Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1781: Lão quái vật đến tìm

Có thể hình dung được dao động chiến đấu giữa hai người mạnh cỡ nào.
Cứ như vậy, hai người không ngừng diễn hóa tấn công lẫn nhau, đánh nửa canh giờ, hai người đều mệt mỏi thở dốc, trên người bọn họ, đầy máu tươi, người Lục Trần trúng hơn mười đao, không thể nói là không thảm.
Tu La Viêm cũng không khá hơn là bao, trước ngực, trên cánh tay trái phải, trên đùi, đều xuất hiện vết thương rất lớn, kiếm ý còn sót lại không ngừng quấy rầy vết thương chữa trị, miệng vết thương thỉnh thoảng co rút.
Trên người cả Lục Trần và Tu La Viêm đều bị thương, máu tươi tràn ra từ vết thương, nhỏ tí tách trên mặt đất.
Phía dưới, người xem đều đồng loạt rơi vào im lặng, trong lòng gợn sóng, không ai ngờ trận chiến này lại có cục diện ngang bằng như vậy.
Bởi vì đánh tiếp, đã không còn ý nghĩa gì nữa.
Có khách đường xa đến, người tộc Tu La làm chủ, dùng cách mời chiến đấu là tiêu chuẩn đón khách cao nhất, đại biểu cho việc xem trọng người khách này.
Nhưng thông thường mà nói, đều chỉ là đánh một chút rồi ngừng, cũng không phải kẻ thù sinh tử, không nhất thiết phải ngươi chết ta sống.
Lúc trận chiến bắt đầu, trên cơ bản mọi người đều cảm thấy, người từ ngoài này đến sẽ thua rất nhanh.
Bởi vì Tu La Viêm là một kỳ tài có một không hai trăm vạn năm khó gặp, chiến lực mạnh chưa từng thấy, đánh bại không biết bao nhiêu nhân vật kỳ cựu, bây giờ là tu vi Thánh Đế đỉnh phong, thường xuyên đánh nhau với Cự Đầu của hoàng cung, tạo ra chiến tích ba thắng một thua lừng lẫy.
Nhưng bây giờ, lại không thể hạ được một Đại Đế.
Chẳng lẽ Tu La Viêm nương tay sao, đương nhiên không phải, Tu La Viêm sử dụng Diệt Thế Bát đao, kích hoạt huyết mạch, thi triển công kích nguyên thần, trên cơ bản là ra tay hết sức, nhưng vẫn không thể đánh bại đối phương.
Kẻ ngoại lai đến này, là nhân vật ngất trời có thể so sánh hoặc thậm chí vượt qua Tu La Viêm.
Vì vậy trong nhất thời, tất cả mọi người rơi vào trong bầu không khí yên lặng vi diệu, tiếng kim rơi xuống cũng nghe được.
Ánh mắt An Vương nhìn Lục Trần tràn đầy phức tạp, mặc dù biết Lục Trần lợi hại, dễ dàng chiến thắng một hộ vệ của hắn, nhưng hoàn toàn không ngờ được Lục Trần lại biến thái đến mức độ này, vậy mà lại bất phân thắng bại với Tu La Viêm.
Phía sau An Vương, vẻ mặt của một đám vệ cũng vô cùng kinh hãi, đặc biệt là lão giả bị Lục Trần dễ dàng đánh bại kia, trong lòng lập tức trở nên bình tĩnh hơn rất nhiều.
Bởi vì, vốn bị một Đại Đế đánh bại nhanh chóng, là một chuyện vô cùng mất mặt, cũng không muốn nhắc đến, bây giờ đến Tu La Viêm cũng không hạ được đối phương, sau này, sẽ không có ai sỉ nhục chuyện hắn thua một Đại Đế.
Trên trời cao, Tu La Viêm nhìn Lục Trần vài giây, thở dài một câu: “Không ngờ ta thăng cấp Thánh Đế, cũng không thể làm gì được Lục huynh ngươi.”
Giọng điệu của Tu La Viêm tràn đầy chua xót, trong lòng có chút cảm giác thất bại, nếu cùng cảnh giới không thắng được Lục Trần, hắn cũng không cảm thấy gì, nhưng hắn cao hơn Lục Trần một cảnh giới, vẫn không thể chiến thắng, khiến tỏng lòng hắn tràn ngập thất vọng.
Lục Trần nhún vai, lười biếng nói: “Ta cũng là nhờ vào ưu thế kiếm ý cấp Đế mà thôi, nếu tiếp tục đánh, ta chắc chắn sẽ thua.”
Lời này của Lục Trần không phải để an ủi Tu La Viêm, mà là ăn ngay nói thật, bởi vì căn cơ của Tu La Viêm vô cùng thâm hậu, ít nhất hắn là người đầu tiên có căn cơ đại đạo vượt qua hắn trong số các cường giả hắn từng gặp.
Lục Trần cho rằng, căn cơ đại đạo của Tu La Viêm có thể so sánh cự đầu.
Hắn cũng nhờ vào kiếm ý cấp Đế, có thể không tốn chút sức lực nào, hơn nữa Chân diễm khắc chế công kích nguyên thần của Tu La Viêm.
Nếu như không có Chân diễm, vừa rồi khoảnh khắc bị công kích nguyên thần, cũng đã thua rồi.
Công kích nguyên thần của Tu La Viêm, là chiêu thức mạnh nhất hắn từng gặp, sát ý vô tận tiến vào hồn hải, sẽ bị sát khí làm mê muội tâm trí, không khống chế được cảm xúc, có thể dễ dàng làm cho người ta tẩu hóa nhập ma.
Trong mắt Tu La Viêm mang theo vẻ ngưỡng mộ, kính trọng nói: “Kiếm ý cấp Đế, rốt cuộc ta đã được nhìn thấy, gần như không có sơ hở.”
Tu La Viêm cũng hiểu ra, bởi vì trong khu vực Vô Cương có vô số thế giới, thiên kiêu giống như hạt bụi, còn Nguyên giới được công nhận là đại giới mạnh nhất này, bên trong cũng có nhân vật Thiên Tông, hắn không dám nói mình là mạnh nhất.
“Lục huynh, mời.” Tu La Viêm hồi thần lại, làm động tác mời, dẫn Lục Trần tiền vào hoàng cung.
Hai người rời đi, người xung quanh cũng tản đi, nhưng dáng vẻ của kẻ ngoại lai Lục Trần, đã in sâu vào tâm trí mọi người, làm thế nào cũng không thể gạt đi được.
“Lục huynh, lần này ngươi đến thật đúng lúc.” Tu La Viêm vừa đi vừa nói.
Bước chân của hắn vững vàng, cả người toát ra khí phách Hoàng giả trời sinh, giống như sinh ra để làm Hoàng, chú định thống trị chúng sinh.
Lục Trần nghiêng đầu nhìn Tu La Viêm, nói: “Đang nói ngươi sắp đăng cơ làm Hoàng à.”
Mặt Tu la Viêm lộ vẻ ngạc nhiên: “Lục huynh, ngươi biết à.”
Lục Trần nói: “Ta cùng An Vương tiền bối tới, lúc đi trên đường đã nghe nói.”
Tu La Viêm giật mình, sau đó nói: “Mười ngày sau ta sẽ đăng ngôi Hoàng, đến lúc đó không say không về.”
“Đúng rồi, Lục huynh, lần này ngươi đến Tu La giới phải ở lại mấy năm, tuy Tu La giới không tính đại giới đứng đầu, nhưng có sát ý thiên nhiên rèn thể, không chỉ có thể tăng cường khí lực, còn có thể rèn luyện ý chí.” Tu La Viêm cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận