Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1173: Gà bay chó sủa trên cổ lộ

Chưa kể, trên cổ lộ này còn rất nhiều người sống, bọn họ lần lượt gặp phải mười hai mươi Thánh Vương đại thành, Lục Trần xuất phát từ ý tốt nên mới cứu toàn bộ những người này, những người được cứu này đương nhiên vô cùng cảm kích với ba người.
Vù vù!
Gió bên ngoài vẫn mạnh, nơi gió lốc đi qua, không gian bị phá hủy, mà trong màn chắn tăm tối cũng là mảnh đất an toàn bình yên.
“Còn bao lâu nữa mới kết thúc?” Lục Trần hỏi một câu.
Không ai lên tiếng, bởi vì người được cứu cũng không biết, hoàn toàn mơ hồ về cổ lộ, người hiểu rõ cổ lộ đều thành công trèo lên Cửu Thiên.
Ai cũng không biết khoảng cách còn dài bao xa, dù sao cũng càng đi càng xa, lực lượng hình thành quy tắc sẽ càng ngày càng mạnh, chỉ có Thánh Vương đại thành cực kỳ xuất chúng mới có tư cách thông qua hoàn hảo, thành công tiến vào Cửu Thiên.
Ầm ầm!
Đoàn người lại đi một đoạn đường dài, đột nhiên cảm giác có năng lượng dao động, cổ lộ này biến động bất thường.
Phía trước có người đang đánh nhau.
Nhóm người Lục Trần có hơi ngạc nhiên, phải biết rằng đi trên cổ lộ này cần phải đối phó với các lực lượng cuồng phong xung quanh, mọi người đều đang lo lắng đề phòng nhưng lúc này lại có người đang đánh nhau?
Đi lên hơn mười dặm, bọn họ nhìn thấy mấy chục người Thánh Vương đại thành ngồi khoanh chân trên cổ lộ.
Nhưng bên ngoài cổ lộ lại một mảng hư vô đen kịt, có hai bóng người đang đuổi theo, sự dao động của hai người giao chiến khiến xung quanh sinh ra một cuồng phong loạn lưu trong hư không, tạo thành một vòng xoáy như hút mọi người vào bên trong.
Rõ ràng hai người đang chiến đấu này thuộc loại cực kỳ mạnh trong nhóm Thánh Vương, nếu không, làm sao dám chiến đấu ở nơi nguy hiểm như này.
“Mẹ kiếp, lão Hắc, dù sao chúng ta cũng có mấy vạn năm giao tình, tục ngữ có câu, gặp nhau chính là duyên phận, không cần phải chém chém giết giết.” Một giọng nói chán nản đến tột cùng trong số họ vang lên.
Lục Trần nghe thấy giọng nói này thì hơi nhíu mày, cảm thấy quen tai, trong cảm giác quen thuộc lại có cả cảm giác xa lạ, giống như là người quen biết.
Chẳng lẽ người đang chiến đấu là người quen của hắn.
Giọng nói này cũng không phải của ba người Bồ Đề lão tổ, Huyền Vũ đan thánh, Cố Thiên Nhai, vì vậy có thể loại trừ ba người họ.
“Mẹ nhà ngươi.” Ngay sau đó, một tiếng nói tức giận truyền đến: “Hôm nay ngươi không chết thì ta vong.”
Trong giọng nói mang theo nỗi thâm thù đại hận, dường như giao chiến với hắn cũng không thể hóa giải hận thù.
Các cường giả xung quanh ngồi khoanh chân trên cổ lộ tu luyện, không hề bất ngờ với cảnh tượng này. Bởi vì trận tranh đấu của hai người đã bắt đầu từ mấy năm trước, vừa gặp đã bắt đầu vật lộn, mỗi lần vật lộn đều sẽ nghỉ khoảng một đến hai tháng, sau đó lại tiếp tục, các cường giả quanh đây đã tập mãi thành quen với chuyện này.
“Lão Hắc, đừng đánh nữa, hòa thuận phát tài không được sao?” Giọng nói đầu tiên vang lên mang theo ý thỏa hiệp nói.
“Hòa thuận chết tiệt gì!”
Rầm rầm!
Ngay sau đó, hai người lại xông lên đánh, hai người chiến đấu vô cùng quyệt liệt, gần như đều liều mạng, sau đó tiếp tục rời đi hàng ngàn dặm, vẫn còn những năng lượng dao động đáng sợ.
Lúc này, Lục Trần chạy đến trước đám người.
Đám người nhìn thấy bọn Lục Trần đi đến thì có hơi bất ngờ, không ngờ có đến hai chục người, sau đó bọn họ thoáng nhìn thấy có một cây cổ cầm lơ lửng trên đỉnh đầu, chính là cổ cầm xuất ra màn chắn tăm tối, cản trở hai loại phong bạo xâm lấn.
Nhóm người đang ngồi thiền hơi co rụt lại, xem ra một số người gặp được người tốt, được pháp bảo mạnh che chở, mới có tư cách đi đến nơi này.
“Các vị, cách kết thúc vẫn còn rất xa.” Lục Trần đứng ra từ trong đám người, nhìn về phía cường giả ngồi thiền nói.
Nhóm cường giả này thấy Lục Trần chỉ là Thánh quân, còn chưa đến Thánh Vương thì trong lòng lập tức hiểu ra, có lẽ chính là do người này trợ giúp, những Thánh Vương này mới có thể đến được đây.
“Phía trước dài đến gần trăm dặm bị phong bạo thái dương bao phủ, sau khi đi qua sẽ là Thượng giới.” Một người đáp lại, lúc nói chuyện ngón tay chỉ về phía trước.
Lục Trần ngẩng đầu nhìn về phía trước, chỉ thấy một nơi rất xa ở trước mặt có ánh sáng chói mắt như một vầng mặt trời, vô cùng lóa mắt. Nơi đó bị quy tắc Thái Dương nồng đậm bao phủ, nó bộc phát năng lượng nóng rực ngập tràn, hoàn toàn có thể khiến Thánh Vương bốc hơi, thần hình câu diệt.
“Sắp đến Thượng giới ư?” Lục Trần nheo mắt lại.
“Xin hỏi các hạ, ngươi có thể đưa chúng ta đi cùng không?” Trong đám người, có người thấp thỏm lên tiếng hỏi.
Bọn họ có thể đi được đến đây đã rất xuất sắc rồi, nhưng khu vực phía trước có quy tắc Thái Dương mạnh mẽ chiếu sáng bóng tối vô biên, sức mạnh tỏa ra của nó gần như đạt đến cấp Chí Tôn, không biết bao nhiêu người bởi vì ngoan cố xông, cuối cùng chết ở nơi đó.
“Có thể.”
Lục Trần gật đầu.
Nhóm Thánh Vương nghe vậy thì lộ ra vẻ xúc động, đi vào trong màn chắn tăm tối.
Người khác trong đó nhìn thấy Lục Trần thì sắc mặt thay đổi, ánh mắt sợ hãi, nhưng rất nhanh sự sợ hãi này đã được giấu đi.
“Lão hủ Bùi Nguyên, đa tạ các hạ trượng nghĩa giúp đỡ.”
“Lão hủ Lý Trường Sinh đa tạ các hạ.”
“Lão hủ…”
Một đám người cảm ơn với nhóm Lục Trần, trong lời nói tràn ngập sự cảm kích.
“Lý Trường Sinh, cái tên này hình như hơi quen.” Lục Trần lẩm bẩm, sau đó mắt nhìn về phía người tên là Lý Trường Sinh kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận