Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1419: Bồ Khúc giả vờ

Bồ Khúc hướng về bốn phía, tất cả đều mang theo ánh mắt chờ đợi, hắn rất bình tĩnh nói: “Đương nhiên là thật.”
Thật ra trong lòng Bồ Khúc rất hoảng, bởi vì hắn cũng không chắc có Đan Đế đến hay không, thậm chí đến hay không cũng không có đáp án xác thực, chủ yếu là nhìn thấy thái độ của Miểu Hỏa khó chịu, không khỏi mượn oai hùm, muốn nhìn biểu cảm hối hận của đám người Miểu Hỏa.
Sau đó, quả nhiên Miểu Hỏa bọn họ lộ ra biểu cảm vô cùng hối hận.
Nhìn thấy sắc mặt mọi người, trong lòng Bồ Khúc lâng lâng, đây chính là cảm giác giả vờ sao, thật sảng khoái.
“Bắt đầu từ hôm nay, ta không hy vọng nhìn thấy khuôn mặt xấu xí này của Miểu Hỏa ở cổ thành nữa.” Bồ Khúc tiếp tục nói: “Miểu Hỏa hai lần ra tay với Kiếm Tam công tử, cũng may Kiếm Tam công tử rộng lượng, tha cho hắn một mạng.”
Lời này trực tiếp đánh Miểu Hỏa vào địa ngục, sẽ không còn gia tộc nào ở cổ thành giữ lại Miểu Hỏa, bởi vì sẽ không ai dám giữ lại người đắc tội với Kiếm Tam công tử.
“Ha ha, Bồ Khúc các chủ yên tâm, bọn ta sẽ không giữ lại đâu!”
“Dám nổi sát ý với Kiếm Tam công tử, ta thật sự muốn ra tay giết hắn đó!”
Từng ánh mắt mang theo sát ý đảo qua trên người Miểu Hỏa, sợ tới mức sắc mặt hắn trắng bệch, xám xịt rời đi.
Bên kia, Thiên Tôn của tam đại gia tộc đi tới một trang viên, trang viên rất lớn, ít nhất cũng mấy ngàn mẫu, đám người này đến, khí tức khủng bố đè xuống phía dưới khiến cho một đám người bị dọa đến run rẩy.
Gia chủ Vương gia nhìn xuống phía dưới, cao giọng mở miệng nói: “Vương Trọng, đi ra ngoài gặp.”
Nhưng không nhận được bất kỳ phản hồi nào.
Thần niệm của đám người Trương Triệu Thanh, Trần Mậu điên cuồng phóng ra, thậm chí còn xuyên qua mấy chỗ đặc thù được trận pháp bao trùm, đáng tiếc không phát hiện bóng dáng của Vương Trọng.
Sắc mặt của gia chủ Vương gia trắng bệch, ánh mắt vừa sợ vừa giận, run giọng nói: “Vương Trọng thật sự cấu kết với Thiên Yêu sao.”
Cục diện hiện tại đã không cần phải nói nhiều, chắc chắn là chiến đấu xảy ra trước đó đã kinh động đến Vương Trọng, trong lòng có quỷ, cảm giác không ổn nên đã sớm chuồn đi.
“Tiểu lão đệ của ngươi đã chuồn rồi, bảo trọng thân thể!” Trần Mậu đi qua, vỗ vỗ bả vai của gia chủ Vương gia, an ủi một câu.
“Chậc, trong địa lao có giam giữ một người.” Bỗng nhiên ánh mắt của Trương Triệu Thanh lộ ra dị sắc, hắn vươn tay nắm lấy một bóng dáng gầy trơ xương bị giam giữ trong địa lao cách đó khoảng mấy ngàn mét.
Trên người người này mang theo còng tay còng chân, tóc tai bù xù, y phục tả tơi, giống như kẻ ăn mày, hơn nữa khí tức cực kỳ suy yếu, ánh mắt trống rỗng, nhưng ánh mắt của mấy Thiên Tôn nhìn xung quanh lại rung động, lần nữa phát ra hào quang sinh mệnh.
“Ngươi là Diêu La đan tôn?” Trần Mậu nhìn chằm người này, ngạc nhiên hỏi.
Diêu La đan tôn là người phụ trách Bắc viện, nhưng mấy chục năm trước đã biến mất, mọi người đều cho rằng hắn đã rời khỏi cổ thành đi đến Thiên khác, không ngờ lại gặp được Diêu La ở trong trang viên của Vương Trọng.
“Bái kiến Trần gia chủ!” Bóng người như ăn mày chắp tay với Trần Mậu.
“Diêu La, sao ngươi lại bị Vương Trọng nhốt trong địa lao?” Trương Triệu Thanh hỏi.
Diêu La cung kính nói: “Vương Trọng muốn ta luyện chế một loại đan dược có thể khống chế nguyên thần, ta từ chối nên bị nhốt ở nơi này.”
Diêu La dừng lại một lúc, rồi kích động nói: “Các vị Thiên Tôn, ta muốn cử báo Vương Trọng, ta tận mắt thấy Vương Trọng và Thiên Yêu của tộc Long Nhân có qua lại, hơn nữa cũng là bộ tộc Thiên Yêu bảo ta luyện chế đan dược khống chế nguyên thần, có ý đồ khống chế nhân vật đầu não của các đại gia tộc cổ thành Bích Tiêu.”
Trương Triệu Thanh hạ giọng nói: “Bọn ta đã biết rồi, Vân Phàm, chúng ta đi, trở về tộc điều tra xem còn có người nào cấu kết với Thiên Yêu hay không.”
Nói xong, hắn nhìn về phía Trần Mậu nói: “Ngươi cũng điều tra gia tộc của ngươi xem có gian tế hay không.”
Gia chủ Vương gia phụ họa một câu: “Đúng đúng đúng.”
Chủ yếu là đều phát hiện gian tế ở Trương gia, Vương gia, hơn nữa thân phận của gian tế còn không thấp, tất cả đều là dòng chính, điều này khiến cho trong lòng hai nhà rất mất cân bằng, dù sao ý tứ đại khái chính là hai nhà bọn ta đều có gian tế, Trần gia ngươi cũng phải có hai người, như vậy mới công bằng.
Rất nhanh, người của thế lực ba phương lần lượt rời đi, không lâu sau, một tin tức bùng nổ lặng lẽ truyền khắp thành.
Gia chủ Trương Khang Thành của Trương gia cấu kết với Thiên Yêu phản bội Sơn Hải giới, bị giết ngay tại chỗ, hai người con bị truy nã, nhị gia Vương Trọng của Vương gia cũng cấu kết với Thiên Yêu, có cảnh giác trước nên đã bỏ trốn ra ngoài, con và người thân của hắn bị một lưới bắt hết, chém giết tại chỗ.
Một hồi chuyện huyên náo, cuối cùng cũng hạ màn.
Trong một phòng luyện công yên tĩnh ở Bắc viện, Đan Tôn các.
Lục Trần mở mắt ra, kinh ngạc nói: “Ba trăm hai mươi vạn phương linh tinh chỉ tăng lên trung kỳ.”
Chuyện lần trước đã trôi qua nửa năm, Diêu La đan tôn trở về, được bổ nhiệm làm người phụ trách Nam viện, Trương gia và Vương gia mỗi bên mang theo một trăm vạn phương linh tinh đến đền tội, mấy tháng nay Lục Trần đều đang tiêu hao linh tinh để tăng cảnh giới, vốn tưởng hơn ba trăm vạn phương linh tinh, thế nào cũng sẽ đủ để hắn tăng lên viên mãn.
Bởi vì Chí Tôn bình thường tăng lên viên mãn, hai mươi vạn phương linh tinh là đã đủ, dù thiên tài yêu nghiệt như thế nào cũng không dùng hết hai trăm vạn phương, cho dù là Mai Anh Lạc, Thần Mục, Liễu Mục, có lẽ cũng không dùng đến hai trăm vạn phương linh tinh.
Lục Trần vốn tưởng rằng mình dùng ba trăm hai mươi vạn phương linh tinh là đã đủ rồi, nhưng tuyệt đối không ngờ ba trăm hai mươi vạn phương linh tinh chỉ để hắn tăng lên Chí Tôn trung kỳ.
Khác xa so với kỳ vọng của hắn.
Lục Trần có chút hối hận, nên bảo hai đại gia tộc lấy thêm chút, nhưng lần này không còn lý do gì nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận