Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1453: Truyền thuyết của Thời Quang giới chủ

Thần giới sinh ra cường giả Giới Thần, nhưng mà tin đồn Giới Thần chỉ có thể làm tiểu đệ trước mặt Thời Quang giới chủ.
Đây là một chút suy tính bọn họ nghĩ ra từ Giới Thần để lại, mặc dù Giới Thần và Thời Quang giới chủ ở cùng tầng cấp, nhưng vĩnh viễn không phải là đối thủ của người sau.
Liếc thấy vẻ kinh dị của ba người, Lục Trần cười nói: “Là ta kiến thức hạn hẹp rồi.”
Lục Trần sinh ra ở Sơn Hải giới, thế giới đang ở vẫn chưa sinh ra tồn tại vượt qua Thiên Đế cảnh, hắn cũng chưa quen thuộc với ngoại giới.
Nếu như nói trong vũ trụ này có chư thiên vạn giới, rất hiển nhiên, Sơn Hải giới thuộc loại sơn thôn vắng vẻ, mà Thần giới Tây Môn Vũ ở, nói như thế nào cũng là một trấn nhỏ.
Mắt Võ Minh lộ ra vẻ tôn kính, nói: “Thời Quang giới chủ là một tồn tại vô địch Giới Thần, tung hoành chư thiên vạn vực, để lại truyền thuyết vô tận.”
Theo giải thích của Võ Minh, nhóm người Lục Trần lập tức hiểu được Thời Quang giới chủ là người ra sao, là loại như bọn họ suy đoán, chính xác là một tồn tại tối cao vượt xa Thiên Đế cảnh, làm chủ quy tắc thời gian, hoàn thiện quy tắc vạn vật, dung hợp thế giới thời gian, nắm giữ giới lực phi phàm.
Cấp số Thần Đế, cùng cấp với Thiên Đế cảnh của Sơn Hải giới, cảnh giới trên bọn họ được gọi là Giới Thần, cũng có thể gọi là giới chủ.
Cảnh giới này mới là điểm cuối đã biết khi tu hành tới cảnh giới cuối cùng.
Thời Quang giới chủ là nhân vật phi phàm, với tu vi của hắn có thể tùy ý ngao du khu vực vô tận, đi tới thế giới khác, rất nhiều thế giới cũng lan truyền truyền thuyết, bao gồm cả Thần giới.
Về phần thực lực của Thời Quang giới chủ, sớm đã đạt đến tầng tùy tâm sở dục, một ý niệm trong đầu là có thể tiêu diệt thế giới, khiến vạn vật trở về hư vô, cũng một ý niệm trong đầu có thể mở ra thế giới, nuôi dưỡng vạn vật.
Lão già kia tự xưng là Thời Quang giới chủ, là ý chí của Thời Quang giới, được người ta gọi là Thời lão.
Sau khi nhóm người Lục Trần biết được giới chủ trên Thiên Đế cảnh, trong lòng hơi có gợn sóng, thật lâu không thể bình tĩnh.
Sau một chút, Lục Trần hỏi: “Thời Quang giới chủ còn sống không, vì sao mới vừa rồi Tây Môn Vũ nói Thời Quang giới là thế giới Thời Quang giới chủ từ bỏ.”
Trong ánh mắt Võ Minh lộ ra vẻ khát khai, nói: “Sau khi đạt tới Thần Đế cảnh, sinh mệnh gần như không có cuối cùng, rất khó tử vong, chỉ là giới ta đang bị Thâm Uyên giới xâm lấn, Thần Đế cũng mất mạng, nhưng Giới Thần vượt qua Thần Đế cảnh, không chỉ có sức mạnh dễ dàng hủy diệt thế giới, hơn nữa nhất niệm là có thể khiến cấp Thần Đế tử vong.”
Tà Vô Không cười nói: “Đúng vậy, căn cứ ghi chép lịch sử của Thần giới ta, khi bị sinh vật Thâm Uyên xâm lấn phần lớn diện tích đến suýt nữa hủy diệt, Giới Thần tối cao xuất hiện, dễ dàng bóp chết mấy sinh vật Thâm Uyên cấp chủ tể, cứu vớt Thần giới.”
Minh Tử cũng nói: “Tu vi của Giới Thần là không thể phỏng đoán, quá mạnh mẽ, búng tay có thể bắn chết cấp Thần Đế.”
Tây Môn Vũ nói: “Ta cũng không biết vì sao gọi là thế giới từ bỏ, khi Giới Thần từng để lại lời nói nói lòng Thời Quang giới chủ cao hơn trời, từ bỏ Thời Quang giới, phải đi một con đường khác, về phần đường gì, căn bản không va chạm với cảnh giới của chúng ta.”
“Xem ra, Thời Quang giới chủ còn sống.” Lục Trần nghe lời của bọn họ không khó đoán được, nhân vật giống như Thời Quang giới chủ muốn chết cũng khó.
Dừng một chút, Lục Trần tiếp tục hỏi: “Thời lão tiền bối khiến thanh niên các giới tiến vào Thời Quang giới rèn luyện, đây là vì sao, chẳng lẽ bồi dưỡng bọn ta, hơn nữa vì sao trong Thời Quang giới không có một sinh linh nào, muốn bồi dưỡng cũng phải bồi dưỡng sinh linh do chính thế giới sinh ra, cần gì bồi dưỡng bọn ta.”
Đối với thắc mắc của Lục Trần, bọn họ cũng cảm thấy nghi ngờ.
Tây Môn Vũ buông tay ra, nói: “Ai biết được.”
Đừng nói bọn họ, cho dù trường bối của bọn họ cũng không biết dụng ý của Thời Quang giới chủ là gì, suy cho cùng cấp Thần Đế và cấp Giới Chủ không phải một vòng, bậc cha chú của bọn họ cũng không tiếp xúc được tồn tại giới chủ tối cao.
Mọi người vừa đi, mấy người Tây Môn Vũ vừa nói về truyền thuyết cái thế của Giới Thần khiếncác võ giả của Sơn Hải giới lộ ra vẻ hâm mộ, nếu như Sơn Hải giới bọn họ có Giới Thần tồn tại, vậy thì Thiên Yêu giới cũng không dám xâm lấn.
Đáng tiếc, Sơn Hải giới quá yếu dù có bốn, năm Thiên Đế như vậy.
Mọi người đi được một thời gian ngắn, bỗng nhiên cảm giác một luồng khí tức Hoang đập vào mặt, sau khi luồng khí tức này dung nhập vào thân thể, mang theo sức mạnh ăn mòn đáng sợ.
Sắc mặt Lục Trần hơi thay đổi, vận chuyển kiếm ý chống cự, tiếp tục đi tới.
Những người còn lại cũng bắt đầu chống cự khí tức Hoang, loại sức mạnh này lại ăn mòn thân thể, linh lực, tất cả vật thể, thậm chí ngay cả năm tháng cũng có thể ăn mòn, khiến những thứ kia hóa thành hoang vu, trừ khi lĩnh ngộ loại sức mạnh này, nếu không, không người nào có thể kiên trì nổi dưới khí tức Hoang.
Con hoang thú như rùa cực kỳ khổng lồ, khoảng cách đến gần nơi nghịch lân còn rất xa.
Rất nhanh, Đàm Tịnh trong đội ngũ hơi yếu một chút, Tần Ly thì không chịu nổi, trên mặt hiện lên màu xám trắng như người chết, bọn họ bị phần lớn khí tức Hoang xâm lấn, thân thể chịu đựng thống khổ khổng lồ, nếu như tiếp tục như vậy, có thể sẽ bị lực lượng Hoang ăn mòn thành hoang vu.
“Hai người các ngươi đi ra ngoài đi, chờ ở cửa.” Bành Thiên Dật liếc mắt nhìn hai người, lên tiếng nói.
Hai người cũng hiểu được thực lực của bọn họ là yếu nhất nên gật đầu, rời đi.
Mà Lục Trần thì đi theo bọn họ tiếp tục đi tới, đi vào chỗ sâu, hắn dựa vào sức mạnh của kiếm ý còn có thể chống cự khí tức Hoang, chỉ là rất nhanh Lục Trần đã nhận ra khác thường, ngay cả kiếm ý thì khí tức Hoang cũng có thể ăn mòn, khiến sức mạnh kiếm ý của hắn đang suy yếu nhanh chóng.
Sau đó không lâu, Lục Trần nói: “Các ngươi đi trước, ta sẽ chờ rồi đuổi theo kịp.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận