Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1549: Có lẽ đã chết!

Nhân lần này, bọn họ thoáng nhìn, thấy được bóng dáng của Lục Trần, chợt lóe dọc theo hắc động.
“Rầm rầm rầm!”
Hai người không ngừng huy động bàn tay, khiến không gian bên trong lĩnh vực xuất hiện từng hắc động.
Thế giới hạt giống hư không, Lục Trần khổ không thể tả, nếu như không bị lĩnh vực đại đạo phong tỏa, chỉ dựa vào thần niệm của cường giả Thánh Đế, nghĩ bắt được khí tức của hắn thì khó càng thêm khó, hơn nữa bây giờ thể lực hắn gần như hao hết, khó tránh sẽ lộ một chút khí tức.
Hắn không ngừng chạy như điên, phía sau không ngừng nổ tung, năng lượng mênh mông, dư âm lan tràn, mấy lần suýt đánh tới hắn.
Chỉ là mặc dù không đánh tới hắn, vẫn bị chấn động đến khí huyết dâng trào, trước mắt tối sầm, có dấu hiệu bất tỉnh.
Lục Trần cắn đầu lưỡi một cái, dùng linh lực không còn nhiều lắm, thúc dục Linh Ấn Bào.
Pháp bảo này có thể che dấu khí tức, khiến khí tức vô ảnh vô tung biến mất, còn khiến ý chí của giới không công kích, là một tính chất với Tị Thiên Châu của Tây Môn Vũ, nhưng cao hơn so với Tị Thiên Châu không biết bao nhiêu cấp bậc.
Quả nhiên, Lục Trần thúc dục Linh Ấn Bào, hai cường giả Thánh Đế cũng không cảm giác được một chút khí tức.
Hai người nhíu mày, sau đó khóe miệng lộ ra một chút cười lạnh, đối phương nghĩ như vậy là có thể trốn quá khứ ư, thân ở trong lĩnh vực của bọn họ như dê đợi làm thịt.
Bọn họ cũng biết quả thật đối phương nhiều bảo vật, nhưng vậy thì như thế nào, bọn họ không tin một võ giả Thiên Tôn có thể lực tiếp tục thúc dục pháp bảo.
Nếu như có thể, đối phương cũng sẽ không đi vào thế giới hạt giống hư không.
Hai người hai đấm siết chặt, ý niệm vừa động, đồng thời giải tán lĩnh vực đại đạo.
Ầm, ầm, ầm, chỉ thấy bên trong lĩnh vực đại đạo truyền đến âm thanh nổ vang liên tục không ngừng, lĩnh vực bao phủ tất cả phạm vi bên trong, giải tán cùng thời khắc đó, giống như đốt pháo, âm thanh vang dội không ngừng.
Cùng lúc đó, một cảnh tượng kinh người xuất hiện, vị trí hai người đứng, lần đầu tiên không gian nổ toàn diện, xuất hiện vô số vết nứt hư không lớn.
Bọn họ cũng không tin, đại đạo tán loạn khiến lĩnh vực nổ, còn không giết chết một Thiên Tôn.
Đột nhiên lần này, sợ rằng hai người thật sự phải thất vọng rồi.
Khi Lục Trần đang tán loạn lĩnh vực, nhận thấy không ổn, xuất hiện ở bên cạnh kết giới lĩnh vực, thấy kết giới nứt nẻ, một luồng khí tức rục rịch đáng sợ lan tràn, thân hình lóe lên, trực tiếp chui từ cái khe ra ngoài, biến mất vô ảnh vô tung.
Trốn khỏi lĩnh vực đại đạo, hai người không thể nào khóa được hắn.
Bây giờ Lục Trần cảm giác vô cùng suy yếu, ít nhất phải đập mấy chục viên thuốc, tu dưỡng thời gian mấy phút đồng hồ mới có thể khôi phục như cũ.
Về phần những thứ phản nhân này bị hắn thả ra, hắn không quan tâm, sống hay chết, mặc cho số phận.
Còn Dương Tinh Văn có thể đánh được mấy Thánh Đế săn thú và bao vây tấn công hay không, hắn cũng không rảnh bận tâm, suy cho cùng tính mạng của mình mới là hàng đầu, nếu như sau mấy phút đồng hồ đối phương còn sống, hắn không ngần ngại tiếp tục ra mặt chiến đấu.
Nếu như chết rồi, vậy thì hắn len lén chạy đi.
Lục Trần chạy trốn thế giới hạt giống hư không, đi về nơi sâu của Ninh phủ.
Có câu nói nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất.
Lĩnh vực tán loạn, quanh mình hóa thành một vùng đất chôn vùi, ngoài hai người Mẫn Thành và Liêu Đỉnh, không còn vật nào còn sống.
Một khắc kia hai Thánh Đế từ lĩnh vực tán loạn, thần niệm bao phủ không gian vô tận, hết sức chăm chú, sợ bỏ qua chút khác thường.
Vết nứt quanh mình màu đen ước chừng kéo dài nửa phút mới tiêu tán, khí tức có tính hủy diệt cũng dần dần biến mất.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được vẻ nghi ngờ trong mắt nhau.
Bởi vì từ lĩnh vực tán loạn đến khôi phục như thường, cũng không cảm nhận được chút động tĩnh.
“Đã chết rồi sao?”
“Hẳn là đã chết rồi?”
“Chắc chắn không?”
“Không thế xác định.’
Hai Thánh Đế dùng ánh mắt trao đổi một phen, kết quả thảo luận khiến người ta không nói được lời nào.
Nếu như không nhìn thấy sự biến thái của con kiến hôi Thiên Tôn này, bọn họ gần như khinh thường thảo luận, uy lực của hai người lĩnh vực tán loạn sao kinh khủng, đủ để khiến cường giả đỉnh Thánh Đế bị thương nặng, đây cũng là uy lực của hai lĩnh vực chồng lấn.
Nhưng mà bây giờ, bọn họ thật sự không dám bảo đảm trăm phần trăm đối phương chết rồi.
Bởi vì tiểu tử kia có rất nhiều bảo vật.
Hơn nữa mới vừa rồi xung quanh chôn vùi, cũng không nhìn thấy thi thể đối phương xuất hiện.
Không chỉ không nhìn thấy thi thể, ngay cả một luồng khí tức cũng không cảm nhận được.
“Có lẽ chưa chết, chỉ là bị nội thương nghiêm trọng, chưa tới mấy chục năm hoặc là trên trăm năm khôi phục lại được.”
Cuối cùng hai người thảo luận ra kết quả cuối cùng, nhất trí cho rằng đối phương không chết, nhưng mà khẳng định bị thương nghiêm trọng, không trên trăm năm sẽ khôi phục lại được.
Vì sao hai người khẳng định như vậy, đó là bởi vì lúc trước đối phương liên tục thúc dục Thiên Đế khí hai lần.
Võ giả Thiên Tôn cảnh thúc dục Thiên Đế khí, bộc phát ra uy lực siêu cấp đỉnh Thánh Đế, nếu như Thiên Tôn bình thường thì có lẽ không thúc dục được, kiệt sức mà chết.
Đối phương có thể thúc dục hai lần, hẳn là thuộc về cực hạn, bọn họ tin tưởng đối phương có thể thúc dục lần thứ ba để chống đỡ lĩnh vực tán loạn, đoán chừng cũng là tiêu hao mạnh mẽ tiềm năng thân thể, hao phí tuổi thọ vân vân, cho nên mới tính định nghĩa đối phương chưa đến trên trăm năm sẽ khôi phục lại được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận