Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1129: Làm người phải khiêm tốn (2)

“Sư huynh, công kích của ngươi không được, sư đệ khiêm tốn thỉnh giáo, sư huynh không lấy ra chút bản lĩnh thật sao?” Một giọng nói vô tội truyền đến.
Kim Anh Tuấn nhìn về phía Lục Trần, chỉ thấy người sau tỏ vẻ vô tội.
“Má nó.”
Kim Anh Tuấn thầm mắng một câu, trong lòng tức muốn hộc máu, tên chó này cố ý.
Đúng lúc này, một hàn ý bao phủ thân thể Kim Anh Tuấn khiến toàn thân hắn lạnh lẽo.
Lục Trần nâng bàn tay về phía người sau một chút, khống chế ánh sáng của thần kiếm, chém về phía thân thể Kim Anh Tuấn.
Kim Anh Tuấn lập tức sởn tóc gáy, giống như bị một con mãnh thú nhìn thẳng, từng sợi lông tóc đứng chổng ngược.
Kim Anh Tuấn huơ tay, quy tắc Tín Ngưỡng vô tận hội tụ đến, chỉ thấy trong thiên địa xuất hiện một Tài Thần, toàn thân xán lạn kim quang, hai tay Kim Anh Tuấn kết ấn, cả người và Tài Thần hợp làm một.
Quanh thân hắn kích động ánh sáng màu vàng, khí tức bùng nổ, một luồng năng lượng mãnh liệt càn quét ra, không gian chấn động kịch liệt.
Vút!
Ánh sáng thần kiếm hạ xuống, va chạm với ánh sáng màu vàng kim bên ngoài Kim Anh Tuấn, một tiếng vang lớn truyền ra, ánh sáng vàng kim quanh thân Kim Anh Tuấn vỡ ra, xuất hiện từng khe nứt.
Mà ánh sáng thần kiếm mang theo lực lượng cực lớn đánh vào, khiến thân thể Kim Anh Tuấn chấn động mạnh, khí huyết trong lòng quay cuồng, suýt chút nữa không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi.
“Sư huynh, ngươi thật mạnh, sư đệ không phá được phòng ngự của ngươi.” Lục Trần nhìn Kim Anh Tuấn, “sùng bái” nói.
“Sư đệ, sư huynh đột nhiên cảm thấy bụng không thoải mái, sắp tiêu chảy, chi bằng ngày khác chúng ta tái chiến.” Kim Anh Tuấn cười nói.
Trong lòng lại thầm mắng tên chó này mấy chục năm không gặp vẫn vô sỉ như vậy, lại chơi kỹ xảo giả heo ăn thịt hổ.
Thật ra Kim Anh Tuấn cũng trách bản thân, sau khi kế thừa Đại Đế đạo quả của tổ tiên thì cho rằng mình vô địch, nhìn thấy Lục Trần đã muốn đánh, dục vọng chiếm thế thượng phong, thế nên không hỏi thăm rõ ràng đã tùy tiện ra tay.
Mọi người nghe thấy Kim Anh Tuấn nói, trợn trắng mắt, cái cớ vụng về như vậy cũng nói ra được.
“Sư huynh, ngươi chỉ điểm với ta là rất quan trọng, còn mong sư huynh chỉ điểm xong rồi đi nhà xí.” Vẻ mặt Lục Trần nghiêm túc nói: “Sư đệ rất cần sư huynh chỉ điểm.”
“Đù...”
Kim Anh Tuấn nghe thấy Lục Trần nói, phổi cũng tức muốn nổ tung, trong lòng nói đồ chó nhà ngươi còn lợi hại hơn ta, còn cần ta chỉ điểm sao.
Cuối cùng Kim Anh Tuấn cũng hiểu cái gì gọi là họa từ miệng mà ra.
Thật ra hắn vẫn luôn biết cái gì gọi là họa từ miệng mà ra, chẳng qua mấy chục năm chưa gặp Lục Trần, đã vứt ra sau đầu.
“Sư đệ, con người có ba vội, có thể đợi sư huynh vui vẻ đầm đìa một phen rồi đến chỉ điểm ngươi không?” Kim Anh Tuấn mang theo mặt cười nói.
Lục Trần lười biếng nói: “Sư huynh, hiện tại ngươi đang chỉ điểm ta, hãy nhịn đi, đợi chỉ điểm xong hẵng đi.”
Kim Anh Tuấn: “...”
Mọi người: “...”
“Sư huynh, sư đệ muốn động thật sự rồi, ngươi phải cẩn thận, nếu có chỗ chưa đủ, mong chỉ điểm một chút.” Lục Trần nhìn về phía Kim Anh Tuấn, vẻ mặt nghiêm túc nói, khí thế quanh người hắn dâng lên, xuất hiện từng tia thiểm điện giống như dị tượng vờn quanh thân thể Lục Trần, sấm sét vang dội, cảnh tượng đáng sợ.
Kim Anh Tuấn cảm nhận được khí thế trên người Lục Trần, trong lòng sợ hãi, thằng chó này làm thật à.
Tốc độ của Lục Trần nhanh đến khó tin, giống như khống chế thiểm điện, đánh một lôi quyền về phía Kim Anh Tuấn.
Trong lòng Kim Anh Tuấn nhảy dựng điên cuồng, bàn tay rung động, tu vi không hề giữ lại bộc phát, nhưng dưới lôi quyền cuồng bạo của Lục Trần, chấn đến cánh tay hắn tê dại, sau một tiếng nổ lớn truyền đến, thân thể Kim Anh Tuấn bay ra ngoài, không khỏi phun ra một ngụm máu tươi.
“Sư đệ, lực lượng nắm đấm của ngươi đủ công phạt, không hề có sơ hở, đủ rồi, sư huynh không chỉ điểm ngươi nữa.” Kim Anh Tuấn quát lên, không muốn đối chiến với Lục Trần nữa.
“Sư huynh, sư đệ thành tâm thành ý để ngươi chỉ điểm chỗ chưa đủ, vậy mà ngươi đùa giỡn ta như vậy sao?” Lục Trần giả vờ không vui nói, đánh một quyền lực lượng hung hãn về phía Kim Anh Tuấn.
Bịch!
Quyền này đập vào ngực Kim Anh Tuấn đến đau nhức, toàn thân đều khẽ run rẩy, nhe răng trợn mắt.
Kim Anh Tuấn khóc nức nở nói: “Sư đệ, ngươi tha cho sư huynh đi, sư huynh không dám nữa.”
Bịch!
Lục Trần lại đánh một quyền trên mặt Kim Anh Tuấn, đánh hắn bay ngang ra ngoài, sau đó cảnh kế tiếp khiến người xung quanh không đành lòng nhìn thẳng.
Lục Trần một quyền lại một quyền, Kim Anh Tuấn ôm đầu chạy trốn, bị Lục Trần đánh thảm thiết, một lát sau, chỉ thấy Kim Anh Tuấn đầu đầy màn thầu, khuôn mặt sưng lên, miệng lệch mắt nghiêng, không nhìn ra diện mạo vốn có.
“Đáng đời!”
Người xung quanh nhìn thấy cảnh này, trong lòng thầm nói một câu.
Tên nhãi này hoàn toàn là tự tìm, tự xưng sư đệ của mình không bằng hắn, mạnh mẽ muốn chỉ điểm sư đệ.
Mà sư đệ của tên này cũng là một tên lão luyện, cố ý bại lộ tu vi Thánh cảnh để sư huynh bị lừa.
Lục Trần thấy mặt Kim Anh Tuấn sưng lên như đầu heo, muốn cười nhưng lại cực lực nhẫn nhịn, vẻ mặt thân thiết hỏi: “Sư huynh, ngươi không nên nương tay vì ta là sư đệ của ngươi, ngươi như vậy ta sẽ đau lòng đó.”
“Nương tay cái đầu ngươi.”
Kim Anh Tuấn cảm giác đầu sắp nổ tung, trời đất quay cuồng, nghe Lục Trần nói, lập tức tức giận đánh vào không trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận