Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1723: Điều kiện của Bạch Hi

Lục Trần lại giương lên tay, hắn bị dọa sợ đến vội vàng lấy hai tay che đầu, vẻ mặt đề phòng nói: “Cha, ngươi không thể đánh ta, ngươi còn muốn ta làm người trung gian cho ngươi không, nếu như ngươi đánh hỏng ta, đời này mẫu thân cũng không tha thứ ngươi.”
Lục Trần tức giận nói: “Tiểu tử thối, ta cho ngươi đồ gia truyền rồi, ngươi còn muốn lợi ích gì?”
Bạch Hạo buông tay ra, nói: “Cha, ngươi hiểu lầm, lợi ích ta nói không phải là muốn cái gì, mà là lần này ta giúp ngươi, lần sau ngươi cũng phải giúp ta, lần trước là ta lén lút chuồn đi, tiếp theo có thể không ra được, các ngươi hòa thuận rồi, phải nhớ nói tốt giúp ta.”
Sắc mặt Lục Trần hòa hoãn, gật đầu, nói: “Đồng ý.”
Tiếp theo, hai người thấy xung quanh không có ai, lại nhỏ tiếng nói chuyện với nhau mấy câu.
Trôi qua nửa tháng, Bạch Hi không xuất hiện, cho đến khi nàng triệu kiến Bạch Hạo, hướng dẫn tu hành, Bạch Hạo mới được xem là gặp mẫu thân.
Giờ phút này, hai người đứng ở trên quảng trường khổng lồ.
Bạch Hi ôm hai tay, đứng ở một bên, đôi mắt đẹp nhìn về phía Bạch Hạo cách đó không xa.
Bạch Hạo lơ lửng giữa không trung, quanh người lưu động quy tắc Tử Vong đáng sợ, giống như sương đen bắt đầu khởi động, không vào mặt đất, chỉ thấy phạm vi ngàn thước đất, sự sống cây cỏ bị tước đoạt, như khô héo.
Quy tắc Tử Vong xung quanh cũng càng ngày càng mạnh, đến thời cơ chín muồi, Bạch Hạo mở mắt, bắn ra một ánh sao sáng chói, hai tay kết ấn.
Trong thiên địa, xuất hiện một chưởng ấn tử vong, gió lốc tử vong gào thét lưu chuyển.
Rầm rầm rầm!
Trên mặt đất có thêm một hố to chưởng ấn khổng lồ.
Bạch Hi thấy một màn như vậy, lộ ra nụ cười hài lòng.
Bạch Hạo tu luyện xong, hắn vui vẻ bừng bừng chạy tới tranh công: “Mẫu thân, tuyệt học Phiên Thiên chưởng của ngươi, ta luyện không tệ nhỉ.”
“Tạm được.” Bạch Hi khẽ gật đầu, sau đó lại hướng dẫn chỗ Bạch Hạo làm không ổn, sau khi hướng dẫn mấy câu, làm bộ như lơ đãng hỏi: “Người nọ truyền thụ cho ngươi cái gì?”
“Người nào?”
Bạch Hạo vừa mới bắt đầu còn có chút nghi ngờ, nhưng mà rất nhanh hiểu được người nọ trong miệng mẫu thân chính là người nào, Bạch Hạo lập tức hăng hái, hưng phấn nói: “Mẫu thân, ngươi đừng thấy cha đào hoa, nhưng mà kiếm ý truyền thụ cho ta thật sự mạnh, mạnh hơn kiếm đạo của Kiếm Thần sơn không biết bao nhiêu lần.”
Bạch Hạo cũng không có ý thổi phồng chút nào, mặc dù cha có thể không phải là người tốt gì, nhưng mà truyền kiếm ý cho hắn, thực sự khiến hắn kinh ngạc.
Những năm này hắn đi rèn luyện, đụng phải đệ tử của Kiếm Thần sơn, dùng kiếm ý phá tan tành quy tắc của đối phương, cho dù quy tắc lớn mạnh cỡ nào, tất cả đều vỡ nát dưới kiếm ý.
Bạch Hi nghe thấy lời nói của Bạch Hạo, miệng mấp máy, cũng không nói gì, mặc dù rất không chào đón người nào đó, nhưng mà không thể không thừa nhận, kiếm ý đúng là một loại sức mạnh sắc bén cực hạn.
“Nương, vì sao ngươi và cha ta vãi nhau thế?” Bạch Hạo nhìn thấy mẫu thân im lặng, hắn cẩn thận hỏi.
Hắn không quên trách nhiệm của mình, đó chính là nói tốt cho Lục Trần.
“Chuyện của người lớn, trẻ con đừng xen vào.” Sắc mặt Bạch Hi nghiêm túc, ánh mắt xinh đẹp hung hăng trợn mắt liếc nhìn Bạch Hạo.
Bạch Hạo gãi đầu, hỏi: “Mẫu thân, có phải bởi vì cha tìm nhị nương, tam nương gì đó ở bên ngoài không, nên ngươi mới mâu thuẫn với cha.”
“Nương, hài nhi vĩnh viễn đứng ở phía ngươi.” Hắn thấy sắc mặt Bạch Hi trầm xuống, Bạch Hạo vội vàng nói, trong lòng rất sợ, xem ra phụ thân là cấm kỵ trong lòng mẫu thân, chỉ cần vừa bắt đầu nói đến, sắc mặt mẫu thân liền thay đổi, trở nên u ám.
Hắn thấy sắc mặt mẫu thân hòa hoãn không ít, Bạch Hạo yếu ớt nói: “Nương, mặc dù ta cũng biết là cha không đúng, chỉ là ta cảm giác lần này, hắn thật lòng thật ý nói…”
“Có phải hắn bảo ngươi nói tốt hay không?.” Bạch Hi nhìn Bạch Hạo.
“Không, không có.” Lòng Bạch Hạo hoảng hốt, hắn vội vàng giải thích: “Các ngươi, một người là mẫu thân của ta, một người là phụ thân của ta, thấy các ngươi mâu thuẫn, trong lòng ta cũng không thoải mái, trong lòng hài nhi hy vọng hai người các ngươi hòa thuận như lúc ban đầu.”
Bạch Hi nghe nói như thế, ánh mắt trở nên hoảng hốt.

Bên này, Lục Trần đang tu luyện, một tiếng kêu lớn hứng thú bừng bừng truyền đến: “Phụ thân, ta thành công rồi, mẫu thân muốn gặp ngươi.”
Lục Trần mở mắt, nhìn chằm chằm Bạch Hạo cả mặt vui mừng, vẻ mặt nghi ngờ.
“Thật sao?” Trên mặt Lục Trần tràn đầy vẻ nghi ngờ.
“Đương nhiên là thật.” Vẻ mặt Bạch Hạo đắc ý vỗ bộ ngực, nói: “Mẹ yêu thương ta nhất, bây giờ ngươi đi gặp nàng.”
Nghe nói như thế, trong lòng Lục Trần cũng không nhịn được phấn chấn, lập tức đứng dậy, đi tới địa điểm xác định, quả nhiên Bạch Hi ngồi ở chỗ đó.
“Tiểu Hi!”
Lục Trần thấy ánh mắt đối phương nhìn sang, vội vàng kêu một câu.
“Đừng gọi ta như vậy, ghê tởm!” Giọng điệu Bạch Hi lạnh như băng nói, chẳng qua thái độ nàng đã khá hơn nhiều so với lần trước.
Lục Trần nhìn thấy một màn này, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, chuyện thật sự có thể hòa hoãn rồi.
Lục Trần lơ đễnh, tiếp tục kiên trì gọi: “Tiểu Hi, không biết lần này ngươi gọi ta tới làm gì?”
Bạch Hi dương nụ cười lên, xuất thần nhìn về phía phương xa, nói: “Ngươi biết ta hận nhất ai sao?”
“Ta, Tam sư phụ của ta!” Lục Trần trả lời có tính dò xét.
“Không sai!” Bạch Hi lập tức lộ vẻ hận ý, giọng căm hận nói: “Nếu như không có sư phụ ngươi tính kế, cũng không có tất cả của hôm nay, ngươi lựa chọn giữa hai bọn ta, chọn ta hay chọn nàng.”
“Có ý gì?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận