Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1124: Không nói võ đức

Khí tức thần hỏa của hai người đều dung nhập vào Hỏa Diễm đạo quả đó, tranh đoạt quyền sở hữu đạo quả, những người còn lại chỉ có thể nhìn, không có chút cơ hội nào.
Bởi vì người có thần hỏa đã định sẽ tiến xa hơn trên con đường quy tắc hỏa diễm, cho nên Hỏa Diễm đạo quả chỉ có thể lựa chọn một trong hai người Lục Trần và Hạng Phi Vũ, như vậy phải xem ai có thể khống chế quy tắc hỏa diễm thâm sâu hơn.
Hạng Phi Vũ liếc mắt nhìn Lục Trần, Lục Trần được định là đối thủ tiềm tàng tranh đoạt đạo quả với hắn, hắn điên cuồng vận chuyển công pháp, toàn lực thúc giục uy lực của thần hỏa.
Lục Trần cũng như thế.
Chỉ thấy Hỏa Diễm đạo quả bị hai tia sáng một đen một xanh bao vây, hai tia sáng truy đuổi nhau, xua đuổi đối phương.
Thần hỏa của ai bị loại bỏ thì người còn lại sẽ là người thắng.
Vút vút vút!
Hai tia thần hỏa đan xen lẫn nhau, muốn cắn nuốt đối phương, Lục Trần hừ lạnh một tiếng, hắn thả lỏng tinh thần, dung nhập toàn bộ Diệt Thế Hắc Diễm vào bên trong.
Hai tia sáng một đen một xanh truy đuổi một lúc lâu, mọi người thấy hỏa diễm màu lục liên tiếp bại lui, mà hỏa diễm màu đen lại từng bước ép sát, hỏa diễm thiêu đốt ngày càng mãnh liệt, vây quanh chèn ép, bao vây hỏa diễm màu lục.
Hạng Phi Vũ rơi xuống thế hạ phong, mọi người nhìn chằm chằm Hỏa Diễm đạo quả không chớp mắt, trong lòng âm thầm nói.
Quả nhiên, Hạng Phi Vũ cảm nhận được thần hỏa cầu cứu, không ngờ thần hỏa tinh túy này lại bị thần hỏa của Lục Trần cắn nuốt, hắn giành trước một bước, thu hồi thần hỏa, từ bỏ cạnh tranh với Lục Trần.
Sau khi Hạng Phi Vũ thu hồi thần hỏa, Diệt Thế Hắc Diễm của Lục Trần nắm giữ Hỏa Diễm đạo quả, cuối cùng mang Hỏa Diễm đạo quả về, nhập vào trong thân thể.
Hỏa Diễm đạo quả thứ ba bị Lục Trần thu vào trong lòng.
Mọi người xung quanh tức đến mắt đều tỏa ánh sáng xanh, đạo quả của năm Đại Đế, ba viên thuộc về sư đệ của Yến Tử Hiên, đây là chuyện người làm sao.
Chấp niệm của năm Đại Đế trên trời cao thấy cảnh tượng như vậy, cũng có chút cạn lời, vốn dĩ bọn họ cho rằng sẽ lựa chọn năm người truyền thừa, kết quả ba viên dừng trên cùng một người.
“Lục huynh, ngươi đã có hai viên, không thể nhường ta một chút sao?” Hạng Phi Vũ nhìn về phía Lục Trần, cười khổ nói một câu.
“Đại Đế đạo quả, ta không ngại nhiều.” Lục Trần mỉm cười đáp lại một câu.
Lời này khiến mọi người tức nghiến răng, con rùa rụt cổ này sẽ không mưu đồ hai viên đạo quả còn lại chứ.
“Tên nhãi, đừng nói với tỷ tỷ ngươi còn am hiểu đạo âm luật nhé?” Đại Đế nữ giới duy nhất đứng ra, đôi mắt đẹp nhìn Lục Trần chằm chằm.
Dáng người của nữ Đại Đế này cao gầy, phong thái tuyệt thế, hoa nhường nguyệt thẹn, đứng ở nơi đó, cho người ta cảm giác kinh diễm thế gian.
“Hì hì, vãn bối không am hiểu đạo âm luật.” Lục Trần đáp lại một câu.
Vừa nói ra lời này, có mấy người ở đây thở phào nhẹ nhõm một hơi, tên khốn này không am hiểu đạo âm luật, có nghĩa sẽ không cạnh tranh với bọn họ.
“Bổn tọa am hiểu âm luật, nhập đạo bằng tiếng đàn.” Nữ Đại Đế duy nhất liếc mắt nhìn bốn phía một lượt, chậm rãi mở miệng nói, phất tay một cái, chỉ thấy trong thiên địa có thêm vô số âm phù đủ mọi màu sắc, một tiếng đàn đại đạo chấn động vang vọng khắp thiên địa, tiếng đàn này vô cùng êm tai, giống như tiếng trời.
Mọi người ở đây khẽ nhắm mắt lại, chìm vào say mê.
“Sư muội, không phải ngươi am hiểu đạo âm luật sao, nhanh lên.” Lục Trần truyền âm cho Liễu Khuynh Thành.
Liễu Khuynh Thành phất tay, lấy ra một chiếc đàn cổ, chậm rãi đàn tấu, hình thành cộng hưởng với tiếng đàn vang lên trong thiên địa.
Ngoại trừ Liễu Khuynh Thành, thiên kiêu trên Thượng giới cũng có người lấy ra một chiếc đàn, bắt đầu đàn tấu, muốn đoạt được đạo quả của nữ Đại Đế này.
Rất nhanh, giữa sân đã vang lên mấy tiếng đàn khác biệt, có mềm nhẹ, có nặng nề, cũng có mang theo sát ý, mỗi người mỗi vẻ.
Một thanh niên anh tuấn đang diễn tấu một sát khúc, hai tay hắn không ngừng dao động dây cầm, từng tia sát khí bắn nhanh ra ngoài, khiến hư không chấn động.
Lục Trần liếc mắt nhìn đối phương, lại nhìn sư muội nhà mình, tuy cảm thấy sư muội nhà mình không kém gì đám người này, nhưng vì đạt được trăm phần trăm, Lục Trần đã đi về phía đối phương.
Số ít người không có được đạo quả của nữ Đại Đế nhìn thấy động tác của Lục Trần, khẽ ngây ra, không rõ Lục Trần muốn làm gì.
Lục Trần vươn bàn tay, lòng bàn tay có kình phong phiêu đãng, hội tụ quy tắc lôi đình, hình thành một thanh kiếm lôi điện, bay về phía đàn cổ của thanh niên đó.
Kiếm lôi điện đánh trên đàn cổ, đàn cổ phóng ra một tia sáng chặn công kích của lôi đình, có thể thấy được đây là một đàn cổ có phẩm giai rất cao.
Ting!
Tuy rằng đàn cổ đã chặn công kích của Lục Trần, nhưng một dây cầm lại đứt, khiến cho tiếng đàn mê người đó đột nhiên ngừng lại, âm phù bay múa biến mất không thấy đâu.
“Ngươi....”
Người này đột ngột bị Lục Trần công kích, dừng lại, tức giận bắn về phía Lục Trần, trong lòng người này cực kỳ tức giận, cảm thấy bất mãn với hành động của Lục Trần.
“Đây không phải là Sử Ngọc của Thần âm cung sao, ha ha, bị sư đệ của Yến Tử Hiên phá hoại rồi.”
“Sư đệ của Yến Tử Hiên không nói võ đức.”
Mọi người xung quanh thấy cảnh tượng như vậy, vẻ mặt tươi cười quỷ dị.
“Không thấy sư muội ta đang gảy đàn sao?” Lục Trần nhìn chằm chằm Sử Ngọc nói.
Sử Ngọc tức giận, nói: “Sư muội của ngươi đánh đàn có liên quan gì đến ta?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận