Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 769: Ma tăng và Hoàng triều Huyết Viêm

Lục Trần nhập từng luồng hỏa diễm vào cánh tay của Phi Tuyết Hoàng chủ, chỉ thấy mặt ngoài cánh tay hắn hiện ra sương mù màu đen quỷ dị, sau đó biến mất trên không trung.
“Hình như có chút tác dụng!” Lục Trần lẩm bẩm.
Nói xong, hắn tiếp tục khống chế thần hỏa loại bỏ nguyền rủa bên trong cánh tay, thời gian trôi qua từng giây từng phút, đại khái khoảng một canh giờ, sắc mặt Lục Trần cũng có chút mệt mỏi.
Dù sao thì thúc dục thần hỏa liên tục một canh giờ cũng khiến cơ thể tiêu hao rất lớn, trở nên thở hồng hộc.
“Hoàng chủ đã được cứu!”
“Hoàng chủ đã được cứu!”
Một đám người trong phòng đều vô cùng kích động gầm nhẹ, bởi vì trong một canh giờ này, nguyền rủa bên trong cơ thể Hoàng chủ bốc hơi rất nhanh, vốn là cánh tay tràn ngập vết lốm đốm, vết loang ảm đạm rất nhiều, đặc biệt là nơi bàn tay đó, đã hồi phục lại trạng thái bình thường, không có gì khác với người bình thường cả.
Chỉ là từ khuỷu tay trở lên vẫn còn tràn ngập lượng lớn vết loang lỗ.
“Nguyền rủa này hơi mạnh, xem ra cần khoảng một tháng!” Lục Trần sờ mồ hôi một lượt, đứng lên mở miệng nói.
“Đa tạ Lục thiếu!”
“Đa tạ Lục thiếu!”
Một đám người trong hoàng cung hướng về phía Lục Trần cảm kích đến rơi nước mắt, suýt chút nữa quỳ xuống dập đầu.
Vốn bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn Phi Tuyết Hoàng chủ chết đi, nhưng không ngờ Lục Trần lại đến, khiến cho chuyện vốn đã định sẵn này có chuyển biến, tuy rằng nguyền rủa tạm thời vẫn chưa loại bỏ hết, nhưng một bàn tay của Hoàng chủ đã không còn nguyền rủa, cứ tiếp tục như vậy, Hoàng chủ khôi phục lại chỉ là vấn đề thời gian.
Liên tiếp mấy ngày, Lục Trần đều giải trừ nguyền rủa cho Phi Tuyết Hoàng chủ, sắc mặt Phi Tuyết Hoàng chủ cũng tốt hơn rất nhiều, từ lúc mất đi thần trí ban đầu trở thành đã có thể nói chuyện.
“Lục thiếu, ơn cứu mạng khó quên, về sau nếu Lục thiếu có nhu cầu gì, Nguyên Cơ nhất định sẽ liều hết mình.” Phi Tuyết Hoàng chủ nhìn Lục Trần kiên định nói.
Bản thân Phi Tuyết Hoàng chủ cũng rất khiếp sợ, ngày đầu tiên nhìn thấy Lục Trần, hắn chỉ còn lại chút thần trí cuối cùng, thân thể không thể động đậy, cũng không thể nói chuyện, hiện giờ nguyền rủa trong cơ thể được giải trừ rất nhiều, hắn có thể mạnh mẽ áp chế một ít nguyền rủa và cũng có thể nói chuyện.
Lục Trần nhìn Phi Tuyết Hoàng chủ thản nhiên cười, vốn không nói gì.

Ngay khi Lục Trần loại bỏ nguyền rủa cho Phi Tuyết Hoàng chủ ở hoàng cung thì có một người tiến vào bên trong Hoàng thành.
Đây là một thanh niên đầu trọc, mặc tăng phục màu trắng, làn da thanh niên trắng nõn, trong mắt tràn ngập tia thần vận cực kỳ yêu tà, trong miệng hắn niệm Phật ngữ, bước từng bước một đi vào đường lớn Hoàng thành.
“Vị thí chủ này!” Thanh niên đầu trọc đột nhiên chặn một người lại, hai tay chắp lại, mỉm cười: “Xin hỏi Hoàng triều Phi Tuyết có thiên kiêu nổi danh nào, xin nói cho tiểu tăng biết.”
“Ngươi, ngươi là ma tăng của Phục Ma tự!” Người bị chặn lại hoảng sợ, kinh ngạc nói.
Âm thanh hơi lớn khiến vô số người lướt nhìn qua, chợt nhớ tới cái gì đó, một đám người ầm ầm rời đi.
“Ta, ta không biết!”
Sắc mặt người bị chặn lại tái nhợt, điên cuồng lắc đầu.
Phục Ma tự trước kia là thần thánh, uy nghiêm, bất khả xâm phạm ở trong lòng đám người Huyền vực.
Bởi vì tăng nhân Phục Ma tự lấy việc bắt giữ và trấn áp ma đầu thương thiên hại lý làm nhiệm vụ của mình, nhưng hiện tại thì sao, Phục Ma tự đã rơi vào Ma đạo, không chỉ thả hết ma đầu trước kia trấn áp chưa chết ra Huyền vực làm loạn, hơn nữa bọn họ từ Phật chuyển Ma, tu luyện ma công, trở thành một đám ma tăng.
Mắc dù ma tăng Phục Ma tự tạm thời chưa làm chuyện thương thiên hại lý, nhưng lại kêu gọi thiên kiêu nhập Ma đạo, tu hành ma pháp ở các nơi của Huyền vực.
Một khi được người Phục Ma tự lựa chọn thì người được chọn sẽ ngoan ngoãn cạo tóc xuất gia, trở thành ma tăng, chặn cũng không chặn lại được, cực kỳ tà tính.
Chuyện này đã truyền khắp toàn bộ Huyền vực.
Cho nên người bị ngăn cản vô cùng sợ hãi ma tăng trước mặt này.
“Vị thí chủ này, ngươi biết!” Ma tăng đầu trọc khẽ cười nói, trong nháy mắt, ánh mắt của hắn bạo xạ ra ánh mắt cực kỳ tà dị, đó là một chùm ma quang, một luồng ý chí Ma đạo đáng sợ xâm lấn vào trong đầu người này, ánh mắt người này lập tức trở nên ngốc nghếch giống như cái xác không hồn nói: “thiên kiêu mạnh nhất Hoàng thành đương nhiên là con gái của Hoàng chủ, Lăng Y, tu hành ba mươi tuổi, đã là Nguyên Thần cảnh viên mãn.”
“Ba mươi tuổi mới Nguyên Thần cảnh viên mãn!” Ma tăng đầu trọc nhíu mày, rõ ràng là hơi thất vọng, chợt nghĩ đến lần này bản thân ra ngoài vẫn chưa có thu hoạch, cũng được, đến hoàng cung một chuyến vậy.
“Hả…”
Ma tăng đầu trọc đột nhiên cảm ứng được gì đó, ngẩng đầu lên nhìn xa xa, chỉ thấy phương xa có một nhóm người cuồn cuộn đến, đoàn người từ xa đến gần, không gian đột nhiên có nhiều luồng áp lực.
Đám người trùng trùng điệp điệp, tốc độ bay nhanh, giáng lên trên không của hoàng cung.
“Người nào đến nơi này, không biết nơi này là hoàng cung sao, mau chóng rút đi!”
Một nhóm hộ vệ hoàng cung bay lên bầu trời, nhìn chằm chằm đám người phát ra khí tức khủng bố.
Đám người đến có khí tức cực kỳ bất phàm, đứng đầu là một lão giả lộ ra uy áp Thánh Quân, khuôn mặt hơi lãnh khốc, bên cạnh lão giả là một thanh niên đầu bóng mặt phấn khoảng hơn hai mươi tuổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận