Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 960: Giao chiến (2)

Giác Ngộ thấy xung quanh bộc phát dị tượng, ánh mắt khẽ nheo lại, ngoài một bàn tay màu vàng, trên bầu trời không có cái gì nhưng mà Giác Ngộ dường như thấy được kiếm chi chít đầy trời, vô số thần kiếm ngự không mà đi, đan vào với nhau.
Tay Lục Trần cầm Lục Thần kiếm, lấy kiếm làm vật dẫn, dẫn dắt kiếm thế xung quanh, hội tụ cùng nhau, sau đó, chỉ thấy trong hư không xuất hiện một thanh kiếm, ánh sáng chói mắt, tràn ngập thần uy, trong thiên địa, giống như chỉ có thanh kiếm này tồn tại.
Giờ khắc này, vô số người cháy lông toàn thân, dường như trên cổ bị người dùng kiếm ẩu đả, mồ hôi lạnh rơi xuống.
Bọn họ nhìn kiếm quang sáng chói xinh đẹp trên bầu trời kia, cảm nhận được rất rõ cảm giác vô lực, vô cùng hoảng sợ, đây là kiếm chiêu gì mà kinh khủng như thế.
Uy áp của luồng kiếm đạo này cũng phát ra khí tức, khiến bọn họ ngửi thấy được mùi vị của chết chóc.
“Làm sao có thể, điều này làm sao có thể mạnh như thế?” Trong đám người, că mặt Giới Không cũng thay đổi lớn, sởn hết gai ốc, thì thào lẩm bẩm.
Bởi vì kiếm quang kia để lộ uy lực, đã không kém gì công kích của Giác Ngộ trưởng lão?
Tu vi Thánh cảnh lại bộc phát ra lực công kích của Thánh Quân?
Cả mặt Giới Không thất thần, ánh mắt cứng lại, chẳng trách đối phương cuồng vọng tự đại, gặp phải Thánh Quân mà không chạy trốn, còn muốn giao chiến với đối phương, thì ra là hắn có thực lực đối phó với Thánh Quân.
Đồng thời Giới Không miệng đắng lưỡi khô, trên bầu trời, kiếm quang chói mắt kia và bàn tay màu vàng va chạm nhau, trong phút chốc, một tiếng nổ lớn vô cùng kinh khủng vang lên từ vòm trời, vô số người cảm giác lỗ tai ong ong, giống như điếc, bởi vì tiếng vang nổ tung quá mãnh liệt, còn vang dội hơn so với sấm sét.
Bất chợt, phun trào giống như núi lửa, hóa thành khí lưu sôi trào cuồng bạo, nhanh chóng khuếch tán, luồng khí lưu này mang theo áp lực khủng bố khuếch tán ra diện tích lớn, trên mặt đất, trong nháy mắt tràn ngập tro bụi, không biết bao nhiêu kiến trúc sụp xuống.
Những kiến trúc này sụp xuống hoàn toàn là do áp lực trên trời cao được sinh ra do hai cường giả Thánh cảnh giao thủ kịch liệt
“Xem ra, không lấy ra chút bản lĩnh thì không bắt được ngươi.” Vẻ mặt Giác Ngộ nghiêm trọng lên tiếng, mặt mũi nghiêm túc đến cực điểm.
“Bắt ta!” Lục Trần nghe thấy lời nói của Giác Ngộ thì giống như nghe chuyện hài buồn cười nhất trên đời này.
Giác Ngộ không để ý đến cười nhạo của Lục Trần, hai tay kết ấn, không ngừng đánh ra thủ thế phức tạp, một luồng sức mạnh không ngừng dung nhập vào trong hư không, cũng trong thời gian vài giây mà thôi, Giác Ngộ lại giống như đã tiêu hao hết sức mạnh, khuôn mặt vốn hồng hào thoáng cái trở nên tái nhợt, vẻ mặt mỏi mệt.
Chỉ là Giác Ngộ cười, bởi vì hắn thi triển ra át chủ bài lớn nhất tên là Chân Phật.
Đôi mắt lạnh lùng của Lục Trần nhìn giễu cợt, không đi quấy rầy, bởi vì hắn muốn xem cực hạn của mình ở đâu, đúng lúc này, trong vô hình Lục Trần cảm nhận được một luồng áp lực lớn lao, ánh mắt không khỏi nhẹ nhàng híp lại.
Một luồng khí tức huyền diệu dao động, trên vòm trời như có vô tận ánh sáng rơi xuống, tạo thành một phật khổng lồ, phật này cao gần ngàn trượng, mang theo khí tức uy nghiêm vô biên, khí tức phật này để lộ ra vừa thần bí vừa to lớn.
Xuất hiện cùng với phật này, trong lòng Lục Trần xuất hiện một luồng khí tức nguy hiểm, giờ khắc này, hắn thực sự cảm nhận được nguy hiểm.
Trên bầu trời xuất hiện phật lớn này có uy hiếp đối với hắn.
Giác Ngộ thấy Chân Phật, thân hình chợt lóe, bay thẳng đến phía Chân Phật, rất nhanh liền dung hợp thành một thể, biến mất cùng với Giác Ngộ, dường như Chân Phật trên bầu trời giống như có sức sống, Lục Trần cảm giác bị một đôi mắt uy nghiêm nhìn chằm chằm.
Trên người Chân Phật tản ra vô tận phật quang, bao phủ trời đất mênh mông, trong một thời gian, chư thiên vang lên phật văn, dường như có vô số Phật Đà đang tụng kinh, phật âm giống như chứa ma lực kỳ dị, có thể ảnh hưởng tới chỗ sâu nhất của con người, trên mặt đất, có rất nhiều người bởi vì làm chuyện sai, hoặc là chuyện áy náy, lao nhao khóc, quỳ trên mặt đất sám hối.
Mặt Lục Trần cười lạnh nhìn, mặc dù rất nhiều phật âm vô khổng bất nhập, nhưng chân tâm hắn kiên định, phật âm khó ảnh hưởng được hắn.
Giác Ngộ thấy một màn như vậy, sắc mặt rất khó coi, ngay cả phật âm của Chân Phật, cũng khó ảnh hưởng người thanh niên này.
Nếu đã như vậy, cũng chỉ có thể dùng lực mạnh mẽ trấn áp thôi.
Trong ánh mắt của Giác Ngộ lộ ra vẻ lạnh lùng hà khắc.
Chân Phật trên bầu trời không tụng âm, mà là chậm rãi giơ bàn tay lên, một luồng dao động sức mạnh vô thượng tràn trề mênh mông, chợt phóng to vô hạn, tiến về phía Lục Trần mà trấn áp.
Lục Trần cảm nhận được một luồng sức mạnh phong ấn, đã phong ấn không gian.
Sức mạnh phật lớn trong không trung dao động, đã sớm vượt qua Thánh Quân, đạt đến trình độ Thánh Quân trung kỳ, đối với Lục Trần, luồng áp lực này chưa từng lớn nhất, bởi vì cũng là lần đầu tiên hắn giao chiến với Thánh Quân.
Khí lực của Lục Trần vượt xa người thường, cho dù dưới luồng uy áp này thì vẫn có thể hành động tự nhiên, điên cuồng vận chuyển Cửu Phệ Thiên Công, áp lực lập tức giảm bớt rất nhiều, chợt Lục Trần thi triển Lôi Minh Thiên Quân, biến mất tại chỗ, rất nhanh bốn phía cũng xuất hiện bóng dáng của Lục Trần, chi chít, ít nhất có trên trăm bóng dáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận