Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1789: Cổ thú vô cùng cường hãn (2)

Lục Trần cắn răng, kéo thân thể tàn phế, cật lực ngồi dậy, lấy ra đan dược chữa thương dùng, mấy ngày sau, thân thể của hắn khôi phục như lúc ban đầu.
Sau khi được chứng kiến sự cường đại của hai cổ thú, Lục Trần cũng không nhụt chí, ngược lại càng thêm quyết tâm kiên định thu phục bọn họ, nếu như có thể thu phục, như vậy bên cạnh hắn nhất định sẽ có hai cường viện.
Hơn nữa Lục Trần cảm thấy, nếu như hai cổ thú khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, đối mặt với loại Thiên Yêu Long Lai, Luyện Ngục Hoàng tộc chưa đến Tạo Giới cảnh trung kỳ, đoán chừng đều có thể giết chúng trong nháy mắt.
Chỉ là muốn thu phục hai cổ thú, cực kỳ khó khăn.
Trên thực tế, Lục Trần đã có chủ ý, đó chính là trùng kích Thánh Đế cảnh.
Hắn tích lũy đạo đủ nhiều, có thể ngưng tụ bản nguyên, Lục Trần quyết định, sau khi vừa mới đột phá Thánh Đế cảnh, lại đi khiêu chiến hai cổ thú.
Vì thế, Lục Trần tìm một chỗ sơn động, toàn lực trùng kích cảnh giới.
Theo tâm thần trầm ổn xuống, công pháp vận chuyển, quanh thân Lục Trần tràn ngập các loại ánh sáng, đạo tắc nhập thể, rèn luyện thân thể, theo thời gian trôi qua, khí tức trên thân Lục Trần đang thong thả tăng cường.
Cũng không biết qua bao lâu, thân thể Lục Trần tách ra một luồng uy áp mênh mông, khí thế quét sạch ra ngoài, cát bay đá chạy, bên cạnh vài ngọn núi khổng lồ đều đang lay động.
Lục Trần mở to mắt, con ngươi hiện lên một tia thần quang sắc bén, hai tay của hắn nắm chặt lại thành quyền, lực lượng tràn đầy không gì sánh được, tựa như mỗi một tế bào trong thân thể, đều chất chứa cự lực thiên quân.
Sức mạnh của Đại Đế và Thánh Đế, quả thực khác biệt.
Sau khi thuận lợi đột phá Thánh Đế, Lục Trần đứng dậy, chuẩn bị tìm cổ thú đơn đấu, ngẫm nghĩ, Lục Trần lựa chọn Cự Viên Hoàng Kim.
Mặc dù Cự Viên Hoàng Kim am hiểu lực lượng, nhưng hình thể vụng về, mà đại điểu màu đen kia không chỉ có thể triệu hoán lôi đình màu đen, dày đặc không cách nào tránh né mà còn lúc đánh bay hắn thì đứng tại chỗ chưa từng động đậy, Lục Trần cảm thấy, tốc độ của đối phương hẳn là còn nhanh chóng hơn so với Thiên Yêu tộc Thiên Bằng.
Khiêu chiến chim đen, không thực tế, cho nên hắn quyết định khiêu chiến Cự Viên Hoàng Kim.
Chỉ chốc lát sau, Lục Trần liền lén lút đi vào Cự Viên Hoàng Kim nơi ngủ say.
Cự Viên Hoàng Kim như ngọn núi cao lớn, mắt nhắm trong trạng thái mê man, tràn ngập ra khí tức rất đáng sợ, mặc dù Lục Trần tấn thăng Thánh Đế cảnh, khoảng cách đứng trước mặt Cự Viên Hoàng Kim, vẫn cảm nhận được uy hiếp mãnh liệt.
Lục Trần hít một hơi thật sâu, bước từng bước, đi vào khu vực phong ấn, Cự Viên Hoàng Kim ngủ say bỗng nhiên mở to mắt, như hai ngọn kim đăng, sắc bén khiếp người.
Yết hầu Cự Viên Hoàng Kim phát ra rít gào trầm trầm, nói: “Sâu kiến, ngươi còn dám tới nơi này.”
Cự Viên Hoàng Kim vốn cho rằng trải qua giáo huấn lần trước, sâu kiến sớm đã chán nản rời khỏi cửa Trấn Phong, nhưng không ngờ lại xuất hiện ở trước mặt hắn, chẳng lẽ hắn bị giam giữ nhiều năm, bên ngoài đã sớm không còn lưu truyền uy danh của hắn, thế cho nên sâu kiến cũng dám liên tiếp đến khiêu khích hắn.
Cự Viên Hoàng Kim nhìn ra sâu kiến đã thành Thánh Đế, hiện tại ở cùng một cấp độ với hắn, nhưng trong lòng của hắn cho rằng, đối phương vẫn là sâu kiến như trước.
Cự Viên Hoàng Kim đứng dậy, trong mắt mang theo ý cười lạnh, một áp lực đáng sợ đè ép về hướng Lục Trần.
Lục Trần đứng trên ngọn núi cách Cự Viên Hoàng Kim ngàn dặm, không để ý đến uy áp của nó, bởi vì hắn đã Thánh Đế cảnh, uy áp của nó đối với hắn đã giảm bớt không ít, có thể bỏ qua không tính.
Ánh mắt Lục Trần nhìn về phía Cự Viên Hoàng Kim, bình tĩnh nói: “Nghe nói tiền bối bị giam giữ nơi này trong năm tháng vô tận, chẳng lẽ không hướng tới cuộc sống ở bên ngoài à.”
“Liên quan gì đến ngươi.” Cự Viên Hoàng Kim đáp lại lạnh như băng, ánh mắt tràn đầy khinh thường.
Lục Trần nói ra: “Chúng ta có thể làm giao dịch, ngươi nhận ta làm chủ, liền có thể rời khỏi nơi này.”
“Muốn chết.”
Cự Viên Hoàng Kim bị lời nói của Lục Trần chọc giận, bộ lông vàng rực quanh thân bùng nổ, lập tức phát động công kích với Lục Trần.
Cự Viên Hoàng Kim nâng bàn tay lớn lên, chưởng phong cuồng bạo, như kinh đào hãi lãng, kéo dài không ngừng, một đường lan tràn tới, khiến cho không gian dập nát vỡ tan.
Thực lực của Lục Trần sớm đã xưa đâu bằng nay, thân hình thoắt một cái, tránh né công kích của Cự Viên Hoàng Kim, vị trí hắn đứng ở trên không, kiếm ý quanh thân lưu động, uy áp kiếm đạo khủng bố phóng ra.
Trên bầu trời, vô số dòng chảy kiếm ý màu vàng lưu động, chợt dung hợp lại cùng một chỗ, hình thành từng thanh thần kiếm màu vàng to lớn, phóng ra uy năng vô tận.
Bàn tay Lục Trần bỗng nhiên hướng xuống nhấn một cái, từng thanh thần kiếm màu vàng từ không trung rơi xuống.
Gào!
Cự Viên Hoàng Kim ngẩng đầu thét dài, tiếng gầm đáng sợ chấn động khiến không gian rung động ầm ầm, một luồng gợn sóng màu vàng ngược dòng mà lên, cùng thần kiếm màu vàng rơi xuống kia va vào nhau.
Gợn sóng màu vàng chất chứa lực lượng ngập trời, nặng nề kéo dài, mà thần kiếm màu vàng vô kiên bất tồi, sau khi va chạm lại nhất thời lâm vào cục diện giằng co, hơn nữa loáng thoáng đó có thể thấy được, từng thanh thần kiếm màu vàng xuất hiện vết rạn.
Hiển nhiên đã đạt tới sức chịu đựng giới hạn, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ nát vụn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận