Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1432: Tức nổ phổi

“Hừ hừ hừ, muốn ra ngoài giết hắn quá đi!”
Rất nhiều Huyết Oán Mãng Ngưu tức đến lệch mũi, sao lại có người vô sỉ như vậy, vừa chạy trốn còn tranh thủ nướng thức ăn không nói, hơn nữa còn ăn tại chỗ nữa.
Người bên ngoài quả thực chính là đang khiêu chiến giới hạn của bọn họ.
Phong ba giằng co nửa canh giờ ở bên ngoài đã truyền khắp trận doanh của tộc Mãng Ngưu, có Đại Yêu Đế cảnh bị kinh động hiện thân, nhìn cảnh tượng một bóng người vừa chạy trốn vừa ăn thịt ở bên ngoài thì trực tiếp rối tung.
Rất nhanh, không chỉ có Đại Yêu Đế cảnh xuất hiện mà ngay cả Đại Yêu cấp Thánh Đế đều hiện thân, bọn họ đứng ở nơi giới lực vặn vẹo nhìn tình cảnh ở bên ngoài, từng con mắt thêu đốt ngọn lửa cháy hừng hực.
“Ta đặt lớp da của tên tiểu tặc vô sỉ ngoại giới, lột xuống để làm áo khoác ngoài!”
“Ta đặt máu tươi của hắn, ta muốn dùng để pha trà!”
“Ta đặt đầu của hắn, lấy đến làm cầu đá!”
Từng Đại Yêu tộc Huyết Oán Mãng Ngưu trên Đế cảnh đều cắn răng nói lời cay độc, sau khi nói xong thì đau lòng phát hiện hình như bọn họ cũng chỉ có thể buông lời cay độc ở nơi này.
Bọn họ có thực lực bước vào Sơn Hải giới nhưng bọn họ lại không dám, bởi vì bên trong Giới thành có một nhân vật đại năng tuyệt thế trấn giữ.
Nếu như bọn họ dám to gan bước vào một bước, chắc chắn Thiên Nữ phong hoa tuyệt đại đó sẽ xuất hiện chém giết bọn họ, nhưng nhìn cảnh tượng con sâu mọt bên ngoài đó vừa chạy trốn vừa ôm đùi lớn tộc nhân gặm nhấm, lại cảm thấy rất tức.
“Không nhẫn nhịn được nữa!”
Qua một lúc, ánh mắt một Đại Yêu Thánh Đế cảnh âm u lạnh lẽo, mở miệng nói.
Nói xong, hắn chuẩn bị ra tay, nhưng đồng bọn bên cạnh lại kéo hắn lại, quát lên: “Đừng ra tay.”
Người này như lâm đại địch, ý bảo hắn nhìn về phía Giới thành.
Đại Yêu Thánh Đế lập tức nhìn về phương hướng của Giới thành, trên tường thành to lớn có một bóng dáng xinh đẹp mặc áo trắng tuyệt thế đang đứng.
“Đại Mộng Thiên Nữ!”
Ánh mắt Đại Yêu Thánh Đế hơi cứng đờ, khó khăn nuốt một ngụm nước bọt.
Ánh mắt của Đại Mộng Thiên Nữ nhìn chằm về phía này, nếu như hắn ra tay, tuyệt đối là tự tìm đường chết, cho dù đứng bên trong lạch trời ra tay cũng như vậy, bởi vì lực lượng đạo mà đối phương tích lũy quá nhiều, đạo Đại Mộng diễn hóa ra có thể để hắn nhập mộng dù cách lạch trời, thậm chí là tự sát ở trong mộng.
Bên ngoài, Lục Trần đã gặm xong một chiếc đùi lớn, trong tay chỉ còn lại một khúc xương đầy mỡ.
Lục Trần ước lượng, nặng đấy, ăn no uống đủ, cũng có thể ra tay rồi.
Lục Trần ý niệm khẽ động, thúc giục quy tắc Mạn khiến cho tốc độ của hai người đó chậm lại, quay đầu nện một gậy xuống từ trên không.
Một thanh niên hoàn toàn không ngờ Lục Trần sẽ đột ngột ra tay, bị nện trúng, trong nháy mắt đầu nứt ra như dưa hấu, một tia nguyên thần bay ra, Lục Trần lại vung một gậy đánh vỡ nguyên thần của hắn.
Sừng trâu huyết sắc trên đầu của thanh niên khác phát sáng, bắn ra hai tia chớp to bằng cánh tay, bàn tay Lục Trần vẽ một cái, trực tiếp cắt hai tia chớp này ra.
“Thân thể mạnh quá!” Người ra tay nhìn thấy Lục Trần dùng bàn tay đối kháng, trong ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.
Tia chớp của bộ tộc Mãng Ngưu bọn họ đều chứa đựng ở bên trong sừng huyết, lực lượng lôi đình chất chứa bên trong ngay cả Thiên Tôn cũng không dám đón đỡ.
Hiện giờ thanh niên này lại chống lại, có thể nghĩ được thân thể đối phương biến thái cỡ nào.
Hắn cảm thấy không đúng, lập tức muốn chạy, nhưng lại phát hiện cơ thể như bùn, hình như trong không trung hiện đầy vật chất sền sệt ảnh hưởng đến tốc độ của hắn.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn một khúc xương to vung đến đây đập nát xương của hắn.
Sau khi hai người đó chết, cơ thể hóa thành yêu thú khổng lồ.
Lục Trần nắm lấy hai cơ thể Ngưu Yêu khổng lồ, như thu hoạch được chiến lợi phẩm, cất vào trong nhẫn không gian, sau đó đi về phía Giới thành.
Lần này ra ngoài thu hoạch được không ít, khiến hắn rất hài lòng.
Mà Thiên Yêu tộc Mãng Ngưu bên trong lạch trời cũng chỉ có thể trừng mắt nhìn Lục Trần đi về phương hướng Giới thành.
Lục Trần mang theo chiến lợi phẩm trở lại Giới thành, thấy tam sư phụ đứng ở trên tường thành thì vội vàng lấy lòng kêu một câu: “Sư phụ!”
“Đi theo ta!” Kha Dĩ Nhu không trách cứ Lục Trần, bởi vì biết rõ đồ nhi nhà mình thích điên cuồng thăm dò ở vùng ven nguy hiểm, nàng đã quen rồi, hơn nữa sẽ không có Thiên Yêu Đại Đế cảnh dám vượt qua giới hạn lại đây dưới mí mắt của nàng.
Lục Trần đi theo Kha Dĩ Nhu đến một gian phòng rộng rãi, cơ sở vật chất trong phòng đơn giản, sạch sẽ, không nhiễm một hạt bụi.
Kha Dĩ Nhu nâng bàn tay ngọc lên, lòng bàn tay xuất hiện một nguồn sáng tản ra khí tức thần bí khó lường, mặt ngoài như có thần quang lượn lờ, rực rỡ đến cực điểm.
Đại Đế ngưng đạo quả, Thánh Đế sáng tạo bản nguyên, Thiên Đế cũng có Đế chi bản nguyên thuộc về mình.
Lục Trần nhìn chằm chằm nguồn sáng này, trong lúc hoảng hốt, hắn nhìn thấy không phải là một vật chất phát sáng mà là một thế giới khổng lồ xuất hiện trước mắt.
Đế chi bản nguyên của tam sư phụ chứa đựng các loại thuộc tính khí tức của đạo, giống như Hỗn Độn mở lại, vạn vật sơ khai, như một thế giới cỡ nhỏ chuyển động chậm rãi.
Đây là lần đầu tiên Lục Trần nhìn thấy Đế chi bản nguyên của cảnh giới Thiên Đế, hắn bị chấn động, sau khi dùng thần niệm xâm lấn vào bên trong thì cảm nhận được sâu sắc sự nhỏ bé của mình.
Kha Dĩ Nhu nhẹ giọng nói: “Ta là chủ đạo Đại Mộng, đạo lĩnh ngộ được đều ở bên trong bản nguyên.”
Lục Trần cẩn thận cảm nhận đôi chút, phát hiện bên trong bản nguyên của sư phụ có rất nhiều quy tắc quen thuộc, ví dụ như Ngũ Hành, Phong Vũ Lôi Điện, Hắc Ám, Quang Minh, Thái âm Thái Dương… đạo biết được trên cơ bản đều dung nhập vào bên trong, nhưng bởi vì sư phụ dùng Mộng đạo làm chủ cho nên nàng am hiểu với năng lực này nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận