Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1163: Đánh bại Thánh Vương

Một màn này khiến sắc mặt vị võ giả ngoại giới còn dư lại trên thuyền thay đổi, đôi mắt co rút lại, bọn họ biết gặp được một tên tàn nhẫn, một thai quái dị.
Chỉ có Thánh Quân viên mãn đối chiến Thánh cảnh, chênh lệch một đại cảnh giới, mới xuất hiện loại cục diện có tính nghiền áp này.
Hôm nay xuất hiện loại cục diện này, gặp phải thứ không phải quái thai thì là cái gì?
Mắt Lục Trần chợt lóe như quỷ mị biến mất, trong lòng Thánh Quân đỉnh phong còn dư lại kia điên cuồng kịch liệt, một luồng cảm giác sợ hãi khó nói nên lời tràn ngập toàn thân, mặt lộ vẻ hoảng sợ.
Một lòng bàn tay trắng nõn phản chiếu trong con mắt, hắn gầm nhẹ một tiếng, quanh thân dâng lên thánh quang sáng chói, sức mạnh quy tắc ngưng tụ thành một bộ giáp vị, ý đồ ngăn cản lòng bàn tay của Lục Trần.
Nhìn thấy bạn bè mất mạng, người này mất ý chí chiến đấu, chỉ có thể thực hiện phòng ngự bị động.
Dường như lòng bàn tay trắng nõn không cảm nhận được dao động sức mạnh, nhưng khi rơi vào bộ ngực của người này, mặt ngoài dùng quy tắc ngưng tụ giáp vị nứt từng khúc, yếu ớt giống như nhựa, tất cả đều vỡ nát.
Sau khi quy tắc giáp vị bị vỡ nát, toàn bộ sức mạnh ẩn chứa trong lòng bàn tay Lục Trần trút xuống cơ thể người này.
Thân thể người này giống như bị cự thú hoang dã va chạm một chút, âm thanh xương cốt tan vỡ vang lên, thân thể người này hung hăng dao động đến giật mình, khó có thể tin cúi đầu nhìn về phía ngực trước.
Nơi đó có một vết máu khoảng cỡ nắm tay, trước sau trong suốt.
Bên trong vết thương chảy máu tươi ồ ạt, người này kêu thảm rồi rút lui, ánh mắt vô cùng hoảng sợ nhìn chằm chằm Lục Trần, giống như nhìn một ma vương.
Làm sao trong nhân thế có Thánh Quân khủng bố như vậy, gần như hai người không ở trên một cấp bậc, giống như người đối mặt không phải ngang cấp, mà là một Thánh Vương đại thành, cảm giác bị đè nén không có chút nào phản kháng truyền khắp toàn thân, khiến hắn giật nảy mà rùng mình một cái.
“Dừng tay!”
Một tiếng gầm gừ tức giận đến cực điểm truyền đến.
Thật ra thì khi người thứ nhất gặp bất trắc, sắc mặt của Thánh vương duy nhất trên thuyền lớn kia đã thay đổi, trong chấn động, đắm chìm trong khoảng hai giây thời gian, trong khoảng thời gian ngắn, không tới một lần hô hấp, thanh niên kia tiếp tục ra tay, vẫn dùng sức mạnh nghiền áp dễ như trở bàn tay, đả thương nặng Thánh Quân còn dư lại kia.
Chờ đến khi hắn hô dừng tay, thân thể Thánh Quân kia đã bị quả đấm của Lục Trần đục lỗ rồi.
Có thể nói cường giả Thánh vương duy nhất trên thuyền lớn tức giận đến cực điểm, tức giận ngập tràn hóa thành uy áp Thánh vương dồi dào, bao phủ không gian mênh mông.
Luồng uy áp này vô cùng đậm đặc, tạo thành một luồng gió lốc kinh người, hung hăng áp bách về phía Lục Trần.
Dưới luồng uy áp mãnh liệt này, Lục Trần lại nguy nga bất động, mặc cho kình phong kinh khủng đánh lên thân thể, một đôi mắt miệt thị của Lục Trần nhìn chằm chằm Thánh vương này, cất giọng nói: “Ta bế quan một năm rưỡi thời gian, thăng cấp Thánh Quân viên mãn, còn chưa từng giao thủ với Thánh vương,, hi vọng ngươi không khiến ta thất vọng.”
“Ngươi đên từ Thiên phủ, so ra có chỗ nào hơn người?” Lục Trần thờ ơ bổ sung một câu, thần thái vẫn lười biếng, căn bản không coi trọng Thánh vương này.
Thánh vương này thấy Lục Trần chịu được toàn bộ uy áp của hắn, mặt vẫn không đổi sắc, trong lòng không nhịn được trầm xuống.
Đối phương xem thường uy áp của hắn, vậy thì nói rõ hắn thật sự có tư cách vật lộn với Thánh vương rồi.
Thánh vương này không dám khinh thường, lên mười hai phần trịnh trọng, huy động bàn tay, không giữ lại chút nào sức chiến đấu cấp Thánh vương mà trút ra ngoài.
Lục Trần phất tay, va chạm một chưởng với Thánh vương này, bước đầu thử dò xét sức mạnh Thánh vương nắm giữ.
Kết quả lại Lục Trần rất thất vọng.
Khi hai bàn tay va chạm, tiếng vang xương cốt bể tan tành vang lên lanh lảnh, Thánh vương này gần như không chịu nổi sức mạnh của hắn, bị một luồng sức mạnh đẩy lui, còn bàn tay của hắn trực tiếp gảy xương.
“Sức mạnh quá lớn mạnh, chênh lệch giữa sức mạnh cấp Thánh vương ta và đối phương rất lớn.”
“Sức mạnh của người này tối thiểu đạt đến Thánh vương đỉnh phong.”
Thánh vương mạnh mẽ tách tay ra, làm bàn tay gãy xương của hắn khôi phục, sau đó dùng ánh mắt sợ hãi nhìn chằm chằm Lục Trần, ứa ra hàn khí.
Hắn thề, chưa từng gặp qua Thánh Quân viên mãn khủng bố như vậy, hắn bước ra Thánh Quân lĩnh vực, bước vào Thánh Vương cảnh, sức mạnh lại rơi vào thế hạ phong.
“Ngay cả trưởng lão cũng không phải đối thủ.”
“Đây rốt cuộc là quái vật gì?”
Đệ tử Thiên phủ còn lại ở trên thuyền lớn nhìn thấy kết quả, chợt hít sâu một hơi.
Nhưng trưởng lão bọn họ là tồn tại của Thánh vương cấp số, cao hơn đối phương một đại cảnh giới.
Không phải đều nói chênh lệch đại cảnh giới như lạch trời ư, làm sao đến nơi này lại không ứng nghiệm.
Giống như hai người trước, cũng giao chiến rồi rơi vào thế hạ phong, dường như chênh lệch giữa hai người là một trời một vực.
Thân là người của Thiên phủ, không phải lần đầu tiên gặp phải loại Thánh Quân biến thái này, ví dụ như La thiếu chủ, ví dụ như những thứ yêu nghiệt Thánh Quân kia của Thượng giới cũng có thể chiến đấu với Thánh vương, nhưng hơn một năm trước, yêu nghiệt của Thượng giới cũng lục tục rời đi, La thiếu chủ cũng đã nói, ngoài hắn ra thì trên căn bản tất cả có thể rời đi.
Chẳng lẽ người trước mắt này vừa vặn chưa từng rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận