Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1831: Thích giả non (3)

Thế là, Thôn Thiên hoàng chủ nhìn Lục Trần nói: “Ta chỉ mới sinh ra ba ngàn năm, liền tu thành Thánh Đế cảnh, lại nghe nói khắp nơi về truyền thuyết của ngươi, có dám đánh với ta một trận hay không?”
“Tên chó già ngươi, còn thích giả non, chỉ mới sinh ra ba ngàn năm, buồn cười chết mất.” Lục Trần không nhịn được cười phá lên.
Sau khi châm biếm một câu, Lục Trần nói: “Nếu ngươi đã muốn chiến, ta liền thỏa mãn ngươi.”
Đối phương không thừa nhận thân phận thật của hắn, Lục Trần cũng không kéo thân phận đối phương không thả, chuyện duy nhất có thể làm, chính là mạnh mẽ đánh vào mặt đối phương.
Thấy Lục Trần đáp ứng chiến đấu, trong mắt Thôn Thiên hoàng chủ hiện lên ý tàn nhẫn vì âm mưu đạt được.
Hắn muốn mượn chiến đấu, giết chết Lục Trần trên chiến trường.
Bởi vì sở dĩ giới chiến thất bại thảm hại, Lục Trần góp phần lớn trong đó.
Hơn nữa hai vị tân hoàng cường thế từng nói, cấp Thiên Đế không được bước vào Thiên Yêu giới, do đó, bên cạnh Lục Trần không còn sự bảo vệ của Kha Dĩ Nhu bọn họ, trong mắt hắn, đã không khác gì người chết.
Hai người yên tĩnh đứng trên đạo đài, hai bên sắc bén nhìn đối phương, từng tia khí tức từ trên người hai bên tràn ra, giữa thiên địa, dần dần phát ra tiếng nổ mạnh ngột ngạt, đây là hai người lấy đại đạo giao phong, xuất hiện tiếng vang cuồng bạo như sấm rền.
Thân thể Lục Trần tỏa ra ánh sáng đại đạo, như từng luồng thần quang óng ánh xuyên qua đài chiến đạo, loại ánh sáng này, như là Thái Dương thần quang chói mắt bức người, làm người ta không dám nhìn thẳng.
Rất nhiều người không chịu nổi thần quang đại đạo trên người Lục Trần, dồn dập dời đi ánh mắt, cảm giác cả mắt đau nhói.
Đại đạo của Lục Trần hùng hồn ồ ạt, tựa như nước biển cuồn cuộn cuốn ngược, nảy sinh va chạm cùng đại đạo của Thôn Thiên hoàng chủ, trong đài chiến đạo vang lên tiếng nổ mạnh ngột ngạt không ngừng, uy năng đáng sợ cực độ.
Bên ngoài, đội ngũ hai bên nhìn thấy một màn này, hơi có chút giật mình, Lục Trần thế mà lực lực ngang với Thôn Thiên hoàng chủ.
Tuy là lúc trước người nào đó phủ định thân phận, nhưng phần lớn sinh linh có mặt tại đây đều lựa chọn tin tưởng Thôn Thiên thú này chính là Thôn Thiên hoàng chủ bị đánh nát thân thể.
Nhất là các Thiên Yêu, tuy không thể không nói Thôn Thiên thú cực kỳ biến thái, nhưng còn chưa có Thôn Thiên thú nào biến thái đến mức này.
bọn họ chỉ là không thừa nhận trên miệng đối phương là Thôn Thiên hoàng chủ mà thôi.
Thôn Thiên hoàng chủ cảm nhận được áp lực Lục Trần mang tới, khuôn mặt nghiêm túc lên, tên tuổi của Lục Trần cũng không phải là trưng cho đẹp, còn có tiếng tăm hơn một vài người cấp Thiên Đế, ở trận giới chiến lúc trước, Lục Trần đã bắn chết không ít cự đầu.
Thực lực của hắn bây giờ đã thụt lùi đến lĩnh vực Thánh Đế, nếu như không toàn lực ứng phó, rất có thể sẽ bị thua.
Trên người Thôn Thiên hoàng chủ bạo phát đại đạo Thôn Phệ, một vòng xoáy xuất hiện, nhanh chóng cắn nuốt lực lượng của Lục Trần, nạp cho chính mình dùng.
Theo lực lượng của Lục Trần bị cắn, uy thế của Thôn Thiên hoàng chủ càng cường thịnh, sau đó đột nhiên phát lực, quanh người phun trào đại đạo va chạm tới Lục Trần.
Khóe miệng Lục Trần mơ hồ giương lên một nụ cười mỉa, vận chuyển Cửu Phệ Thiên Công, thân thể như hóa thành một cái lỗ đen, cũng bắt đầu hấp thu lực lượng của Thôn Thiên hoàng chủ.
Sau khi cắn nuốt phần lớn uy lực, Lục Trần thoải mái dựa vào thân thể cản lại lực lượng còn sót lại.
Thôn Thiên hoàng chủ nhìn thấy một màn này, vẻ mặt hơi kinh hãi, Lục Trần cũng nắm giữ đại đạo Thôn Phệ, hơn nữa trình độ lĩnh ngộ không phân cao thấp với hắn?
Lục Trần cũng không biết biến hóa tâm cảnh của Thôn Thiên hoàng chủ, bước chân đạp mạnh, chầm chậm bay lên không, quanh thân chảy ra dòng nước màu vàng sáng chói, kiếm ý màu vàng vô hạn xuất hiện, hiện rõ mũi nhọn sắc bén, tựa như muốn đâm xuyên đài chiến đạo.
Sắc mặt Lục Trần uy nghiêm tột cùng, một ngươi màu vàng sắc bén nhìn chằm chằm Thôn Thiên hoàng chủ, tay một chỉ ra, kiếm ý màu vàng xung quanh gào thét mà đi.
Thôn Thiên hoàng chủ tự nhiên biết mức độ sắc bén của kiếm ý màu vàng, khẽ quát một tiếng, đại đạo Thôn Phệ gào thét quay cuồng.
Rầm rầm!
Chỉ thấy phía trước Thôn Thiên hoàng chủ xuất hiện một vòng xoáy khổng lồ, từng luồng kiếm ý màu vàng chảy vào, ngay cả bọt nước cũng không bắn lên, liền biến mất vô tung vô ảnh.
Lục Trần nhìn thấy một màn này, trên mặt không những không có bất kỳ biến hóa nào, ngược lại thôi phát càng nhiều kiếm ý màu vàng, đồng thời vận chuyển lực lượng đại đạo, toàn bộ xông vào trong nước xoáy.
Thôn Thiên hoàng chủ tự nhiên là người đến không cự tuyệt, hấp thu từng lực lượng của Lục Trần.
Thôn Thiên hoàng chủ lạnh lùng nói: “Trong truyền thuyết ngươi cực kỳ lợi hại, ngay cả cự đầu cũng có thể chém giết, hiện tại chỉ có chút năng lực ấy sao, thật khiến cho người ta thất vọng.”
Thôn Thiên hoàng chủ miệng phun ý mỉa mai, muốn nhiễu loạn tâm cảnh Lục Trần.
“Phải không?” Trên mặt Lục Trần tràn đầy cười mỉa, nói: “Đại đạo Thôn Phệ tuy lợi hại, có thể cắn nuốt vạn đạo, nhưng ngươi cũng đừng ăn quá no nha.”
Lục Trần nói xong, trong cơ thêt bỗng nhiên xông ra một ngọn hoả diễm màu đen to bằng cánh tay, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, xông vào vòng xoáy đại đạo của Thôn Thiên hoàng chủ.
Theo hoả diễm màu đen xông vào càng ngày càng nhiều, chỉ sau một lần hô hấp, sắc mặt của Thôn Thiên hoàng chủ nháy mắt thay đổi, đổi đến có chút hoảng sợ. Chỉ thấy trong vòng xoáy trước mặt hắn toát ra hoả diễm màu đen, đốt cháy đại đạo Thôn Phệ, bùng cháy như muốn nổ ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận