Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 994: Nữ trang đại lão (2)

Đạo tặc hái hoa Liễu Vô Song, xuất quỷ nhập thần, thích rình coi mỹ nữ tuyệt đỉnh của Trung Châu vực, tộc Minh Châu, vân vân, vô số nữ tử nổi tiếng bị hại nặng nề.
Thần trộm tuyệt thế Cao Hiên, thích xem các loại như dược điền, đan dược các, võ kỹ của thế lực lớn, có vài bí thuật trấn pháp bị mấy môn phái lớn trộm đi, truy nã toàn vực.
Trong bốn người này thì ba người là biến thái, về phần Cảnh Tử Mặc còn lại là góp cho đủ số, bởi vì tam hại cũng là huynh đệ kết nghĩa của hắn, chỉ là Cảnh Tử Mặc cũng vô cùng láu cá, chọc qua vô số thế lực, thế nên bị xếp vào tứ hại.
Chỉ là thực lực của Cảnh Tử Mặc mạnh mẽ dị thường, là Thánh Quân đứng đầu nhất Trung Châu vực, cho dù Thánh vương ra tay cũng không dám bảo đảm bắt được trăm phần trăm.
Lý do Triệu Yên Nhi muốn bắt được Cảnh Tử Mặc chính là muốn ép đạo tặc hái hoa Liễu Vô Song đi ra.
Bởi vì Liễu Vô Song từng lẻn vào Triệu gia ghé vào khuê phòng của nàng.
Nhìn xong tin tức về tứ hại của Trung Châu vực, Lục Trần thật lâu không nói gì, Trung Châu vực lại hiếm có bốn người sinh động như vậy, xem ra cuộc sống sau này hẳn là rất vui vẻ.
Ầm!
Một âm thanh phá hủy không gian sắc nhọn, giống như gió lốc chấn động, kéo suy nghĩ của Lục Trần trở lại.
Trong hư không, trên người Tào Huyền Đình như có thần quang màu vàng, cầm trong tay một thanh trường thương toàn thân sáng chói vàng óng, nhắm vào Cảnh Tử Mặc, mũi thương lộ ra khí tức sắc nhọn vô cùng.
“Tới đây đánh một trận, nếu thắng thì có thể rời đi, còn thua thì để lại tính mạng!” Giọng nói của Tào Huyền Đình như tiếng sấm, ẩn chứa thần âm đại đạo, khiến lỗ tai mấy người xung quanh có tu vi thấp hơn rung động ầm ầm.
Tào Huyền Đình giống như thiếu niên chiến thần, cầm trường thương màu vàng trong tay, liếc nhìn tám phương, trong mắt ẩn chứa một luồng tâm niệm vô địch, bởi vì hắn là Vương giả bất bại, một trong những Thánh thành tam kiệt, chưa từng thất bại trong đồng cấp, địa vị và uy thế không kém gì vài Hoàng Chủ uy tín lâu năm đứng đầu một phái.
"Ngươi muốn chiến, ta chiến đấu với ngươi!" Cảnh Tử Mặc cất tiếng cười to, âm thanh hùng hậu dũng cảm.
Mặc dù Tào Huyền Đình nổi tiếng đã lâu, uy phong bát diện, chưa từng giao thủ nhưng hắn tự tin không kém gì người khác.
Cảnh Tử Mặc và Tào Huyền Đình đối lập trong hư không, trên người hai người tỏa ra năng lượng dao động kinh người, hai luồng dao động va chạm nhau khiến hư không chấn động, giống như đại dương mênh mông vỡ đê, mênh mông cuồn cuộn kinh khủng.
Ầm ầm ầm!
Không gian chấn động kịch liệt, giống như sắp sụp xuống.
Đây là hai thiên tài khí thế đứng đầu va chạm nhau, khiến trong lòng một nhóm người phía dưới giống như là đè ép một tảng đá lớn, mắc kẹt đến hoảng sợ.
Bọn họ giải phóng ra khí tức giống như trước, lui xa hàng trăm dặm.
Địa phương lưu lại chính là chiến trường của hai thiên tài đứng đầu.
Lục Trần rời đi giống như trước, lui vô cùng xa, giống như đám người, suy cho cùng nếu không lùi, hắn đứng ở nơi đó sẽ bị dao động từ giao chiến của hai người lan đến, mặc dù đối với thân thể cực kỳ lớn mạnh của hắn thì có thể không có chuyện gì, nhưng mình cần gì phải đi làm phiền hai người chiến đấu.
Ánh mắt Tào Huyền Đình khiếp người, vô cùng uy nghiêm, quy tắc quanh thân sôi trào, trường thương run lên, đâm ra một công kích tuyệt thế sắc bén, quy tắc phía trên lượn lờ, xé rách không gian, hướng đến Cảnh Tử Mặc.
Ma uy của Cảnh Tử Mặc kinh khủng, như có tiếng hú hét gào khóc thảm thiết, khí lưu vô tận màu đỏ tươi hội tụ, lòng bàn tay có một Huyết Nguyệt toả ra hào quang chói mắt.
Thình thịch!
Bàn tay bộc phát ra dao động kinh khủng đối với trường thương, coi hai người làm điểm trung tâm của kiến trúc mặt đất, trong nháy mắt nhận áp lực rất lớn, trực tiếp sụp xuống ầm ầm.
Tào Huyền Đình thấy đối phương chặn lại công kích của hắn, mặt không thay đổi, cổ tay run lên, mũi thương bộc phát ánh sáng màu vàng chói mắt, uy lực lại tăng thêm mấy phần, một thương này giống như xỏ xuyên cả trời.
Cảnh Tử Mặc lấy ra một thanh đao toàn thân đen nhánh kèm màu đỏ sẫm, giống như hấp thụ quá nhiều máu, thân đao nhuộm thành màu đỏ sẫm, xuất hiện theo Ma Đao, sát khí vô tận tràn ra ngoài.
Leng keng!
Ma Đao và trường thương va chạm, sát khí vô tận đan vào tia sáng màu vàng đất, cảnh tượng khiếp người, giống như muốn diệt thế.
Người xung quanh nhìn chằm chằm đao trong tay Cảnh Tử Mặc, cảm giác tâm thần chịu chấn động lớn, hình như nguyên thần bị hút vào trong đó, nhanh chóng di chuyển ánh mắt, khôi phục tinh thần mới phát hiện sau lưng đã ướt nhẹp mồ hôi, ra một mảng mồ hôi lạnh.
“Đao này quá tà yêu, có thể hút nguyên thần.”
“Chắc thanh đao này không phải là vũ khí năm đó của Huyết Nguyệt Thánh vương, Ẩm Huyết Dung Cốt đao sao.”
“Có thể là thanh tà đao kia!”
Người xung quanh nhìn trường đao tà yêu màu đỏ sẫm trong tay Cảnh Tử Mặc, mắt lộ ra suy đoán kinh dị, khi nghĩ đến loại khả năng này thì hít sâu một hơi.
Ẩm Huyết Dung Cốt đao, ban đầu là pháp bảo của Huyết Nguyệt Thánh vương, đây là một Thánh khí đứng đầu, hấp thụ không ít máu tươi của Thánh vương, số cường giả chết dưới cây đao này đếm không xuể, là hung khí tiếng tăm lừng lẫy năm đó thời đại kia.
Thanh đao này cực kỳ tà tính, trong thân đao tích chứa sát khí vô tận, cũng có thể hòa tan xương cốt, nếu như bị đao này bổ trúng, không chỉ bị cắn nuốt máu tươi, sát khí phóng ra có thể hòa tan xương Thánh vương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận