Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1864: Đừng quấy rầy chủ nhân ta dùng bữa

Trên mặt của mỗi một người đều lộ ra vẻ tuyệt vọng nồng đậm.
Trong khách điếm, ông chủ của cửa tiệm đã bỏ chạy mà Lục Trần vẫn còn ngồi dùng bữa.
Nhưng ông chủ của cửa tiệm vẫn xem là có lương tâm, trước khi bỏ chạy còn đưa đủ thức ăn mà Lục Trần đã gọi.
Bên ngoài, sau khi đại quân yêu thú tiến vào thành Lưu Phong thì bắt đầu trắng trợn đồ sát người tu hành Nhân tộc.
Thành chủ thành Lưu Phong chiến với Hàn Nha Vương và Báo Vương, chỉ là áp lực đối mặt với sự tiến công của hai Vương quá lớn, thành chủ thành Lưu Phong cảm thấy chỉ sợ ngay cả thời gian nửa nén hương bản thân cũng không chống đỡ nổi.
Tiếng hét giết, tiếng binh khí va chạm, tiếng đại đạo vang lên xen lẫn với nhau, không dứt bên tai.
Trận đại chiến này khiến cho Lục Trần tức khắc không còn tâm trạng dùng bữa.
Lục Trần đặt đũa xuống, thản nhiên nói: “Lượng Tử, ra ngoài khống chế cục diện để bọn họ yên tĩnh chút, ta đang dùng bữa, thật sự quá ồn rồi.”
“Vâng thưa chủ nhân!”
Lượng Tử đi ra bên ngoài, đồng tử màu vàng kim nhìn Hàn Nha Vương và Báo Vương trên bầu trời cao, uy áp ngập trời bao phủ không gian bao la, duỗi ra bàn tay màu vàng kim bao trùm về phía hai người họ.
Cùng lúc này, Hàn Nha Vương và Báo Vương trên bầu trời vốn ở thế tuyệt đối, sắp ép thành chủ thành Lưu Phong chết, lúc này trong lòng đột nhiên dâng lên tia khiếp sợ, tóc gáy dựng đứng.
Sau đó, lập tức nhìn thấy một bàn tay vàng kim đang trùm đến, bọn họ muốn chạy trốn nhưng cơ thể lại không chịu khống chế dưới luồng uy áp siêu mạnh trước mặt, hai chân đều bất động, chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân bị bàn tay cực lớn màu vàng kim nắm chặt.
Hàn Nha Vương và Báo Vương bị bàn tay lớn màu vàng kim giữ lấy, thành Lưu Phong vốn có tiếng hét giết rung trời đột nhiên yên tĩnh lại.
Đại quân Yêu tộc hơn mười vạn ngây ra, Nhân tộc cũng ngây ra.
Đây là tình hình gì?
Bọn họ nhìn thấy một bàn tay vàng kim bóp chặt Hàn Nha Vương và Báo Vương, khiến họ không thể động đậy.
Sau đó mọi người nhìn con vượn lớn màu vàng kim dưới mặt đất, khí tức vô cùng mãnh liệt, đây là một Yêu Hoàng mạnh mẽ, dùng thực lực tuyệt đối nghiền ép hai Vương.
“Bái, bái kiến Yêu tộc tiền bối!” Toàn thân của Hàn Nha Vương và Báo Vương đều toát mồ hôi lạnh nói.
Hai người họ nghĩ mãi không ra, một thành Lưu Phong bình thường tại sao lại có tồn tại cấp bậc Yêu Hoàng, càng khiến bọn họ khó hiểu là tại sao Yêu Hoàng lại ra tay với bọn họ.
Yêu tộc tội gì phải làm khó Yêu tộc?
“Hai con kiến hôi các ngươi đã quấy rầy chủ nhân nhà ta dùng bữa!” Ánh mắt của Lượng Tử không thiện lành nhìn chằm chằm hai người họ, hung ác nói.
Sau đó bàn tay lớn khép lại, cơ thể của Hàn Nha Vương và Báo Vương bị lực lượng cực lớn đè ép, xương cốt vang lên tiếng răng rắc, sau đó rạn nứt, mặt mày hai người họ đau đớn đến vặn vẹo, lớn tiếng cầu xin: “Yêu Hoàng tiền bối, xin tha mạng.”
Lượng Tử làm biếng để ý đến hai tiểu yêu cầu xin tha thứ, bàn tay từ từ nắm lại trong ánh mắt tuyệt vọng của hai người họ.
Bùm một tiếng!
Cơ thể hai người họ nổ tung, thần hình đều diệt.
Hàn Nha Vương và Báo Vương cứ như vậy chết đi trước mặt mọi người.
Trong lúc nhất thời, xung quanh lặng ngắt như tờ.
Mãi đến sau khi Lượng Tử lần nữa quay lại tiệm cơm, tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy, chìm vào trong khiếp sợ cực lớn.
Chủ yếu là hiện tại nhân mã song phương đều chưa lấy lại tinh thần, đại quân Yêu tộc mơ màng, thủ lĩnh của bọn họ cứ như vậy bị một Yêu Hoàng bóp chết, có cần tiếp tục chiến đấu nữa hay không, nhưng Yêu Hoàng đó có nói đã làm phiền chủ nhân hắn dùng bữa, cường giả có thể khiến Yêu Hoàng thần phục ít nhất là cấp bậc Đế Quân.
Nhân tộc cũng có chút mơ màng, từ trước đến giờ Nhân tộc và Yêu tộc không ngừng phân tranh, song phương thế như nước với lửa, nhưng tại sao một Yêu Hoàng lại đánh chết Yêu tộc.
Bọn họ hoàn toàn không hiểu điều này.
Nhưng rất nhanh, toàn bộ bọn họ đều buông lỏng, trận hiến tế này không thể tiếp tục được nữa.
Bởi vì vừa nãy Yêu Hoàng mạnh mẽ đó có nói chủ nhân của hắn dang dùng bữa trong thành, không thích bị quấy rầy.
“Rút!”
Cuối cùng, đại quân yêu thú cũng rút lui, không thể không rút, cho bọn họ một vạn lá gan cũng không dám chọc giận Yêu Hoàng.
Lúc đám người của thành Lưu Phong nhìn thấy đại quân yêu thú rời đi, trong lòng thở dài một hơi, cảnh tượng xảy ra lúc nãy quả thật giống như đang nằm mơ, vốn còn cho rằng lần này sẽ chết, thành Lưu Phong cũng sẽ máu chảy thành sông, trở thành một tòa tử thành.
Nhưng không ngờ đột nhiên xuất hiện một Yêu Hoàng trực tiếp bóp chết Hàn Nha Vương và Báo Vương.

Cùng lúc này, trong hoàng cung Thương Lan xa xôi, Thương Lan đế quân, Minh Xà đế quân cùng với hơn mười người xung quanh chứng kiến cảnh tượng xảy ra ở trận pháp giám sát đều ngây ngốc tại chỗ, sự việc phát triển quá ảo rồi.
Một Yêu Hoàng thần bí xuất hiện, nhẹ nhàng hóa giải nguy cơ.
Minh Xà đế quân đứng mạnh lên, hai quyền nắm chặt, mặt lộ ra vẻ khó coi chưa bao giờ có.
Từ trước đến giờ, Yêu tộc rút ra thành trì của Nhân loại để hiến tế chưa bao giờ thất bại, không ngờ lần này lại thất bại.
Ánh sáng lạnh lẽo trong mắt Minh Xà đế quân lập lòe, rất không cam lòng.
Nhưng không cam lòng thì làm gì được, hiến tế lần này thất bại đã là chuyện như ván đóng thuyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận