Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 894: Gia tộc Chí Tôn (2)

“Rất nhiều nơi ở Cửu Thiên đã bị Thiên Yêu chiếm lĩnh, không thể không chuẩn bị thêm chút át chủ bài!” Trịnh Huy Hoàng cười tươi rói, nói: “Ta nói với ngươi những thứ này làm gì nhỉ, chỉ cần Cửu Thiên không bị chiếm lĩnh toàn bộ thì mười vực các ngươi còn rất an toàn, không nói với ngươi nữa, ta phải xông vào không gian tầng thứ hai đổi chút phù chú bảo toàn tính mạng hoặc là sát trận.”
“Ơ, đợi đã, chẳng phải vừa nãy ngươi nói tầng thứ hai cần chiến lực Thánh cảnh sao?” Lục Trần vội vàng hỏi một câu.
Tên này mới Hoàng cảnh viên mãn, sao lại bắt đầu nói nhảm rồi.
“Huynh đệ, thực lực của hộ vệ tầng thứ hai mặc dù là Thánh cảnh nhưng cũng không tính là Thánh cảnh, bỏ đi, đợi lúc ngươi đi khiêu chiến, ngươi sẽ biết ngay thôi, nhưng hình như ngươi khiêu chiến cũng vô dụng, bởi vì đồ đạc bên trong tháp Đông Hoàng đều phải đổi lấy dựa vào chiến công, ngươi tu luyện ở chỗ này đi, đối với ngươi có rất nhiều chỗ tốt đó.”
Trịnh Huy Hoàng hướng về phía Lục Trần nói một câu, sau đó lập tức đi về phía tháp Đông Hoàng, rất nhanh lập tức tiến vào tầng một của tháp Đông Hoàng, bóng dáng hoàn toàn biến mất.
Sau khi Trịnh Huy Hoàng rời đi, Lục Trần đứng tại chỗ suy nghĩ, tuy nói chuyện với đối phương không nhiều lắm nhưng lại lột được một tầng tấm màn che thần bí của sư phụ mình.
Tam sư phụ được xưng là Đại Mộng Thiên Nữ, sau khi Đông Hoàng thiên đế ngã xuống đã tặng chí bảo tháp Đông Hoàng cho nàng.
Đông Hoàng thiên đế có cảnh giới gì?
“Sư phụ gọi ta đến tháp Đông Hoàng tìm bí tịch công pháp, tên nhãi vữa nãy nói đồ vật bên trong cần chiến công mới đổi lấy được, ta lại không có chiến công, nhưng nếu tòa tháp này của sư phụ, vậy thì xông vào thấy đồ có lẽ sẽ không cần chiến công đúng không.” Trong lòng Lục Trần suy nghĩ miên man, chợt đi về phía tháp Đông Hoàng.
Đáy tháp Đông Hoàng có một cánh cửa lớn, sau khi tiến vào bên trong, một mặt đất trải đầy ngọc thạch màu xanh lưu chuyển sương mù màu xanh mông lung.
Tầng thứ nhất của tháp Đông Hoàng có rất nhiều người, đưa mắt nhìn lướt qua có tối thiểu hơn trăm người.
Chính ngay lúc này, trong đầu Lục Trần đột nhiên hiện lên một câu nói.
“Người khiêu chiến Lục Trần, đã ghi lại khí tức nguyên thần, hiện tại muốn mở chế độ khiêu chiến không?” Một âm thanh non nớt vang lên trong đầu Lục Trần: “Mặc dù ngươi là đệ tử của Nhu Đế nhưng vẫn không thể đi cửa sau, cần phải thông qua khảo nghiệm mới có thể tiến vào từng tầng một.”
“Ngươi là ai?” Lục Trần hỏi một câu.
Âm thanh non nớt tiếp tục vang lên: “Ta là khí linh của tháp Đông Hoàng.”
“Ta khiêu chiến thành công, lấy đồ không cần chiến công đúng không.” Ngay sau đó Lục Trần hỏi.
Khí linh tháp Đông Hoàng nói: “Đương nhiên không cần.”
“Vậy thì được, ta mở khiêu chiến!” Lục Trần chợt nói, sau khi nói xong, lập tức cảm giác cảnh tượng trước mắt biến ảo, hắn đi tới một không gian xa lạ.
Trước mặt Lục Trần có một thanh niên tóc đen mắt đen, thanh niên góc cạnh rõ ràng, hình thể thon dài, đôi mắt vô cùng lãnh khốc, khí tức chấn động ở Hoàng cảnh sơ kỳ, giống y hệt cảnh giới với hắn.
Đây là hộ vệ trong miệng khí linh sao?
Lục Trần nhìn chằm chằm thanh niên này, ánh mắt mang theo vẻ kỳ quái, người trước mắt giống như là một người sống, nhưng không biết tại sao lại không có chút sinh khí, cho người ta có loại cảm giác đờ đẫn.
Ngay khi Lục Trần nhìn chằm chằm đánh giá thanh niên, thì ánh mắt của thanh niên lạnh lẽo, một luồng khí tức mạnh mẽ bộc phát ra từ thân thể hắn, chợt trong tay xuất hiện một thanh kiếm, lóe ra một luồng kiếm quang màu trắng.
Thân thể Lục Trần nhanh chóng lùi về phía sau, đồng thời bàn tay rung động, hội tụ một tia sức mạnh trong lòng bàn tay trực tiếp vỗ ra ngoài, bịch một tiếng, luồng kiếm quang này bị bàn tay Lục Trần tay không chấn nát, chợt thân hình chợt lóe, xuất hiện ở phía sau thanh niên, vỗ một chưởng về phía thân thể của đối phương.
Lúc bàn tay ẩn chứa sức mạnh đánh vào thân thể của thanh niên, thì thân thể thanh niên này từ từ hóa thành mảng nhỏ, biến mất trước mặt hắn.
“Chúc mừng ngươi thông qua khảo nghiệm, hiện tại đã có được tư cách tiến vào tầng thứ nhất!” Khí linh tháp Đông Hoàng mở miệng nói.
Chỉ thấy không gian trước mắt vặn vẹo, Lục Trần phát hiện mình đi tới một mảng không gian trắng xóa, trong không gian này có rất nhiều chùm sáng phát sáng bay lơ lửng, những chùm sáng này có lớn có nhỏ, nhỏ như nắm tay, lớn như bóng rổ, rậm rạp chằng chịt, có ít nhất là mấy vạn chùm sáng phiêu phù xung quanh.
Chỉ là xung quanh lại chẳng có người nào, có lẽ là đồ vật của tầng thứ nhất quá rẻ tiền nên người bên ngoài chướng mắt.
Dù sao thì phần lớn người bên ngoài đều có lai lịch không nhỏ.
Lục Trần hỏi một câu: “Sao lại không thấy bí tịch đâu.”
Khí linh tháp Đông Hoàng nói: “Ngươi ngốc à, có nhiều bí tịch bay ở trước mặt như vậy, ngươi lại nói với ta không thấy bí tịch.”
“Đặt tay lên chùm sáng, dùng linh khí cảm ngộ là có thể biết được tin tức ngươi muốn.” Dừng lại một chút, khí linh tháp Đông Hoàng bổ sung một câu.
Lục Trần nghe vậy, nhìn một chùm sáng bay trước mặt, đặt tay lên trên, thoáng cảm ứng, lập tức một hàng tin tức xuất hiện trong đầu hắn.
“Cấp Đông Luyện Thể pháp: Người trần quả lộ tiến vào hầm băng, dùng khẩu quyết vận hành, thuộc Luyện Thể pháp cấp Thánh hạ đẳng.”
“Cần chiến công: 500.”
“Ta không thiếu Luyện Thể pháp!” Lục Trần lắc đầu, chợt lại đặt tay vào một chùm sáng khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận