Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 690: Minh Thương khiêu chiến thất bại

Cuối cùng Lục Trần hấp thu toàn bộ thế, hắn rời khỏi ngọn núi thứ tám mươi.
Hắn xuống núi với tốc độ cực nhanh, đi đến dưới chân núi, ở bên ngoài vẫn có một đám người, chỉ là bọn họ ở ngọn núi thứ bảy mươi chín, nghe tiếng thảo luận có lẽ là Minh Thương đang lên núi.
Vèo, vèo, vèo!
Trước mặt Lục Trần bỗng nhiên xuất hiện mười mấy người, những người này có tiên phong đạo cốt lão già, cũng có thần võ cao lớn, ** trung niên dồi dào khí huyết, ánh mắt mỗi người nhìn chằm chằm hắn không chớp mắt, trong ánh mắt đầy lửa nóng.
“Tiểu hữu lại phá giải được sơn thế của ngọn núi thứ tám mươi.” Một cường giả cấp bậc Thánh Quân vội vàng hỏi.
Lục Trần không có gì để giấu diếm, hắn bình tĩnh gật đầu.
“Thông qua như nào?” Nghe vậy, ánh mắt bọn họ càng nóng, ánh mắt nhìn hắn không chớp.
Các triều đại tới nay, ngoài hai người Đoạ Lạc ma điện và Kiếm Ma thành công đi đến ngọn núi thứ tám mươi mốt, mặc dù sau này cũng có yêu nghiệt vang danh thiên hạ đến lưu lạc, chẳng qua cùng là lắm được tám mươi ngọn núi, đều không thể đi đến thành công.
Bọn họ đã hỏi thăm từ trong miệng một vài yêu nghiệt nên biết được sơn thế của tám mươi ngọn núi hóa thành Thiên Long, sơn thế vô địch, căn bản không giải được, thiên tài đi tới từng bước này đều nói căn bản tám mươi ngọn núi khó giải, không thể có người nào thông qua.
Cho nên, gia tộc u Dương cũng có chút buồn bực, không thể thông qua, hai người Đọa Lạc ma đế, Kiếm Ma ghi lại trong lịch sử gia tộc kia thông qua như thế nào.
Lần này, Lục Trần đi ra từ trong, khiến người của gia tộc u Dương hết sức phấn chấn, bọn họ tha thiết muốn biết Lục Trần phá giải hay chưa.
Nghe thấy câu hỏi của cường giả gia tộc u Dương, trong ánh mắt Lục Trần hiện lên một chút kỳ quái, chẳng lẽ gia tộc u Dương cũng không biết chuyện ngọn núi thứ tám mươi.
Nhưng hắn vẫn nói: “Sơn thế Bạch Long sinh ra vô cùng hùng mạnh, cho dù là một Hoàng giả chỉ sợ cũng không kiên trì được, ta cũng chưa phá giải, sơn thế tự động tản đi.”
“Tự động tản đi.”
Trong mắt một đám cường giả của gia tộc u Dương, tất cả đều lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên không giải thích được.
Sơn thế còn tự động tản đi?
Không phải là một khi kích hoạt sơn thế, ngoài rút lui hoặc phá vỡ, căn bản không thể nào tự động tản đi.
“Nói như vậy, ngươi chưa thông qua.” Trong mắt một Thánh vương lộ ra vẻ mặt tiếc hận.
Đối với bọn họ, hẳn là Lục Trần chủ động rút đi, thế nên sơn thế Bạch Long mới tự động tản đi.
“Không đúng, thế trên người của ngươi rất nồng hậu, gần như nồng gấp đôi so với lần trước.” Trong lúc bất chợt, có người ngưng mắt nhìn Lục Trần, cảm nhận được thế trên người Lục Trần trở nên vô cùng đậm đặc và hùng hậu, xác định Lục Trần ở trên đỉnh ngọn núi thứ tám mươi, chắc chắn chiếm được tẩy lễ của sơn thế, nếu không thế của Lục Trần sẽ không tăng cường nhiều như vậy.
Lục Trần gật đầu, nói: “Sơn thế của Bạch Long tản đi, có sơn thế vào cơ thể của ta.”
“Này là nguyên nhân gì?”
Trong ánh mắt cường giả gia tộc u Dương lộ ra vẻ mặt khó hiểu.
“Từ trước tời nay yêu nghiệt trùng kịch ngon núi thứ tám mươi, không kiên trì được mười lần hô hấp, trực tiếp bị sơn thế hùng mạnh đánh xuống.” Trong mắt một Thánh vương lộ ra vẻ mặt của hồi ức nói, nói tới đây thì dừng một chút, nhìn Lục Trần, tiếp tục cất giọng nói: “Còn vị tiểu hữu này ở bên trong, ước chừng được nửa nén hương, có lẽ, thử thách của ngọn núi thứ tám mươi chính là thời gian kiên trì mà không phải phá giải.”
“Có đạo lý!”
Mọi người lao nhao phụ họa.
Bây giờ, cuối cùng bọn họ biết rõ ràng làm sao phá giải sơn thế ngọn núi thứ tám mươi, là kiên trì được khoảng thời gian nhất định.
Lúc này, ở nơi xa có một thanh niên mặc áo đen bước chậm tới đây, đi thẳng tới trước mặt Lục Trần.
Người này chính là Minh Thương.
Sắc mặt Minh Thương thoáng có chút tái nhợt, hơi thở bất ổn bởi vì leo lên đỉnh ngọn núi thứ bảy mươi chín.
“Tiểu đệ, ta ở ngọn núi thứ tám mươi mốt chờ ngươi.” Lục Trần nhìn Minh Thương, cười híp mắt nói.
Đôi mắt Minh Thương nhẹ nhàng co lại, nói: “Ngươi đã thông qua được ngọn núi thứ tám mươi.”
Lục Trần gật đầu.
“Tốt lắm, ta cũng đi.” Minh Thương quyết định thật nhanh rồi cất giọng nói, vừa nói, hắn liền cất bước đi về hướng ngọn núi thứ tám mươi.
Khi Minh Thương bước vào bên trong ngọn núi, sau khi kích hoạt sơn thế, ngọn núi thứ tám mươi lập tức bị một tầng sương mù trắng xoá bao phủ, cùng lúc đó, ngoài hai ngàn mét bên ngoài, tụ tập người tấp nập, bọn họ đều tới đây quan sát Minh Thương loại bỏ sơn thế của ngọn núi thứ tám mươi.
Cùng lúc đó, bọn họ thấy Lục Trần đứng ở gần đó, ánh mắt có phần kinh ngạc.
“Lão đại Huyền vực cũng ở nơi đây, chẳng lẽ thông qua được khảo nghiệm của tám mươi ngọn núi.”
“Có lẽ vậy.”
Mọi người bàn luận xôn xao lên.
Ầm!
Đang lúc này, trên đỉnh ngọn núi thứ tám mươi truyền đến tiếng chim kêu khổng lồ, trong thời gian ngắn sương trắng tản đi, sau đó một hình bóng màu đen bay ngược ra ngoài, ngã ở trước mặt Lục Trần.
Khóe miệng Minh Thương có máu, sắc mặt tái nhợt, giống như bị bệnh, trong đôi mắt đầy vẻ khó có thể tin được.
Lục Trần nhìn dáng vẻ của Minh Thương, khóe miệng nhếch một nụ cười hứng thú: “Như thế nào, sơn thế của ngọn núi thứ tám mươi như thế nào?”
“Không thể phá giải, chắc chắn không thể phá giải.” Minh Thương thì thào lẩm bẩm, sau đó nhìn Lục Trần, ánh mắt gắt gao nhìn hắn: “Ngươi phá giải ngọn núi thứ tám mươi như thế nào?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận