Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1275: Tang lễ

Trong lòng Lục Trần không tức giận với lời nói của Bùi Kỵ, đối phương có xác suất lớn là đang nói giỡn, vì Lục Thần kiếm là Đế kiếm, đã nhận hắn làm chủ, không thể nhận Bùi Kỵ là chủ nữa, điểm này Bùi Kỵ không thể không biết.
Còn nữa, phần lớn đệ tử Kiếm Đế cung đều có một đức hạnh, không có mấy người là bình thường, tin rằng nắm đấm lớn muốn làm gì thì làm.
Không chỉ Kiếm Đế cung như thế mà người của thế lực bên ngoài đều như vậy.
Chỉ là đệ tử Kiếm Đế cung tính tình thật, nói chuyện thẳng thắn, người của thế lực bên ngoài dối trá, nói chuyện uyển chuyển hàm súc.
“Đi, về nhà thôi!” Lục Trần lấy lại tinh thần, sờ đầu của thiếu nữ Hi.
“Được!”
Thiếu nữ Hi gật đầu, đi theo Lục Trần trở về.
Lục Trần trở lại động phủ, kiểm kê lại đôi chút vật tư, Bùi Kỵ cho năm vạn phương cộng thêm bốn vạn tám ngàn phương thiếu nữ Hi bán giúp hắn, cộng lại gần mười vạn linh tinh.
“Gần mười vạn linh tinh, có thể xông lên Thánh Vương đỉnh phong rồi đúng không.” Lục Trần thở dài một hơi, sau đó cánh tay vung lên, xung quanh hắn bị linh tinh lấp đầy, trong phút chốc, trong động phủ chật hẹp linh khí trở nên tràn đầy dị thường.
Lục Trần vận chuyển công pháp, nhanh chóng hấp thu linh khí, thân thể giống như hóa thành một hắc động, bên cạnh xuất hiện mấy vòng xoáy linh khí điên cuồng nuốt chửng linh khí.
Lần này, Lục Trần mất khoảng một tháng mới hấp thu toàn bộ linh tinh.
Sau khi hấp thu xong mười vạn linh tinh thì tu vi tăng lên rất lớn.
“Thánh Vương đỉnh phong, trong dự liệu của ta!” Lục Trần cảm ứng cảnh giới một lượt, sau đó hài lòng gật đầu.
Thêm khoảng mười vạn linh tinh nữa sẽ có thể tăng lên cảnh giới Thánh Vương viên mãn, đợi sau khi sự việc của Kiếm Đế cung kết thúc thì sẽ trở về Ngũ Hành thiên tìm Hỏa Tích Quân lấy đan phương luyện chế Hỏa Linh đan, luyện chế hỏa ngư mà Viêm Hải câu được thành Hỏa Linh đan, có lượng lớn Hỏa Linh đan hỗ trợ, hắn có thể nhanh chóng hoàn thiện quy tắc Hỏa Diễm đến viên mãn, đến lúc đó, thăng cấp cảnh giới Chí Tôn không phải là giấc mơ nữa.
Lục Trần sắp xếp ổn thỏa quá trình tu luyện tới Chí Tôn cảnh.
Nhưng bản thân nên đi đâu kiếm mười vạn linh tinh đây, Lục Trần trầm tư suy nghĩ, cũng không nghĩ đến con đường để kiếm hàng.
Không dễ kiếm mười vạn linh tinh, thế lực Thiên Tôn bình thường trên cơ bản đều không lấy ra được nhiều hàng tồn kho như vậy.
“Hả, có rồi!”
Bỗng nhiên ánh mắt Lục Trần sáng lên, đột nhiên nhớ tới còn có một kẻ thù ở Sơn Hải giới.
Là lúc kết thù ở Trung Châu vực, trước kia hết cách nhưng hiện tại hắn đã đích thân đến Sơn Hải giới, có thể đường đường chính chính giáng lâm đến trước sơn môn của đối phương.
“Sư đệ!”
Lục Trần nghe thấy ngoài cửa có người gọi hắn, ra cửa vừa nhìn, là Liễu Mục.
Vẻ mặt Liễu Mục nghiêm trang, sa sút hiếm thấy.
“Đi thôi, tiễn người chết đoạn đường cuối cùng!” Liễu Mục mở miệng nói.
“Bắt đầu rồi sao?” Lục Trần lộ vẻ kinh ngạc.
“Sư huynh!”
Xa xa có một âm thanh truyền đến, một thanh niên cất bước đến từ hư không, chính là Yến Tử Hiên.
Yến Tử Hiên tuy vẻ mặt đã tốt hơn trước rất nhiều nhưng trên mặt cũng lộ ra cô đơn.
Liễu Mục vỗ vỗ bả vai Yến Tử Hiên, không nói lời nào.
Lục Trần nhìn Yến Tử Hiên, cảnh giới vẫn dừng lại ở Thánh Quân sơ kỳ, nói: “Liễu Mục sư huynh nói ngươi không vào Thánh Vương thì không ra khỏi cửa, lẽ nào đã là Thánh Vương.”
“Ta nói lời này lúc nào chứ?” Yến Tử Hiên phủ nhận: “Không có chuyện đó.”
Liễu Mục nói: “Sư đệ, ngươi thật sự đã nói, ngươi không nhớ rõ, ngươi với ta xa nhau ở nơi này, lúc ấy ngươi đã lập lời thề, nói nếu vi phạm lời thề thì chính là chó.”
Yến Tử Hiên: “Gâu gâu gâu!”
Lục Trần: “...”
Liễu Mục: “...”
Khóe miệng Liễu Mục lười biếng nở nụ cười, mở miệng nói: “Đùa với ngươi thôi, không cần nghiêm túc như vậy.”
Sau đó quay lại nói: “Chúng ta đi thôi, tang lễ sắp bắt đầu rồi.”
Lúc ba người họ đi tới quảng trường tổ chức tang lễ thì nơi này đã đông nghịt người, ít nhất cũng có mấy vạn người.
Ngoại trừ đệ tử Kiếm Đế cung trấn giữ giới thành không trở về được thì phần lớn đều đã trở về.
Trên đài cao có một hàng nhân vật lão bối của Kiếm Đế cung, có Vương Phúc Hải, Trịnh Thuần Quân mà Lục Trần quen biết.
Trước kia, Vương Phúc Hải là người hài hước cỡ nào, hiện giờ đứng trên đài cao, vẻ mặt lộ ra im lặng ít nói hiếm thấy.
Trong đám người phía dưới, Bùi Kỵ, Nguyễn Trần Sương rõ ràng nằm trong danh sách.
Nhưng trên mặt hai người họ không có bao nhiêu bi thương, hoặc là nói số lần tổ chức tang lễ quá nhiều nên đã chết lặng.
Ngoại trừ một đám người ra thì điểm đáng chú ý nhất là vị trí đặt linh vị ở quảng trường.
Giữa sân, mấy ngàn lệnh bài được sắp xếp chỉnh tề, trên mỗi một linh vị đều có tên.
Mấy ngàn linh vị đại diện cho hơn ba ngàn tinh anh Kiếm Đế cung tổn thất khi Thiên Yêu đánh lén giới thành vào lần trước.
Một đám người sống sờ sờ, hiện tại toàn bộ đã biến thành linh vị.
Hơn ba ngàn người chết trên cơ bản là đệ tử đời trước, là sư huynh, cũng có đồng môn của rất nhiều đệ tử ở đây, rất nhiều người đều được một người nào đó chiếu cố nên không thể chấp nhận được việc bọn họ mất đi.
Hai phần ba mọi người ở đây đều đắm mình trong nỗi buồn.
Mấy trưởng lão trên đài cao đều có sắc mặt thâm trầm, bị vây trong bi thương.
Trong những linh vị này có đệ tử của bọn họ, thậm chí là con.
Thật ra tất cả đệ tử ở đây đều không đau lòng bằng mấy trưởng lão trên đài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận