Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1734: Cẩu sư huynh (4)

Năng lượng cuồng bạo nổ tung, bên người Lục Trần bốc lên từng đám mây nấm màu vàng, lực lượng đủ để hủy diệt đất trời.
Lục Trần đứng sừng sững bên trong lĩnh vực màu vàng, mặt không chút thay đổi, mặc cho năng lượng bên người nổ tung lại không cách nào đột phá phòng ngự của hắn, khó có thể đả thương hắn một chút nào.
Kim Anh Tuấn nhìn thấy cảnh tượng này, nhíu mày, rõ ràng tên chó thấp hơn hắn một cảnh giới, tại sao lại không có chuyện gì cả.
Người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng nghĩ quả nhiên là như vậy, xem ra sau khi Lục Trần bước vào Đế cảnh thì thật sự có tư cách đối mặt với chiến đấu điên cuồng của cường giả Thánh Đế.
“Ta không tin không làm gì được tên chó ngươi.” Kim Anh Tuấn thấy Lục Trần không có việc gì cả, trong lòng mơ hồ có lửa giận.
Kim Anh Tuấn hít sâu một hơi, hai tay không ngừng kết ấn, khẽ quát một tiếng: “Điểm Tài bút, phá hết vạn đạo thế gian.”
Năng lượng bên trong lĩnh vực màu vàng sôi trào cuồng bạo, kim mang chói mắt hội tụ hình thành một cây thần bút lưu chuyển hàng tỷ luồng kim mang, tản ra khí tức vô cùng sắc bén, không gian xung quanh bị cắt tạo ra từng khe nứt màu đen dưới ảnh hưởng của thần bút.
Kim Anh Tuấn dùng ngón tay điểm một cái, thần bút vụt một tiếng, mang theo sắc bén xé rách không gian bổ tới thân thể Lục Trần.
“Cẩu sư huynh, chịu vô số thiệt thòi trong tay ta, tại sao vẫn không nhớ kỹ.” Lục Trần nhìn thấy thần bút bay tới, thở dài một hơi nói.
Quanh thân hắn phóng ra kiếm ý vô tận, kiếm ý chuyển động bao trùm toàn thân, thần bút đó tuy sắc bén nhưng yếu hơn kiếm ý của Lục Trần không chỉ là đôi chút.
Thần bút tiếp xúc với kiếm ý, lập tức nát bấy, hóa thành hư không.
Kim Anh Tuấn nhìn thấy cảnh tượng này, tròng mắt đều sắp lồi ra, sao có thể.
Dù thế nào Kim Anh Tuấn cũng không ngờ toàn lực công kích nhưng ngay cả phòng ngự của Lục Trần cũng không phá được, vậy thì còn đánh như thế nào nữa.
“Cẩu sư huynh, chuẩn bị để bị đánh chưa?” Lục Trần nhìn Kim Anh Tuấn nói, kiếm ý vô tận quanh thân phóng ra, mơ hồ có thể nhìn thấy có từng luồng kiếm ý màu vàng nhạt, nhưng hoàn toàn không nhìn thấy được dưới sự chiếu rọi của lĩnh vực màu vàng.
Trên thực tế, kiếm ý của Lục Trần đã vượt xa cấp Tôn đại viên mãn, chạm đến được từng tia màu vàng.
Mặc dù vẫn chưa hoàn toàn diễn hóa nhưng mức độ sắc bén lại vượt xa kiếm ý cấp Tôn đại viên mãn.
Lấy Lục Trần làm trung tâm, phóng ra kiếm ý khủng bố vô tận, chấn động mênh mông.
Kim Anh Tuấn cảm nhận được luồng uy năng khủng bố này, trên mặt tràn đầy ngưng trọng, bởi vì hắn cảm giác không thể chặn lại được, ý niệm vừa động, linh lực kéo dài không dứt trong cơ thể thúc dục, gia trì sự kiên cố cho lĩnh vực.
Ầm đùng!
Khi biển kiếm ý và kết giới màu vàng va chạm với nhau, không hề do dự, kết giới màu vàng nát bấy, hóa thành vô số mảnh vụn màu vàng lượn lờ.
Kim Anh Tuấn nhìn thấy lĩnh vực bị nghiền nát, cả người đều choáng váng, lĩnh vực của mình lại bị sư đệ phá vỡ như vậy.
Tên chó này mới Đại Đế, tại sao lại phá được lĩnh vực Thánh Đế của hắn.
Đúng lúc này, Kim Anh Tuấn cảm nhận được luồng khí tức đáng sợ bao trùm thiên địa, sau khi tỉnh táo lại thì nhìn thấy một lĩnh vực bao phủ mà đến, bên trong tràn ngập kiếm khí vô tận.
Kim Anh Tuấn tuy cảm nhận được một tia nguy cơ nhưng không xem trọng, theo hắn thấy, Lục Trần có thể phá vỡ lĩnh vực của hắn, hắn tất nhiên cũng có thể phá vỡ lĩnh vực của Lục Trần.
Kim Anh Tuấn ứng phó bình tĩnh, chuẩn bị phá giải lĩnh vực, nhưng hắn lại phát hiện lĩnh vực này vô cùng mạnh, mạnh hơn lĩnh vực của hắn gấp mấy lần, bản thân bị áp chế ngay cả sức mạnh cũng không thúc dục được.
Kim Anh Tuấn lộ ra vẻ tuyệt vọng.
“Sư, sư đệ, hạ thủ lưu tình!” Kim Anh Tuấn bắt đầu khiếp sợ.
Lục Trần cười ha ha nói: “Sư huynh, nể tình đồng môn, ta sẽ hạ thủ lưu tình.”
Kim Anh Tuấn vốn còn có chút tin tưởng, nhưng thoáng nhìn thấy ánh mắt tràn ngập trêu chọc của Lục Trần, hàn khí vù vù vọt ra.
Bịch!
Một giây sau, Kim Anh Tuấn cảm giác được luồng lực lượng khủng bố như nắm đấm đánh vào mặt hắn.
Sau đó, xung quanh như có vô số nắm đấm xuất hiện đánh vào toàn thân, đau đến nhe răng trợn mắt.
Mọi người cách kết giới đều có thể nghe được tiếng nặng nề như mưa.
Kim Anh Tuấn ở bên trong đau đớn chết đi sống lại, đau khổ gào thét.
“Sư đệ, ta nhận thua, ta nhận thua!” Chỉ chốc lát sau, Kim Anh Tuấn lập tức giơ cờ trắng đầu hàng.
Tuy nhiên, nắm đấm vẫn không dừng lại, không ngừng đấm vào cơ thể khiến hắn đau đớn rên rỉ.
“Gâu gâu gâu!” Kim Anh Tuấn không còn cách nào khác, phát ra tiếng chó sủa.
“Sư huynh, người đang yên đang lành không làm, tại sao phải học chó sủa?” Vẻ mặt Lục Trần kinh ngạc nói, nhưng cũng dừng công kích.
Kim Anh Tuấn không trả lời Lục Trần, vẻ mặt khóc không ra nước mắt, dù sao thì cũng là bản thân tự chơi bản thân, không có chỗ để nói lý nữa.
“Tiểu di tử, ta đánh đã rồi, đến lượt ngươi.” Lục Trần rút lĩnh vực lại, nhìn Nguyệt Nhan nói.
Người xung quanh nhìn Kim Anh Tuấn mặt mũi bầm dập, vẻ mặt cạn lời, chỉ là không ai đồng tình với hắn, bởi vì đây là hắn tự tìm, ai bảo hắn mở miệng trêu chọc Thiên Đế làm chi.
“Tỷ tỷ, ta sai rồi, có thể đừng đánh ta không?” Khóe mắt Kim Anh Tuấn sưng lên, điềm đạm đáng thương cầu xin tha thứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận