Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1830: Thích giả non (2)

Hai người tiến hành đại đối quyết quyết liệt, đại đạo kinh khủng va chạm lay động đài chiến đạo, kết giới run rẩy mãnh liệt, tựa như không chịu nổi lực lượng đáng sợ của hai người, lúc nào cũng có thể sẽ rạn nứt.
Bên ngoài, đội ngũ hai bên yên lặng xem hai người chiến đấu.
Đến cuối cùng, Đông Hoàng Tịnh thế mà dần có chút không địch lại, bởi vì đại đạo Thôn Phệ của đối phương quá mức tinh thâm, vẫn luôn cắn nuốt đại đạo của nàng cho mình dùng, bản thân tiêu hao không hề lớn.
Cứ kéo dài như thế, tự nhiên là Thôn Thiên hoàng chủ càng hơn một bậc.
Hơn nữa tuy cảnh giới không bằng Đông Hoàng Tịnh, nhưng hắn có bản nguyên thế giới, chỉ cần tu dưỡng thích đáng, không đến bao lâu là có thể trở lại Thiên Đế cảnh.
Trừ khi hiện tại lúc này, Đông Hoàng Tịnh tế ra tháp Đông Hoàng, có lẽ mới có thể phân cao thấp với Thôn Thiên hoàng chủ, thế nhưng, cả hai đang ở cùng một cảnh giới, lòng tự trọng khiến Đông Hoàng Tịnh không cho phép dùng ra tháp Đông Hoàng.
Trong quá trình chiến đấu, Đông Hoàng Tịnh càng đánh càng kinh hãi, trong lòng trăm phần trăm khẳng định, người trước mắt này, tuyệt đối không phải Thôn Thiên thú bình thường, nhất định là Thôn Thiên hoàng chủ.
Lúc giới chiến, Thôn Thiên hoàng chủ bị đánh nát thân thể, đốt cháy tinh huyết tháo chạy, đoạt xá thân thể của người khác, mấy trăm năm sau đó, thực lực đã sắp khôi phục lại.
Thế nên đừng nhìn hắn thể hiện tu vi Thánh Đế hậu kỳ, nhưng thực lực chân chính không kém gì nàng, cộng thêm kiềm chế tự nhiên của đại đạo Thôn Phệ, nàng không phải là đối thủ của hắn.
Ầm!
Khí tức của Đông Hoàng Tịnh thoáng không đủ, bị Thôn Thiên hoàng chủ tìm được cơ hội, một chưởng đánh trúng thân thể, Đông Hoàng Tịnh trực tiếp bị đánh bay ra khỏi đạo đài chiến đấu, nhưng bị thương không nghiêm trọng lắm.
“Thôn Thiên thú uy vũ!”
“Thôn Thiên thú bá khí!”
Các Thiên Yêu nhìn thấy Đông Hoàng Tịnh bị đánh bay khỏi đài chiến đạo, cười lên ha ha.
Trái lại, sĩ khí Nhân tộc sa sút, khó có thể tin nhìn về phía thanh niên trường sam xám, trăm suy nghĩ trong lòng vẫn không thể giải thích, thực lực của Thôn Thiên thú này, không khỏi cũng quá đáng sợ, ngay cả Đông Hoàng Tịnh cũng không phải là đối thủ.
Thân phận của Đông Hoàng Tịnh, bọn họ tự nhiên biết, đây là một vị cường giả gần bậc thang thứ nhất nhất.
Bậc thang thứ nhất, tự nhiên là đẳng cấp Thiên Đế.
Bậc thang thứ hai, là đẳng cấp Thánh Đế.
Mà Đông Hoàng Tịnh cách Thiên Đế chỉ có một bước, vì thế thuộc loại cường giả gần bậc thang thứ nhất nhất.
Hiện tại, ngay cả Đông Hoàng Tịnh đều thua, phỏng chừng cho dù Lục Trần tới, cũng không thể ngăn cơn sóng dữ.
Trong đám người, Lục Trần xem xong quá trình chiến đấu hoàn chỉnh, không thể không nói, đại đạo Thôn Phệ của Thôn Thiên hoàng chủ, giống với Cửu Phệ Thiên Công của hắn, có hiệu quả như nhau.
Tuy vậy, hắn cũng tìm được phương pháp đánh bại Thôn Thiên hoàng chủ.
Vèo!
Lục Trần đạp mạnh bước chân, tiến vào trong chiến trường, lạnh nhạt lên tiếng chào hỏi: “Thôn Thiên hoàng chủ, ngươi bị đánh nát thân thể trên giới chiến, chạy trốn như chó nhà có tang, cùng lĩnh vực không phải đối thủ, bây giờ lại chạy tới bắt nạt vãn bối, không cảm thấy có chút mất mặt sao?”
“Ngươi không ngại mất mặt, ta đều thay ngươi nóng mặt.” Không chờ Thôn Thiên hoàng chủ nói chuyện, Lục Trần lại châm biếm một câu.
Lục Trần nhìn ra sĩ khí Nhân tộc rơi xuống, cần khích lệ lần nữa.
Mà khích lệ sĩ khí, cũng không cần lời nói nhiệt huyết hào hùng vạn trượng, chỉ cần vạch trần thân phận của đối phương là đủ.
Quả nhiên, lời này của Lục Trần vừa nói ra, không thể nghi ngờ là dấy lên sóng lớn vạn trượng, khiến hai bên đều lộ vẻ kinh ngạc.
Trong đám người, trong mắt bọn người Bùi Kỵ, Yến Tử Hiên đều bộc lộ thần sắc kinh ngạc, lúc đầu bọn họ tưởng rằng thực lực không đủ, thảm bại trong tay người nọ, bây giờ xem ra, cũng không phải nguyên nhân đó.
Thì ra yêu mà bọn họ đối chiến, lại là một vị ‘Thiên Đế’.
“Đường đường là lão quái vật sống hơn mấy trăm ngàn vạn năm, bị cùng cấp bậc đánh nát thân thể, trong lòng tức không nhịn nổi, thế là bỏ chạy tới đài chiến đạo bắt nạt hậu bối mới sinh vạn năm, Thôn Thiên hoàng chủ, ngươi chừa lại chút mặt mũi đi.”
“Chuyện không biết xấu hổ như vậy cũng làm được, thật đúng là đổi mới tam quan của bọn ta.”
Trong đám người, đủ loại lời châm biếm khó nghe vang bên tai không dứt.
Nhân tộc biết được Thôn Thiên thú trong chiến đài thế mà là Thôn Thiên hoàng chủ, sĩ khí lập tức trở về, bởi vì Bùi Kỵ bọn họ thua trong tay Thôn Thiên hoàng chủ, tuyệt không mất mặt.
Trái lại người nọ không bỏ ra thả đoạn và mặt mũi bắt nạt vãn bối, thật đúng là mất hết thể diện.
“Không thể nào!”
“Nhân tộc các ngươi thật dối trá, thua chính là thua, còn thích tìm lý do che giấu thất bại của chính mình.”
Trong nhóm Thiên Yêu phát ra âm thanh phản bác, lời giải thích của Lục Trần chỉ là vì tìm lý do cho kẻ thất bại, giận dữ mắng mỏ Nhân tộc dối trá.
Trong đài chiến đạo, biểu tình của Thôn Thiên hoàng chủ cuối cùng cũng hơi ba động, ánh mắt cực kỳ âm trầm, hắn căn bản không nghĩ đến thân phận sẽ bị Lục Trần vạch trần, bại lộ trước mặt mọi người.
“Giả dối hư ảo!” Thôn Thiên hoàng chủ hừ lạnh một tiếng, trước mắt bao người ở đây, đương nhiên sẽ không thừa nhận thân phận của mình.
Khi đó trên giới chiến bị cùng đẳng cấp đánh nát thân thể, đốt cháy tinh huyết chạy trốn, cũng đã đủ mất mặt, hiện tại nếu thừa nhận thân phận của mình, vậy thật đúng là không còn mặt mũi, làm cho cả tộc đàn Thiên Yêu hổ thẹn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận