Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 694: Lão đại Huyền vực thật sự

Nhưng sánh với trường đao dài ba mươi trượng thì vẫn còn quá nhỏ.
“Đi!”
Võ giả Hoàng giả sơ kỳ duỗi bàn tay ra, mãnh liệt vỗ về phía không trung, chỉ thấy trường đao được ngưng tụ từ thế thiên địa trên không trung xé rách không gian phóng xuất ra lực lượng sát phạt không gì sánh nổi, chém về phía voi lớn.
Rất nhanh, hạ xuống trên thân của voi lớn nhưng vốn không chém giết voi lớn, bởi vì mặt ngoài voi lớn vô cùng cứng rắn, cứng rắn đến mức kháng được một đao này.
Có thể thấy được lúc hai loại thế giao phong với nhau bộc phát ra lực ma sát cực kỳ đáng sợ, từng tia hỏa tinh và tia chớp được sinh ra nhưng vốn không chém nát được voi lớn.
Hoàng giả đó lĩnh ngộ thế thiên địa, có thể mượn một mảng lực lượng của thiên địa, nói tóm lại đã vượt qua phạm trù Nhân thế.
Nói cách khác, Hoàng giả giao phong với Lục Trần mượn đại thế thiên địa trong phạm vi vạn mét để ngưng tụ ra trường đao.
Thế do thiên địa sinh ra có uy lực đáng sợ.
Mà thế Lục Trần ngưng tụ ra là thế Vô Địch tự bản thân đúc thành.
Nhưng hiện tại, thế của Lục Trần lại chặn được thế ngưng tụ của võ giả Hoàng cảnh sơ kỳ.
Trường đao phóng ra đao quang rực rỡ vô cùng sắc bén, đao khí phun ra như muốn chém nát voi lớn nhưng lại bị voi lớn chặn lại, thế ở mặt ngoài voi lớn cực kỳ cường hãn, lực phòng ngự đáng sợ, ngay cả lúc hai người va chạm, phát ra âm thanh bén nhọn xẹt xẹt xẹt nhưng voi lớn vẫn đứng vững.
Người xung quanh nhìn thấy cảnh này, trong lòng không bình tĩnh.
Thế của hai người họ không bình đẳng, có thể nói là khác nhau như trời với đất, nhưng thế Vương cảnh lại chặn được thế của Hoàng cảnh sơ kỳ.
Đừng nói là người quan sát xung quanh, cho dù là võ giả Hoàng cảnh ra tay nhìn thấy cảnh này thì trong lòng cũng rất rung động.
Hắn gầm nhẹ một tiếng, không ngừng hấp thu thế thiên địa khiến cho ánh sáng của trường đao càng thêm chói mắt, đồng thời lực công kích cũng tăng cường, từng tia đao khí xé rách mặt ngoài voi lớn giống như muốn xé voi lớn thành hai.
Lục Trần cũng đang phát lực, từng tia thế bản thân dung nhập vào trong thân thể voi lớn, bộc phát ra sức mạnh cuồng bạo, trực tiếp bắn về phía trường đao.
Sau đó voi lớn bay lên trời, tỏa ra một luồng lực lượng cực kỳ nặng nề, ảnh hưởng đến trường đao.
Thân thể voi lớn dựng thẳng lên giống như người đứng, móng trước to lớn nhắm vào trường đao, giẫm đạp mạnh mẽ.
Chỉ thấy trong không khí xuất hiện từng tầng gợn sóng nhanh chóng lan đến trường đao, trường đao bắt đầu xuất hiện từng vết nứt, dường như sẽ vỡ nát bất cứ lúc nào.
Voi lớn kêu lên một tiếng, sau đó mạnh mẽ phát động trùng kích đối với trường đao, va chạm với trường đao, nhất thời trên bầu trời truyền ra tiếng nổ tung, chỉ thấy trường đao ngưng tụ nhanh chóng nứt ra dưới sự trùng kích của voi lớn, hóa thành từng bọt sóng rồi hoàn toàn biến mất.
Thế trường đao bị phá bỏ, võ giả Hoàng cảnh sơ kỳ trực tiếp lùi về phía sau mấy bước, ổn định thân hình, ánh mắt nhìn Lục Trần tràn ngập khiếp sợ, còn có tia cô đơn.
Dùng thế so đấu, hắn đường đường là thế thiên địa lại thua một thế Vương cảnh.
Thế Vô Địch vậy mà lại khủng bố hơn so với thế thiên địa hắn lĩnh ngộ được.
Không chỉ hắn mà sáu cường giả xung quanh nhìn thấy cảnh này cũng sững sờ tại chỗ, thế thiên địa thua thế Vô Địch, ở phương diện giao phong thế, thanh niên mới vào Vương cảnh này lại hơn một bậc, vậy thì chứng tỏ Hoàng giả giao thủ với hắn cũng không chiếm thế thượng phong, Hoàng giả dựa vào thế thiên địa lại không có ưu thế.
Vậy thì lĩnh ngộ thế Vô Địch trong truyền thuyết nói không chừng đúng là có thể dùng Vương cảnh chém giết Hoàng cảnh.
Bao nhiêu năm rồi, không biết bao nhiêu năm rồi, dù sao thì trong lịch sử mười vực, yêu nghiệt lĩnh ngộ thế Vô Địch trước sau chỉ có hai người, đến hiện tại mới có người thứ ba.
Nếu như đối phương có thể thuận lợi trưởng thành, thành tựu về sau sẽ không thấp hơn hai cường giả Đọa Lạc ma đế và Kiếm Ma.
Thanh niên này đáng để bọn họ lôi kéo.
“Tiểu hữu thiên tư hơn người, hiếm thấy từ xưa đến nay, có thể gặp được một yêu nghiệt quật khởi thế Vô Địch cũng là một loại may mắn.”
“Đúng vậy, thế Vô Địch chỉ sinh ra trước Thượng cổ, bây giờ là lần đầu tiên nhìn thấy.”
Cường giả của gia tộc u Dương lần lượt mở miệng ca ngợi Lục Trần xuất sắc.
Lúc đầu Lục Trần không cảm thấy gì, dù sao thì hắn cũng có khả năng miễn dịch rất lớn với lời khen ngợi tương tự, nhưng mấy người đó nói xong thì lời nói đã biến vị.
“Tiểu hữu tu hành bao nhiêu năm tháng rồi, cùng lứa với Ngọc Thường nhà bọn ta đúng không.”
“Tiểu hữu cảm thấy Ngọc Thường nhà bọn ta thế nào, thiên phú của Ngọc Thường tuy không ưu tú như tiểu hữu nhưng cũng thuộc người nổi bật trong thế hệ trẻ của Huyền Vực, các ngươi ở cùng nhau hoàn toàn là một đôi trời sinh.”
“Nếu tiểu hữu vẫn chưa có đạo lữ, không ngại cân nhắc Ngọc Thường đôi chút.”
Mấy người họ vô cùng háo hức nhìn Lục Trần, cực lực quảng bá nữ thiên tài đệ nhất của gia tộc bọn họ.
Lục Trần nghe được những lời này, hơi đổ mồ hôi, mấy lão già này lại lôi kéo hắn như vậy sao.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, quả thật dáng vẻ của u Dương Ngọc Thường cũng không tồi, dùng tư thế chim sa cá lặn để hình dung cũng không quá đáng.
Cho nên Lục Trần mở miệng nói: “Vậy ta suy nghĩ đôi chút.”
“Được, ngươi cứ từ từ suy nghĩ, ta không quấy rầy ngươi nữa.” Ánh mắt mấy lão già sáng ngời, sau khi nói xong, sợ Lục Trần đổi ý nên nhanh chóng rời đi.
Sau khi mấy lão già rời đi, Lục Trần không tiếp tục tu luyện mà đi ra bên ngoài, Quý Nhiên Tử Hằng, Đường Thiên Vũ, Mai Tiêu… vẫn đang quanh quẩn trên Vạn Trọng phong, Mai Tiêu cũng đi đến bước với Minh Thương, hai người họ khiêu chiến đỉnh núi thứ tám mươi không dưới hai mươi lần, nhưng đều thất bại không ngoại lệ.
Lục Trần vừa đến nơi này đã nhìn thấy một bóng người màu đen bay ngược ra từ đỉnh núi thứ tám mươi, sau đó nặng nề rơi xuống mặt đất.
Người bốn phía đều lần lượt tản ra.
“Thiếu niên Chí Tôn này thất bại hai mươi lần vẫn không bỏ cuộc, tâm tính rất kiên định.”
“Nhưng đỉnh núi thứ tám mươi khó quá, ngay cả thiếu niên Chí Tôn cũng không làm được, xem ra lần này chỉ có lão đại Huyền vực mới có thể thông qua.”
Mọi người xung quanh lần lượt thảo luận.
“Lão đại Huyền vực đến rồi!”
Lúc này có người thoáng nhìn thấy Lục Trần đi dạo, người thảo luận hắn lần lượt ngậm miệng lại.
Hiện giờ Lục Trần đã thông qua tám mươi mốt đỉnh, hoàn chỉnh đi xong, đã không còn cùng đẳng cấp với bọn họ, không thể tùy ý đàm luận, còn danh hiệu lão đại Huyền vực mấy ngày trước cùng với những việc đã làm đều bị bỏ lại ở sau đầu.
Hiện tại đối phương là lão đại Huyền vực danh xứng với thực..
“Hả, hình như khí tức của lão đại Huyền vực hơi khác, càng thêm xuất trần mờ mịt.”
“Lẽ nào đã đột phá Vương cảnh!”
Người xung quanh nhìn thấy Lục Trần đi tới, áo trắng vô trần, mang theo khí tức xuất trần nhàn nhã nhàn nhạt, lần lượt nói nhỏ.
Ngoại trừ khí chất của Lục Trần thay đổi ra, ngay cả khí tức cũng trở nên sâu không lường được, mặc dù không phóng một tia khí tức nào ra ngoài nhưng lại cho đám đông tại đây có một tia cảm giác nguy cơ.
“Tiểu đệ, thật sự chưa qua được thì bỏ đi, cứ an tâm làm tiểu đệ của ta, ta bảo vệ ngươi!” Lục Trần đi tới trước mặt Minh Thương, cười híp mắt nói.
Khí tức của Minh Thương phập phồng, ngẩng đầu nhìn Lục Trần một cái, trong ánh mắt mang theo cụt hứng.
Bời vì là hắn khởi xướng đánh cược, Lục Trần không muốn đánh nhau với hắn, hắn đã nói xem ai lên đỉnh Vạn Trong phong nhiều, đáng tiếc, cho dù thế nào thì hắn cũng không lên được đỉnh thứ tám mươi, mà Lục Trần lại đi hết toàn bộ.
Thiên phú mà Lục Trần biểu hiện chói mắt hơn hắn nhiều.
Hiện giờ dùng thế Vô Địch xưng Vương, đặt ở Cửu Thiên cũng chưa có thế hệ có thể đối kháng với hắn.
Mười vực Hạ giới vốn không sánh được với Cửu Thiên, vốn cho rằng hắn xuống Hạ giới có thể đẩy ngang thế hệ cùng lứa mười vực, trở thành người sáng chói nhất, nhưng không ngờ lại té ngã trước mặt Lục Trần, trong lòng không khỏi nhấc lên cảm giác thất bại chưa bao giờ có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận