Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 781: Hai quyền đánh chết Hoàng giả (2)

Trước ngực Hoàng giả này lập tức vang lên răng rắc, đôi mắt trừng lớn, bên trong tràn ngập vẻ đau đớn mãnh liệt.
Bởi vì có một lực lượng mạnh mẽ tàn sát bừa bãi ở trong thân thể hắn, phá vỡ kinh mạch của hắn.
“A…”
Cuối cùng hắn cũng không nhịn được, bùm một tiếng, thân thể nổ tung mà chết.
Đương nhiên, đây vốn không phải là Hoàng giả vận dụng công pháp tận cùng khiến thân thể nổ tung, mà là thân thể không chịu nổi lực lượng quá mạnh mẽ mà nổ tung.
Nổ mạnh cỡ này không có uy lực, chỉ là sẽ khiến phạm vi năm mươi mét xung quanh có sương máu phiêu đãng mà thôi.
Dù là Hoàng giả ở trước mặt Lục Trần cũng giống như gà vườn chó xóm, yếu ớt không chịu được.
Đương nhiên, vốn không phải hắn quá yếu, mà là Lục Trần quá mạnh.
Lục Trần nâng mi mắt nhìn một lão giả trong đêm đen, đối phương đồng thời cũng là một Hoàng giả, nhưng lại mạnh hơn người vừa nãy rất nhiều, là một Hoàng cảnh đỉnh phong.
Lão giả chính mắt thấy Lục Trần đối chiến với đồng bọn, hai chiêu thân thể đã nổ tung, trong lòng vô cùng hoảng sợ.
Hắn thề chưa bao giờ gặp qua yêu nghiệt Vương giả khủng bố như vậy.
Thấy Lục Trần nhìn hắn, tuy rằng khí tức của kẻ xâm lấn không rõ lai lịch xa xa này không bằng hắn, nhưng bị đối phương nhìn chăm chú khiến hắn cảm thấy giống như bị Chân Long nhìn theo, da đầu tê dại, trong lòng ngập tràn kinh hoảng.
Còn hộ vệ phía dưới toàn bộ như tượng đất, đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Kẻ xâm lấn này giống như Ma Vương khủng bố, đầu tiên là một chân đá chết thống lĩnh cấp bậc Vương cảnh, sau đó lại hai quyền đánh chết một Hoàng giả.
Cảnh tượng này thật sự khiến bọn họ chấn động, hiện tại không dám thở mạnh.
“Huyết Đằng ở đâu?” Nam tử bị bọn họ cho rằng là Ma Vương bay thẳng đến chỗ lão giả kia, đồng thời hỏi một câu bình thản.
Đương nhiên lão giả sẽ không trả lời vấn đề này của Lục Trần, trong cơ thể bộc phát ra khí tức mãnh liệt, thế thiên địa hóa thành uy áp khủng bố giống như đại dương mênh mông đè ép về phía Lục Trần.
Sắc mặt Lục Trần bình tĩnh, ý niệm vừa động, thúc giục khí tức thế Vô Địch, ngưng tụ thành một bàn tay, trực tiếp đánh với lão giả.
Ầm đùng!
Trên không trung truyền ra một tiếng vang lớn, thế thiên địa của lão giả trực tiếp bị một chưởng của Lục Trần đập vỡ.
“Không thể nào!”
Lão giả thấy cảnh tượng như vậy, hai mắt trừng to, giống như gặp phải chuyện cực kỳ đáng sợ.
Hắn không dám tin thấy những gì mắt mình vừa thấy, hắn lôi kéo lực lượng thế thiên địa, phạm vi mấy ngàn mét, trực tiếp bị đối phương dùng Nhân thế loại bỏ.
Đối phương lĩnh ngộ thế gì vậy, sao lại khủng bố như thế.
Lục Trần lao xuống giống như chim ưng, tốc độ cực kỳ nhanh, kết quyền ấn, trực tiếp đánh qua, lão giả cũng phản ứng cực kỳ nhanh chóng, thể hiện tư thái phòng ngự.
Lục Trần đánh một quyền lên khuỷu tay lão giả, chấn động đến khí huyết đối phương không thông, liên tục lùi lại.
Trong tay Lục Trần xuất hiện một thanh kiếm, kiếm quang chợt lóe, chỉ nghe thấy vút một tiếng, đầu lão giả đã phun mưa máu, bay nghiêng ra ngoài, chỉ còn lại một thi thể không đầu đứng sừng sững giữa trời cao.
Ngay sau đó, thi thể không đầu rơi xuống mặt đất.
Mấy người xung quanh thấy cảnh tượng như vậy, cảm thấy không thể hô hấp, ngay cả người mạnh nhất phủ đệ cũng bị giết chết, hơn nữa còn là dễ như trở bàn tay, trong lòng bọn họ hít hà một hơi, Lục hoàng tử đắc tội yêu nghiệt nhà ai khiến đối phương đích thân tới cửa tới tìm hắn như vậy.
Lục hoàng tử toang rồi.
Sau khi Lục Trần giết hai Hoàng giả thì lơ lửng trên không trung, nhắm mắt lại, thần niệm mạnh mẽ tràn ngập ra ngoài, bao phủ cả phủ đệ, kết cấu phủ đệ rõ ràng xuất hiện trong thần niệm của hắn.
Bao gồm một nam một nữ bên trong căn phòng xa hoa nào đó.
Lục Trần mở mắt ra, thân hình chợt lóe, trực tiếp bay qua.
Trong phòng, Lục hoàng tử Huyết Đằng đang thân thiết với một thiếu phụ tư thái xuất sắc.
Nữ tử này có được chút tư sắc, y phục màu trắng bị xé rách, lộ ra bắp đùi và cánh tay trắng như tuyết, nửa che nửa đậy thân thể mềm mại, hơn nữa ánh mắt ngượng ngùng còn mang theo oán giận, càng khiến người khác muốn chinh phục.
“Ha ha, tiểu nương tử, ta sẽ thương thương ngươi!” Huyết Đằng xoa tay, híp mắt đi về phía nữ tử.
Nữ tử này là con mồi gần đây của hắn, là thiếu phụ ở thành trì bên ngoài thành Huyết Viêm, khuôn mặt bóng loáng, con ngươi long lanh, thân hình uyển chuyển mê người khiến cho hắn mê hoặc.
Hôm nay cuối cùng cũng thành công.
“Lục hoàng tử, ngươi giết phu quân ta, làm nhục ta, làm nhiều chuyện xấu, sau này nhất định sẽ bị thiên lôi đánh, linh hồn vĩnh viễn rơi xuống địa ngục!” Nữ tử tự biết rơi vào trong tay Lục hoàng tử tội ác chồng chất này đã không cách nào thoát ra ngoài được, hơn nữa đối phương đã giết chết phu quân của nàng, lập tức mang theo giọng điệu tràn đầy oán hận nguyền rủa nói.
“Ha ha ha, tiểu nương tử ngươi lo lắng nhiều rồi, Huyết gia ta là Hoàng tộc, sừng sững mấy vạn năm, sau này sẽ càng phồn vinh hưng thịnh.” Huyết Đằng cười ha ha nói to, ánh mắt mang theo vẻ cuồng ngạo.
Mặc dù thiên phú của Huyết Đằng không ổn nhưng bối cảnh lại mạnh, ai bảo hắn có một gia gia cấp bậc Thánh Vương và một phụ thân cấp bậc Thánh Quân.
Hai chỗ dựa vững chắc này còn sống đủ để hắn muốn làm gì thì làm ở thành Huyết Viêm.
“Sừng sững vạn năm không ngã, ngươi chắc chứ?” Đúng lúc này, một âm thanh đột ngột vang lên bên cạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận