Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 521: Lục Trần nói

“Không sai, mấy tháng trước trong ký ức thủy tinh có ghi lại phá hỏng cung điện màu xám chính là người này, hắn dùng sức một mình phá hủy năm sáu cung điện màu xám phạm vi thống trị ở thành Đại Vu.”
Không chỉ Nguyên Chính Thanh nhận ra Lục Trần, quần chúng ăn dưa xung quanh cũng nhận ra Lục Trần.
Dù sao mấy tháng trước chuyện còn rõ ràng trước mắt, tộc Ma Bất Tử sinh ra một thiên tài tên là Lê Hồng, tất cả mọi người đều rõ, ký ức thủy tinh truyền ra ngoài, vạch trần tên lừa đảo Lê Hồng.
Cho nên, Lê Hồng từ một người người người khen ngợi là thiên tài đã biến thành chuột qua đường mà ai ai cũng phỉ nhổ.
Mà một người bên ngoài tên là Kiếm Tam công tử đã xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ.
Giết Nguyên Kỳ chính là Kiếm Tam công tử ở bên ngoài này.
Có lẽ là người của phủ thành chủ đã chạy đến thành Đại Vu mời đến, bởi vì nơi thống trị thành Vô Song còn bốn cung điện màu xám chưa được phá vỡ.
Điều này cũng giải thích rõ tại sao phủ thành chủ và Chúc gia đều phải ra mặt.
Ánh mắt Nguyên Chính Thanh lạnh lẽo, khi biết thân phận Lục Trần, hắn biết người này không thể động đến. Nếu hắn động đến, đừng nói bên mình không tha cho hắn, mà Đại Vu của Vu Thể giới, thậm chí là mấy tộc quần yêu thú ở dãy núi Thiên Thương cũng không tha cho hắn.
Một khi động đến thanh niên này, Nguyên gia nhất định sẽ gặp tai ương diệt đỉnh.
Bởi vì người này có tác dụng quan trọng với việc bọn họ có được tự do hay không.
“Tại sao ngươi muốn giết con ta?” Mặc dù Nguyên Chính Thanh biết mình không động được đối phương, ít nhất trước khi cung điện màu xám chưa được phá hủy thì không thể động, hắn không cam lòng hỏi một câu.
Lục Trần nhìn về phía đối phương, cũng không vì người đó là Thánh Quân mà sợ hãi, nói: “Có một môn phái là Kiếm Đế cung đến từ bên ngoài, con trai ngươi vô duyên vô cớ bắt đồng môn ta làm nô dịch, tùy ý chém giết, hắn tội đáng chết vạn lần.”
“Chỉ vì chút chuyện nhỏ này sao?” Ánh mắt Nguyên Chính Thanh trong nháy mắt âm trầm xuống.
Hắn vốn tưởng con trai đã chọc phải đối phương, có lẽ ỷ vào thân phận làm bậy, hình thành cục diện ắt chết, nhưng tuyệt đối không ngờ chỉ vì chuyện nhỏ này.
Bởi vì theo hắn, đám võ giả đó chỉ là một đám tu giả thấp kém, mạng của bọn họ hoàn toàn không quan trọng, chỉ là một cái mạng quèn, sao có thể sánh với mạng của con trai mình.
Người xung quanh cũng biết nguyên nhân Lục Trần vô duyên vô cớ ra tay với Nguyên Kỳ, thì ra là bởi vì Nguyên Kỳ bắt những người bên ngoài đó.
Mấy tháng trước, Nguyên gia chịu thiệt lớn.
Bởi vì Nguyên Kỳ của Nguyên gia đã phái hơn một ngàn Nguyên Thần vệ bắt người bên ngoài, muốn trấn áp làm tôi tớ, nhưng hơn một ngàn Nguyên Thần vệ đều chết hết.
Đây là chuyện khiến người ta cười nhạo không thôi.
Dù sao thì cũng là Nguyên gia muốn bắt người ngoài làm người hầu, kết quả lại tổn thất nhiều người như vậy.
Vì giữ thể diện, Nguyên gia đã phái ra đội hộ vệ cấp bậc Hoàng cảnh, hình như bắt được mấy ngàn người trở về, mấy ngàn người này đều là đến từ một môn phái am hiểu dùng kiếm.
Sau khi Nguyên gia bắt bọn họ trở về đã huấn luyện như nô bộc, còn bán cho các đấu trường, các đại gia tộc, nhiều người không nghe theo mệnh lệnh, người phản kháng đều bị chém giết.
Những người mà Nguyên gia bắt là đồng môn của Kiếm Tam công tử, khó trách Kiếm Tam công tử muốn ra tay với Nguyên Kỳ.
“Chuyện nhỏ?” Lục Trần nhướng mày, thản nhiên nói: “Theo ngươi thấy thì mạng của đồng tử rất quý đúng không, nhưng theo ta thấy con trai của ngươi cũng là một cái mạng quèn, lớn lên cũng chỉ là một con trùng phế, mạng của đệ tử đồng môn ta trân quý gấp ngàn vạn lần mạng của con trai ngươi.”
“Ngươi nói xem ngươi cho hắn Thánh khí, để lại Thánh niệm thì có thể bảo vệ con trai của ngươi sao, phế vật chung quy vẫn là phế vật, cho nhiều thứ tốt hơn nữa thì cũng vô dụng, vẫn là nên sinh thêm một đứa đi.” Lục Trần mang theo ý tứ trào phúng nồng đậm nói.
“Tiểu súc sinh!”
Ánh mắt Nguyên Chính Thanh lạnh lẽo, giọng điệu lạnh như băng, hận không thể lập tức đánh chết Lục Trần.
Nguyên Chính Thanh nhìn về phía Thánh Quân phủ thành chủ, thản nhiên nói: “Mặc dù hắn có thể phá hủy cung điện màu xám, chẳng lẽ cứ mặc cho hắn giết người của chúng ta, mà chúng ta lại không thể ra tay với hắn sao.”
Thánh Quân phủ thành chủ im lặng một lúc, sau đó nói: “Chỉ một lần này, không có lần sau.”
Nói xong, hắn quay đầu nhìn về phía Lục Trần, mở miệng nói: “Việc này phủ thành chủ chỉ ra mặt một lần, nếu có lần sau, phủ thành chủ sẽ không ra mặt nữa.”
Lục Trần nhún vai, không cảm thấy bất ngờ gì đối với việc này.
Mặc dù hắn có thể phá hủy cung điện màu xám, nhưng phủ thành chủ cũng không thể mặc cho hắn tùy ý giết người của tộc Ma Bất Tử, muốn giết ai thì giết người đó, người của tộc Ma Bất Tử cũng sẽ không để hắn được một tấc tiến một thước, làm bậy.
Cùng lúc này, Lục Trần nhận được một câu truyền âm mờ mịt, nói: “Tiểu hữu giết Nguyên Kỳ là được rồi, đừng vô duyên vô cớ giết người, nếu như ngươi đắc tội quá nhiều kẻ thù, đợi ngươi không còn giá trị lợi dụng, người đầu tiên bọn họ muốn giết chính là ngươi đó.”
Lục Trần nhìn Thánh Vu Vu Thể giới một cái, đối phương cũng là có ý tốt.
Nhưng Lục Trần cũng sẽ không lựa chọn bỏ qua vì mất đi hai nhà che chở, Lục Trần nhìn về phía Nguyên Chính Thanh nói: “Nguyên gia các ngươi bắt không ít đồng môn của ta đúng không, cho người một ngày để thả hết ra ngoài, nếu như không thả, hậu quả tự chịu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận