Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 614: Người đẹp trai nhất Thanh vực trở về rồi

Cho nên giả vờ giả vịt phái ra Vương giả để truy bắt một phen.
Người trên bảng bất động chủ yếu đều có thể đi ngang như cua, vô pháp vô thiên ở Thanh vực.
Đương nhiên cũng không thể quá phận, lỡ như khiêu chiến với cùng cảnh giới mà thất bại thì không chỉ mất thể diện mà cả thế lực nhà mình cũng sẽ chịu hổ thẹn.
Lục Trần là cái thứ ngoại lệ, cơ bản là hắn chưa từng rơi vào tình thế thua thiệt.
Mấy lần thua thiệt duy nhất vẫn là do Kim Anh Tuấn đến cản trở.
Nội tâm vị Hoàng giả trung niên khoác trường bào run rẩy lên, người thanh niên trước mắt này, lẽ nào thật sự là người tên Lục Trần không xuất đầu lộ diện mấy năm trời, truyền nhân các giáo đều bị hắn hạ độc thủ dã man, được xưng là nhân vật làm mưa làm gió, kẻ thù toàn Thanh vực.
Nghe nói Kiếm tử Lục Trần đào hố cho rất nhiều cấp Thánh Tử, không đếm xuể, vô số người hận hắn đến nghiến răng nghiến lợi.
Mấy năm không thấy tin tức của đối phương được lưu truyền, cũng chưa từng xuất hiện, tất cả các đại giáo đứng đầu Thanh vực đều nới lỏng một hơi, mọi người đều cảm thấy có lẽ Lục Trần đã đến gây tai họa ở vực khác.
Người trung niên mặc trường bào âm thầm cầu nguyện, hy vọng thanh niên trước mắt mình chỉ là trùng tên.
Đừng nói sắc mặt người trung niên mặc trường bào thay đổi, sắc mặt của vị lão Nhân Hoàng ngồi bên cạnh kia, cùng với đám thanh niên đều thay đổi hoàn toàn, bọn họ đến từ thế lực cấp Thánh Triều, tất nhiên từng nghe nói qua đại danh của Lục Trần, không chỉ nghe qua, hơn nữa cái danh này quá vang dội, thực sự là như sấm dội bên tai.
Nghe tên là đoán ra mệnh số.
Dạng này thì gọi là tên nào số nấy.
“Mấy năm trôi qua, còn có người biết tới uy danh của bản công tử sao, xem ra bản công tử quá đẹp trai khiến cho các ngươi muốn quên cũng không được, đúng không?”
Người trung niên mặc trường bào đổ mồ hôi, cái ngữ khí tự luyến cực độ này đích thực là kẻ địch toàn Thanh vực Lục Trần, không sai chút nào.
Người trung niên mặc trường bào lau mồ hôi trán, nói: “Công tử danh chấn Thanh vực, chính là nhân vật phong lưu thiên cổ, tất nhiên là bổn hoàng đã nghe qua thanh danh, hôm nay gặp mặt, Lục Trần công tử quả nhiên là anh tuấn tiêu sái, soái khí phi phàm như trong lời đồn, thật sự là đẹp trai nhất Thanh vực này.”
Nhưng mấy lời ở trong lòng thì không có nói, mỗi một việc ngươi làm ra trước đây đều kinh thiên động địa, lại là người ở trên bảng bất động của Thanh vực, ta làm sao có thể không biết ngươi chứ.
Hơn nữa hắn biết hậu quả rất lớn nếu đắc tội với vị này, nghiêm trọng đến mức Quỷ Lang tông cường đại của bọn họ sẽ bị hủy diệt trong nháy mắt.
Dựa vào năng lượng của vị này, tùy tiện chỉ điểm một Kiếm Hoàng tới là có thể hủy diệt đến mười cái Quỷ Lang tông chứ không chỉ một.
Quỷ Lang tông hiểu rất cặn kẽ về Lục Trần, nghe nói vị công tử này cực kỳ tự luyến.
Đẹp trai vượt mức, rất là soái, đẹp trai quá đi mất, đều là câu cửa miệng của hắn.
Vậy nên người trung niên mặc trường bào vội vã phụ họa, thêm cho hắn cái mũ cao chót vót.
Người xung quanh nghe được lời nói của vị trung niên mặc trường bào thì mang theo vẻ mặt cực kỳ quái dị, làm sao bọn họ cảm thấy vị trung niên mặc trường bào đang ngầm nịnh hót, không đúng, chính là nịnh hót một cách trần trụi.
Xem ra vị trung niên mặc trường bào đã nhận ra thân phận của thanh niên, là một đại nhân vật mà Quỷ Lang tông không đắc tội nổi.
“Lục Trần rốt cuộc là công tử của cái đại thế tử nào, tại sao ta không có ấn tượng nhỉ?” phần lớn người xoa huyệt thái dương, trầm tư suy nghĩ, nhưng mà không có chút ấn tượng nào đối với tên Lục Trần này.
“Mẹ nó, chẳng phải là kẻ thù chung của Thanh vực trở về đó chứ?”
“Rồi xong, các Thánh tử của mấy đại giáo đứng đầu lại sắp gặp tai ương chăng?”
Dù sao vẫn có một số ít người biết đến Lục Trần, sau khi nghĩ đến thì lập tức trừng to mắt rồi lại ngây ra như phỗng.
Thanh vực mênh mông rộng lớn như vậy, ở tòa thành trì nhỏ nào cũng có người nghe qua thanh danh Lục Trần, có thể hình dung Lục Trần ở Thanh vực nổi tiếng đến mức nào.
“Ha ha ha!”
Lục Trần nhìn vị trung niên mặc trường bào mà cười ha ha, ánh mắt ra vẻ tán thành, nói: “Mắt nhìn của ngươi không tệ, ta chính là người đẹp trai nhất Thanh vực!”
Vị trung niên mặc trường bào nghe lời Lục Trần vừa nói, áp lực trong lòng lập tức buông xuống, xem ra bây giờ Lục công tử dường như không có tức giận, như vậy có phải là đã bảo trụ được Quỷ Lang tông rồi không?
“Lục, Lục công tử, bây giờ ta có thể rời đi không?” vị trung niên mặc trường bào cẩn thận từng li từng tí mà nói.
“Ừ, ngươi đi đi!” Lục Trần tùy ý phất phất cái tay.
Vị trung niên mặc trường bào khách khí ôm quyền với Lục Trần, thân hình lóe lên, hoá thành một tia khói xanh rồi biến không thấy đâu nữa.
Cho đến khi vị trung niên mặc trường bào rời đi, mọi người mới lấy lại tinh thần, nhưng mà ánh mắt nhìn Lục Trần thì càng tăng thêm phần kính sợ.
Công địch của Thanh vực trở về Thanh vực, có thể đoán được Thanh vực ngay lập tức sẽ không được yên bình, nhất định là phát sinh chuyện lớn.
“Các vị, đường nhân sinh dài rộng mênh mông, cuối cùng sẽ có lúc phải từ biệt, cũng đã đến lúc nói lời từ biệt rồi.” Lục Trần nhìn các để tử của Bách Hoa tông do Hàn Tĩnh đứng đầu, nói.
Sau đó Lục Trần nhìn bốn phía một lượt rồi nói: “Truyền đi tin tức nói Kiếm Tam công tử cứ chờ đó cho ta, ta muốn đánh bại hắn!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận