường giả trấn thủ.
Rầm rầm rầm!
Đột nhiên, năng lượng yêu khí giữa thiên địa sôi trào dữ dội, một loại hơi thở cực kỳ nặng nề bao phủ trên bầu trời phía trên tộc Minh Huyết Mãn.
Loại dị tượng này tự nhiên khiến tất cả các yêu kinh hãi, bọn họ ngẩng đầu, trong tầm mắt họ xuất hiện một toà thành trì to lớn hùng vĩ đang chuyển động, toả ra hơi thở không rõ vô cùng kinh khủng, chấn động mặt đất bên dưới.
Lũ yêu tộc Minh Huyết Mãn nhìn thành trì loại lớn đột nhiên xuất hiện, nhất thời lại sững sờ tại nguyên chỗ, chủ yếu là thành trì xuất hiện quá đột ngột, cũng quá mức khổng lồ, khiến đại não trống rỗng trong thời kỳ ngắn ngủi, hơn nữa cũng không biết người tới là địch hay bạn.
Thành trì to lớn nguy nga, phát ra khí tức dồi dào mênh mông, đè không gian rung động ùng ùng, xuất hiện vô số vết nứt lớn đáng sợ.
Trên tường thành kia, một thanh niên anh tuấn phong thái phi phàm đứng đó, mắt đen tóc đen, đứng chắp tay, đôi mắt sắc bén như chim ưng nhìn vùng đất phía dưới xa xa, thu hết vào mắt vô số Minh Huyết Mãng hình thái nhân loại.
Người này không phải người khác, chính là Lục Trần, cả đám Dương Tinh Văn đứng ở bên cạnh hắn.
Phía sau Lục Trần còn hơn hai mươi vạn Nhân tộc đã vận sức chờ phát động, trong đó có mấy vạn Thiên Tôn huyết khí hùng hậu, vượt xa người xung quanh, hóa thành từng con Cự Long huyết sắc bay lên không trung, thân thể giãy dụa, khí thế hết sức kinh khủng.
Lục Trần vươn hai tay ra, lòng bàn tay hướng lên, linh lực kia mênh mông cuồn cuộn trong cơ thể không ngừng nổ vang, như thiên quân vạn mã gầm thét, theo các chỗ trong thân thể, nhanh chóng phóng mạnh về phía cánh tay, sau đó lưu động bên trên song chưởng.
Song chưởng của Lục Trần bị linh lực đậm đặc bao trùm, ánh sáng chói lóa, chói mắt như ngọc thạch màu lục.
Hai tay kia ẩn chứa một luồng sức mạnh không gì so sánh nổi, mức độ của luồng sức mạnh này kinh khủng, cho dù là một Đại Đế, chỉ sợ cũng phải bị chụp đến tan xương nát thịt.
Với nội tình bây giờ của Lục Trần, quả thật một cái tát có thể chụp chết Đại Đế.
Chẳng qua sức mạnh điều động thân thể này vượt qua chín mươi phần trăm, cũng không phải dùng để đánh nhau, một tháp đen lớn bằng lòng bàn tay, trôi nổi trên lòng bàn tay trống của Lục Trần, chuyển động quay tròn.
Lục Trần lấy thần niệm kết nối tháp đen, thân tháp khẽ chấn động, điên cuồng hấp thu linh lực giữa song chưởng của Lục Trần, trong thời gian mấy giây đồng hồ ngắn ngủn, hút sạch sẽ chín mươi phần trăm sức mạnh trong cơ thể Lục Trần.
Sức mạnh bị rút cạn, một luồng khí tức suy yếu truyền khắp thân thể Lục Trần, hai chân mềm nhũn suýt nữa xụi lơ trên mặt đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận