Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1976. Đại kết cục (2)

Lời Mạnh Du Nhiên nói làm người xung quanh chuyển buồn thành vui, lực chú ý lần nữa chuyển đến trên hình ảnh.
“Ta chết rồi sao?
“Ta không chết, nếu chết thì làm sao còn ý thức.”
Một câu nói tự hỏi tự trả lời vang lên.
Lục Trần không biết chính mình đang ở nơi nào, cũng xác định bản thân không chết, nhưng rốt cuộc đang ở đâu, hắn lại không biết.
Đột nhiên, Lục Trần nhìn thấy một vùng đất đai, núi sông, biển cả, nhật nguyệt, sao trời cô quạnh.
Lục Trần bỗng nhiên chấn động toàn thân, chính mình vậy mà đang ở trong nội vũ trụ, giống như một u hồn không có thân xác, tuy không có thân xác, nhưng có thể quan sát cả vũ trụ.
Đây là chuyện như vậy.
Rất nhanh Lục Trần đã hiểu được chính mình vì sao không tử vong, bởi vì trước khi Vận Mệnh giới chủ chưa tới, nguyên thần của hắn dung nhập vào nội vũ trụ, hoá thành một phần trong đó.
Nội vũ trụ không diệt, nguyên thần của hắn sẽ không diệt.
Tuy bị hủy thân xác, nhưng nguyên thần của hắn chưa hoàn toàn bị diệt.
“Tái tạo thân xác.”
Lục Trần khẽ quát một tiếng, giữa thiên địa rơi xuống vô số ánh sáng, hội tụ cùng nhau, tạo thành một cảnh tượng lộng lẫy đến cực điểm.
Lúc ánh sáng biến mất, Lục Trần hoàn hảo không chút tổn hại xuất hiện lần nữa trước mặt Vận Mệnh giới chủ.
Biên hoang vũ trụ, vô số người thấy Lục Trần phục sinh trở về, đều vui đến phát khóc, Sơn Hải giới chủ không gạt bọn họ, Lục Trần quả thật không có chết.
Vận Mệnh giới chủ đang chuẩn bị lấy đi vũ trụ màu vàng, nhưng trong đột ngột lại biến mất trước mắt, sau đó xuất hiện Lục Trần đứng ngay trước mặt.
Khuôn mặt Vận Mệnh giới chủ lập tức cứng đờ, trở nên cực kỳ khó coi.
Lục Trần nhìn Vận Mệnh giới chủ, thần thái nhẹ nhàng đến cực điểm, cười gằn nói: “Ta đã trở về, có kinh ngạc không, có vui mừng không?”
“Vậy lại chết một lần thôi!” Giọng điệu Vận Mệnh thành chủ lãnh khốc nói: “Ta có thể giết ngươi một lần, thì cũng có thể giết ngươi hai lần.”
Đưa tay lên, một lực lượng hủy diệt đánh vào thân thể Lục Trần.
Thân thể Lục Trần toả sáng, bùm một tiếng, tiếp đó chia năm xẻ bảy, lại bị Vận Mệnh giới chủ giết chết.
Sau khi Vận Mệnh giới chủ giết chết Lục Trần, chuẩn bị lập tức lấy đi nội vũ trụ màu vàng, bỗng nhiên cảm nhận được ở trên đó một ý chí cứng cỏi chống cự, giống như năm đó hợp đạo, cưỡng ép mang đi không được, chỉ có thể luyện hóa.
Thế là, Vận Mệnh giới chủ ngồi xuống, chuẩn bị cưỡng ép luyện hóa nội vũ trụ, ma diệt ý chí bên trong.
Lục Trần bị Vận Mệnh giới chủ nổ nát thân xác, lại chỉ còn một sợi ý thức, nhưng lần này hắn không vội vàng tái tạo thân xác, mà là xem hoàn cảnh của nội vũ trụ, mênh mông một mảnh, phía trên vô số tinh cầu đều là cô quạnh, tử khí nặng nề.
Lục Trần tự lẩm bẩm: “Sinh cơ khôi phục.”
Bên trong nội vũ trụ, Lục Trần thuộc loại tồn tại ý chí vũ trụ, có năng lực ngôn xuất pháp tuỳ.
Sau khi lời của hắn hạ xuống, trên trời rơi xuống mưa hạn, tưới nhuần thổ nhưỡng, không bao lâu sau, một gốc cỏ non phá đất mà lên, xanh biếc dạt dào, tràn ngập sinh cơ, theo sau càng nhiều cỏ cây mọc lên khỏi đất, như chồi non sống dậy, toả ra sự sống, nhanh chóng khỏe mạnh phát triển.
Trên vô số tinh cầu, từng bãi cỏ và rừng rậm xuất hiện.
“Nếu là vũ trụ, sao có thể thiếu người được.” Lục Trần nói lần nữa.
Trên vô số tinh cầu, từng dã nhân xuất hiện, nhảy nhót trong núi rừng, đồng ruộng, đói bụng thì hái quả dại ăn đỡ đói, khát thì uống sương sớm, những dã nhân này ánh mắt đờ đẫn, thoạt nhìn si đần, lấy trời làm chăn, lấy đất làm giường, núi sông làm mành, trăng sao cùng giường, nam nữ giao phối giữa thiên nhiên, sinh sôi nảy nở.
Không khác gì với dã nhân.
“Ha ha, đã quên khải linh.” Lục Trần nói, vẩy xuống một tin tức tinh thông, trợ giúp dã nhân khai linh trí, đồng thời truyền xuống công pháp tu hành.
Ánh mắt những dã nhân này lập tức linh động lên, trở nên có trí khôn, quỳ dưới đất lễ bái lên trời, xem Lục Trần như thần tạo hoá, cảm tạ thần ban cho ân huệ.
Tiếp theo, những dã nhân này bắt đầu xây dựng rầm rộ, lập nên bộ lạc, đồng thời rào đất làm doanh, chiếm núi làm vua.
Lục Trần giống như thị giác thượng đế, vui tươi hớn hở xem những dã nhân này vì đồ ăn, vì nữ nhân bạo phát chiến tranh.
Trong lúc đó, Lục Trần còn cảm ứng được một thần hồn cường đại xâm lấn từ bên ngoài, muốn luyện hóa ý chí của hắn, thế nhưng loại lực lượng thần hồn này, căn bản không thể chống chọi với ý chí của hắn.
Dẫu sao, hắn thuộc về ý chí vũ trụ.
Lục Trần tiếp tục như thượng đế, dùng năng lực ngôn xuất pháp tuỳ, để nội vũ trụ trở nên muôn màu muôn vẻ, vừa phong phú vũ trụ, vừa giao chiến với thần hồn từ bên ngoài đến.
Bên ngoài, Vận Mệnh giới chủ liều mạng muốn luyện hóa vũ trụ màu vàng của Lục Trần, lại cảm nhận được một ý chí đối lập cường đại vô cùng, cường đại hơn ý chí thế giới năm đó hắn hợp đạo rất nhiều, mặc dù hắn đã thăng cấp Giới Chủ cảnh, cũng phải trong một sớm một chiều mới luyện hoá được.
“Thì ra là thế!”
Ánh mắt Vận Mệnh giới chủ lấp lóe, lẩm bẩm.
Hắn hiểu được con sâu kiến tên Lục Trần kia còn chưa tử vong, ý chí đối kháng với hắn chính là ý thức của Lục Trần.
“Ta cũng không tin không luyện hóa được ngươi.” Vận Mệnh giới chủ tức giận, lực lượng thần hồn cường đại hơn xâm lấn, thề phải ma diệt Lục Trần.
Hết chương 1961.
1tienvuc.vn bi-day-do-thanh-thanh-truyen-chuchuong-1962
Bạn cần đăng nhập để bình luận