Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1750: Lửa giận của Lục Trần (3)

“Đả thương người khác?” Lục Trần nhếch môi cười tàn nhẫn: “Ta vốn muốn diệt cả nhà hoàng thất ngươi để giết gà dọa khỉ, nhưng bây giờ ta thay đổi ý định rồi, khai ra kẻ chủ mưu thì ta có thể bỏ qua cho những người còn lại.”
Lục Trần dứt lời, thêm một cái tát vung ra, chưởng ấn sáng chói và trong suốt cùng với khí tức đại đạo nồng đậm dày đặc, lực lượng mạnh mẽ vô song.
Dù cho đây là một Đại Đế vô địch cũng không chịu được.
Phụt phụt!
Người trung niên áo bào tím phun máu, cơ thể nặng nề đổ phịch xuống tạo ra một cái hố nhỏ trên mặt đất.
Theo áo bào màu tím nện vào đất như đạn pháo, giữa thiên địa lập tức yên tĩnh hoàn toàn, yên lặng như tờ, vô số ánh mắt rung động nhìn về phía rãnh lớn kia.
Đại Hoàng chủ của hoàng triều Càn Nguyên, một Đại Đế vô địch, cường giả mạnh nhất dưới Thánh Đế lại không đỡ được một bạt tay của thanh niên xa lạ kia.
Thanh niên xa lạ này quá mạnh, hắn là một Thánh Đế sao?
Nhưng mà không cảm ứng được khí tức của Thánh Đế.
Bên trong hoàng cung, trong lòng vô số người nổi lên sự lạnh lẽo mãnh liệt, họ vốn tưởng rằng Đại Hoàng chủ ra mặt, chắc chắn sẽ treo lên đánh cường giả xa lạ đánh tới cửa, hoàn toàn không ngờ đến, Đại Hoàng chủ lại giống như hai Hoàng chủ kia, cũng không chịu nổi cái bạt tay của đối phương.
Giờ phút này bọn họ đã hiểu, đối phương không phải loại người cuồng vọng... Người này chắc chắn có năng lực tiêu diệt hoàng thất chỉ trong chốc lát.
Không biết qua bao lâu, trong hố sâu khổng lồ, trung niên mặc áo bào tím nặng nề phun ra một búng máu tươi, leo ra từ trong hố sâu, ánh mắt cũng hoảng sợ nhìn chằm chằm Lục Trần, hắn rung động vô cùng, tại sao có thể có cường giả Đại Đế kinh khủng như thế.
Rõ ràng hắn biết đối phương không phải là Thánh Đế, bởi vì không cảm ứng được khí tức bản nguyên.
“Có phải các hạ nghĩ sai rồi không, hoàng triều Càn Nguyên ta tự hỏi chưa đắc tội các hạ!” Trung niên mặc áo bào tím nhìn về phía Lục Trần nói, giọng điệu vô cùng mềm yếu.
Một bạt tay của đối phương đánh hắn đến trọng thương, đánh chết Đại Đế vô địch như hắn thì chỉ cần hai bàn tay mà thôi, bây giờ không chịu thua còn chờ tới khi nào.
Hơn nữa lời của đối phương trước khi ra tay khiến hắn nghi ngờ, nói ra kẻ chủ mưu?
Hắn không nhớ rõ, hoàng triều Càn Nguyên đã từng đắc tội Đại Đế kinh khủng như vậy.
Ở phương xa, vô số người nhìn ra phía hoàng cung xa xôi, trong mắt đều lộ ra vẻ nghi ngờ, suy cho cùng mới vừa rồi bọn họ lại nghe thấy, cường giả nổi giận đùng đùng này rất muốn diệt sạch cả nhà hoàng thất, điều này chứng tỏ người của hoàng thất làm chuyện gì không thể tha thứ, mới dẫn đến nổi trận lôi đình.
Lục Trần lạnh lùng nói: “Ta cống hiến Vạn Kiếp ma công và Bất Hủ Vạn Đạo pháp thân, cho người đời tu hành miễn phí, các ngươi lại hay lắm, chiếm riêng cho mình, ai cho các ngươi lá gan đó chứ.”
Lời nói của Lục Trần lập tức khiến sắc mặt người của hoàng thất thay đổi lớn, bọn họ biết người này là ai rồi.
Lục Trần, đồ đệ của mấy nữ Thiên Đế, kẻ ngang ngược xông vào Thiên Yêu giới.
Hơn nữa gần đây Kiếm Đế cung lại càng tản tin tức, Lục Trần đã trở thành Kiếm Đế tôn quý, đã là chuyện thiên hạ đều biết.
Đoán chừng cho dù Thánh Đế cự đầu thì Lục Trần cũng có thể phân cao thấp, là nhân vật ngất trời chân chính.
Người của hoàng thất Càn Nguyên nhận được hai công pháp, còn hưng phấn hồi lâu, suy cho cùng đây cũng là công pháp Thiên Đế tu hành, hơn nữa bọn họ cũng hạ quyết tâm, không cống hiến công pháp ra ngoài, bởi vì một khi cống hiến, nhất định có nhân vật yêu nghiệt phong vân hóa thành rồng.
Có lẽ sau mấy chục năm, mấy trăm năm, hoàng thất Càn Nguyên sẽ phải đổi chủ.
Chắc chắn bọn họ không cho phép tình huống như thế xảy ra.
Hơn nữa người của hoàng thất cảm thấy thân phận Lục Trần cao quý, nếu không ngoài ý muốn, cả đời cũng không tiếp xúc, đối phương cũng không tự mình điều tra chuyện này, nhưng vạn vạn lần không nghĩ tới, chuyện này chỉ có tỷ lệ một phần trăm bị phát hiện, thế nhưng thật sự bại lộ, hơn nữa còn là đối phương tự mình tới cửa.
Xoạt!
Không chỉ có người của hoàng thất đoán được thân phận của Lục Trần, nơi xa vô số người vây xem, hiển nhiên cũng đoán được thân phận của Lục Trần.
Tên của Lục Trần như sấm bên tai.
Bọn họ cũng biết Lục Trần tới làm gì, là vì trừng phạt hoàng thất nhận được công pháp nhưng không truyền đi.
Cho tới nay, đại gia tộc trong hoàng thành đều biết Lục Trần lấy hai môn công pháp có một không hai cho người đời tu hành, cũng biết hoàng thất từng tiếp đãi đệ tử của Kiếm Đế cung, song sau khi hoàng thất nhận được công pháp lại để người của mình tu luyện, không làm theo phân phó, tuyên truyền miễn phí ra ngoài.
Rất nhiều người ôm lòng oán hận đối với việc này. Nhưng cũng chỉ là giận mà không dám nói gì, suy cho cùng sức ảnh hưởng của hoàng thất còn đó.
Hơn nữa, bọn họ cũng không dám đi Kiếm Đế cung tố cáo, cho dù Kiếm Đế cung biết, chất vấn hoàng thất một phen, cuối cùng xui xẻo cũng chỉ là người tố cáo.
Chuyện này cũng không giải quyết được gì.
Chỉ là điều khiến bọn họ không nghĩ tới, Lục Trần lấy công pháp miễn phí ra, lại biết hoàng thất Càn Nguyên chiếm công pháp, tự mình tới cửa trách tội.
Lần này, hoàng thất sắp tiêu tùng rồi.
Trong mắt vô số người lóe ra vẻ hưng phấn, bọn họ có thể miễn phí nhận được hai môn công pháp có một không hai để tu luyện hay không?
Trung niên mặc áo tím chắp tay, hắn nói: “Thì ra Lục điện hạ đại giá quang lâm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận