Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 623: Thờ ơ

Thật ra bọn họ không biết nhân vật cao tầng sớm đã biết Lục Trần đã chém giết hai Vương ở Tượng thành, trong đó có một Vương cảnh hậu kỳ, cộng thêm Lục Trần lĩnh ngộ được kiếm ý nên Ninh Hiên hoàn toàn không thể đánh bại Lục Trần.
Cho nên cũng không có cao tầng ra mặt ngăn cản.
Thời gian vội vàng nhoáng một cái, chưa đến trưa ngày hôm sau, quảng trường luận võ của Thiên Kiếm phong đã sớm chật kín người.
Trên mặt đất, trên bầu trời, một đám người phiêu phù rậm rạp, ít nhất cũng có mấy vạn.
Phần lớn đệ tử chín phong đều tới Thiên Kiếm phong chỉ là vì tận mắt chứng kiến Lục Trần đại chiến Ninh Hiên.
Âm thầm còn có hơn mười luồng khí tức mờ ám.
Mấy trưởng lão vốn không bước ra ngoài mà thầm xem chiến, hơn nữa chín phong chủ cũng không đến.
Đối với cảnh giới của bọn họ, trận chiến giữa đám tiểu bối rất khó nhấc lên được hứng thú.
Hơn nữa chỉ cần thần niệm lướt qua, không phải là sẽ biết kết quả sao.
Ninh Hiên đứng thẳng tắp trên võ đài, ngẩng đầu ưỡn ngực, nhìn thẳng về phía trước, đợi Lục Trần xuất hiện.
Đệ tử chín phong xung quanh cũng yên lặng chờ đợi.
Tuy nhiên, giờ Ngọ đã đến.
Lục Trần vẫn chưa đến, cũng không biết là đang tu luyện hay là không biết chuyện này, ngay cả bóng người cũng không thấy đâu.
Ninh Hiên đến sớm một canh giờ, nhưng đã là giữa trưa, Lục Trần lại không xuất hiện, điều này khiến cho hắn nhíu mày.
Không chỉ có hắn mà ngay cả người xung quanh xem chiến cũng trợn tròn mắt, sao Lục Trần vẫn chưa xuất hiện, chẳng lẽ không xem chuyện này ra gì sao.
Một đám người thì thầm lẩm bẩm.
“Đù, ta biết ngay sẽ như vậy mà!”
“Với tính cách của đại ma vương, sao có thể quan tâm đến chuyện nhàm chán như vậy chứ?”
“Tại sao, tại sao Kiếm tử không dám nghênh chiến Ninh Hiên, lẽ nào là sợ rồi, không sợ người khác nói chuyện, nói hắn yếu đuối nhát gan sao?” Mấy người mới tiến vào Kiếm Đế cung mấy năm hỏi.
Bọn họ tiến vào Kiếm Đế cung muốn gặp nhất tuyệt đối là Kiếm tử Lục Trần, nam nhân được mọi người ở Thanh vực xưng là đại ma vương.
Luôn muốn nhìn thấy nhưng không có cơ hội, hôm nay vất vả mới nghe nói có người khiêu chiến Lục Trần nên đến xem chiến, nhưng ngay cả bóng dáng Lục Trần cũng không thấy đâu.
Đệ tử cũ nói: “Đại ma vương sẽ không để ý tới khiêu chiến nhàm chán như vậy, nếu như nghênh chiến, chẳng phải sau này mỗi ngày đều có người đến quấy rầy hắn sao.”
“Lẽ nào ngay cả mệnh lệnh của phong chủ Lục Trần cũng không nghe sao?” Đệ tử mới vào tò mò hỏi.
Bởi vì chuyện này là do một phong chủ đồng ý.
Đệ tử cũ cười khổ: “Nếu phong chủ có thể mệnh lệnh cho Lục Trần, vậy không phải là Lục Trần nữa.”
Thời gian nhoáng một cái, rất nhanh đến giờ Mùi, đã trôi qua một canh giờ nhưng Lục Trần vẫn chưa xuất hiện, có đệ tử không còn kiên nhẫn đã trực tiếp rời đi.
Sắc mặt Ninh Hiên trên võ trường đã không còn dùng khó coi để hình dung, lửa giận trong lòng ngút trời.
Hắn hoàn toàn bị phớt lờ, giống như có người tát vào mặt hắn, khiến mặt nóng bỏng khó chịu.
Ninh Hiên không khỏi nổi giận gào lên: “Lục Trần, ngươi thân là Kiếm tử Kiếm Đế cung, lẽ nào lại là một tên nhát gan hay sao, ngay cả khiêu chiến của ta cũng không dám tiếp, ngươi có tư cách gì đảm nhiệm Kiếm tử chứ.”
“Lục Trần, ngươi là một kẻ hèn nhát, nhát gan, có bản lĩnh thì bước ra đây cho ta.” Ninh Hiên giống như một con sư tử điên cuồng, rống giận liên tục tại chỗ.
Giờ phút này, Ninh Hiên không biết là trước cửa động phủ của Lục Trần có năm sáu lão giả, bọn họ đứng đối diện cửa đá với vẻ mặt cầu khẩn nói: “Lục Trần, Ninh Hiên người ta đã chờ ngươi rất lâu, ngươi đi ứng chiến đi.”
“Hiện tại hắn đang mắng ngươi hèn nhát, lẽ nào ngươi thật sự muốn mang danh hiệu hèn nhát sao.”
“Với thực lực của ngươi, có thể dễ dàng đánh bại Ninh Hiên, tiện tay đánh bại không phải là xong việc sao.”
Mấy lão già đau khổ cầu xin, một canh giờ trước bọn họ đã tới nơi này nhưng Lục Trần vẫn không đáp lại.
“Lão già nhà Tử Hằng đồng ý, thì ngươi đi gọi hắn nghênh chiến đi!” Bên trong truyền đến âm thanh của Lục Trần.
Mấy lão giả cạn lời, bảo phong chủ của Tử Tinh phong nghênh chiến, sao có thể chứ.
“Mặc dù mấy phong chủ sẽ không cưỡng ép ngươi, hơn nữa đều mở một mắt nhắm một mắt những hành động mà ngươi làm, nhưng ngươi tốt xấu gì cũng có chút thể hiện, đánh bại một Vương cảnh sơ kỳ lại chẳng phải là chuyện khó khăn gì.”
“Đi bảo hắn chuẩn bị hai món Thánh khí thì ta sẽ đồng ý khiêu chiến hắn, ngoài ra, nếu như ta thua thì bảo hắn làm Kiếm tử!” Lục Trần trả lời: “Nếu không, ngày nào cũng có người đến khiêu chiến ta, ta không gánh hết được.”
“Được!”
Sắc mặt của mấy lão giả bất lực rời đi, bọn họ đến quảng trường rất nhanh, nhìn Ninh Hiên nói: “Lục Trần đã nói, bảo ngươi chuẩn bị hai món Thánh khí, hắn mới đồng ý khiêu chiến với ngươi, nếu như hắn thua vậy thì chức vị Kiếm tử Kiếm Đế cung sẽ do ngươi đảm nhiệm.”
Ninh Hiên nghe được người đến, vốn rất giận dữ, khiêu chiến Lục Trần còn cần hai món Thánh khí làm thù lao sao, cũng ngang ngược quá rồi đó.
Nhưng câu nói sau cùng lại khiến tâm trạng của hắn kích động.
Nếu như có thể đảm nhiệm Kiếm tử của Kiếm Đế cung vậy thì chắc chắn sẽ không thiệt.
Bởi vì quyền lợi của Kiếm tử rất lớn, tương đương với có thể chi phối năng lượng của khắp Kiếm Đế cung.
“Được, ta đi chuẩn bị!” Ninh Hiên nói xong thì rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận