Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1618: Yêu vật cấm kỵ

Hách Lan Uy là Quốc chủ của Hách Lan thần quốc, đương nhiên không muốn trở thành quái vật như vậy.
Lục Trần đứng quan sát từ xa nghe thấy lời chính nghĩa này đã gật đầu tán thành, nếu đối phương vì mạng sống mà đầu nhập vào Thâm Uyên giới, hắn sẽ rời đi ngay lập tức.
Nhưng câu kế tiếp của người này lại đảo ngược kinh người, hoá ra người này chủ trọng không hình, không muốn bị biến thành quái vật nên không đầu nhập.
Thằn lằn khổng lồ sửng sốt hai giây, sau ba giây, con mắt to như cung điện của nó bùng lên lửa giận, Quốc chủ Hách Lan quốc đã sắp chết đến nơi mà còn dám phỉ nhổ hắn. Mẹ kiếp, đã tu luyện đến Thần Hoàng cảnh, là Quốc chủ thống trị giang sơn hàng trăm triệu dặm.
Mẹ kiếp sao lại có thể không có lễ độ, không hợp vệ sinh, lại còn dùng chiêu thức hạ đẳng đáng khinh tay đấm chân đá như dân đầu đường xó chợ?
Ánh mắt thằn lằn khổng lồ bắn ra lửa, nó gầm lên: "Lão Hách Lan, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, đi chết đi."
Nói xog, nó giương móng vuốt lên bao phủ về phía Quốc chủ Hách Lan quốc.
Bề ngoài móng vuốt này ngưng tụ sức mạnh đáng sợ của vực sâu giống như lốc xoáy xoay vòng, uy năng đáng sợ lưu chuyển.
Uy lực của một kích này đã đạt tới cấp Thần Hoàng trung kỳ, nếu không có gì ngoài ý muốn, Hách Lan Uy sẽ bị đập tan thành hư vô.
Hách Lan Uy đang bị trọng thương cũng cảm nhận được sức mạnh huỷ diệt phát ra từ móng vuốt khổng lồ, sắc mặt đột nhiên trở nên cực kỳ bình tĩnh, hắn nhắm mắt lại và chờ đợi cái chết ập đến.
Lục Trần vung tay, một toà tháp nhỏ trong suốt như pha lê quay tròn thoát ra từ lòng bàn tay hắn. Khi linh lực khổng lồ rót vào bên trong, tháp Chấn Giới phía trên thằn lằn khổng lồ đột nhiên phóng đại vô số lần, luồng ánh sáng đen quay quanh thân tháp tạo thành giới lực hùng hậu trào ra bao trùm lấy thằn lằn khổng lồ.
Thằn lằn khổng lồ lập tức cảm thấy có gì không đúng, nó vừa ngẩng lên đã thấy trên đầu mình có một toà tháp Thần uy nghiêm mà tráng lệ, cổ xưa lại thăng trầm, đồng thời mang uy áp đáng sợ ngập tràn tựa như có thể giam cầm thần năng của một vùng thiên địa. Cơ thể to lớn của nó bị giới lực trói buộc giống như đóng băng giữa không trung.
"Giới lực, Thần Đế khí." Thân thể thằn lằn khổng lồ run lên, con mắt to như cung điện ánh lên một tia sợ hãi.
Phản ứng đầu tiên trong đầu đó nó chính là Nguyệt Thần đứng thứ tư bảng Thần Đế tới đây?
Nhưng suy nghĩ này vừa nhen nhóm trong đầu đã lập tức bị bác bỏ.
Thâm Uyến giới đương nhiên sẽ phái chủ tể đi giam chân Nguyệt Thần, nếu không sao bọn chúng lại dám tiến hành xâm lược lãnh địa của Nguyệt Thần với quy mô lớn. Nếu thật sự chọc giận Nguyệt Thần, tất cả bọn chúng cũng không bằng một chưởng của đối phương.
Chẳng lẽ cường giả cấp Thần Đế khác của Thần giới đi ngang qua, vừa hay ra tay giúp đỡ, chuyện này chắc cũng không thể xảy ra được.
Lần này Thân Uyên giới ồ ạt xâm chiếm Thần giới, đương nhiên Thần Đế khác cũng sẽ bị hãm chân, bọn họ tương đối hiểu rõ về lãnh thổ và thực lực của cấp Thần Đế.
Nếu một nơi có hai Thần Đế toạ trấn, Thâm Uyên giới sẽ phái ra hai vị chủ tể đi kiềm chế, không thể giải phóng hàng loạt cấp Thần Đế được.
Hơn nữa, đây là pháp bảo loại tháp, thân tháp như mặc ngọc, giới lực hùng hậu dâng trào giam cầm không gian này.
Ngay khi thằn lằn khổng lồ còn suy nghĩ lung tung, Lục Trần đã điều khiển tháp Chấn Giới va mạnh vào lưng nó.
Lục Trần cưỡng chế tiêu hao qua mức tinh thần lực của mình mới có thể miễn cưỡng điều khiến tháp Chấn Giới công kích, việc này đòi hỏi sức mạnh tinh thần lực rất lớn. Sau một đợt tấn công, Lục Trần chỉ cảm thấy cơ thể mình như bị khoét rỗng, hai mắt tối sầm, đồng thời cơ thể cũng lắc lư không vững.
"Mệt quá." Lục Trần hít sâu một hơi, gương mặt tràn đầy mệt mỏi.
Điều khiển tháp Chấn Giới còn tốn nhiều sức hơn cả Tuế Nguyệt cung, may mà tinh thần lực của hắn cường đại. Nếu là Thiên Tôn bình thường, cho dù toàn bộ sức mạnh trong cơ thể hắn có bị rút cạn cũng không thể phát huy được một chút uy năng của tháp Chấn giới.
Bề mặt tháp tối đen tạo nên từng gợn sóng đen xoay tròn, toả ra thần uy cực kỳ kinh khủng tiếp xúc rất gần với lưng con thằn lằn khổng lồ.
Còn thằn lằn khổng lồ thì sao, cơ thể nó bị trở buộc bởi giới lực, tuy thần lực trong cơ thể dâng trào mãnh liệt nhưng bị lực lượng kết giới giam cầm nên không thể bộc phát ra ngoài, nó chỉ có thể trơ mắt nhìn tháp đen lao nhanh từ trên trời xuống.
Ầm ầm....tiếng nổ trầm đục vang khắp đất trời, chấn động núi sống, đồng thời kèm theo tiếng xương vỡ giòn tan.
Ngay sau đó là tiếng rít lên như lệ quỷ gào thét phát ra từ miệng thằn lằn khổng lồ, đôi mắt to của nó đang chảy đầm đìa nước mắt.
Bởi vì quá đau.
Ầm ầm ầm!
Khi tháp Chấn Giới va chạm với lưng con thằn lằn khổng lồ, một làn sóng huỷ diệt xung kích đã khuếch tán ra từ trung tâm vụ nổ khiến đám dị tộc cấp Thần Vương xung quanh và Hách Lan Uy đã cạn kiệt thể lực bị sóng xung kích quét qua cơ thể, tất cả lập tức bị văng ra xa mấy ngàn thước.
Uy năng gần mức Thần Đế này vô cùng đáng sợ, bọn họ chỉ là Đại Đế cảnh, ngay cả ảnh hưởng còn sót lại cũng không chịu nổi nên đã bị trọng thương.
Cho tới khi khí huyết thông thuận mới nhìn chằm chằm tháp Thần màu đen kia bằng ánh mắt kinh hãi.
Trong mắt đám dị tộc cấp Thần Vương tràn đầy hoảng sợ, toàn thân run rẩy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận