Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 607: Tông môn rẻ mạt

Thân phận cao tầng bất phàm, không thể nào tự thân xuất thủ giam giữ đệ tử Bách Hoa tông.
Vù!
Một thanh trường kiếm trôi lơ lửng trên không trung, lấp lóe ánh bạc, vèo một tiếng, hóa thánh một luồng ánh sáng bạc hoa lệ, xuyên qua đám người.
Chỉ nghe thấy một trận tiếng vù vù vang lên, là tiếng vũ khí sắc bén đâm vào thân thể.
Một giây sau, Ngân Nguyệt dính máu bay về.
Người xung quanh thấy hơn mười tên đệ tử Quỷ Lang tông đứng bất động tại chỗ không chút động tĩnh, nét mặt cứng đờ, sau đó phát hiện trên mi tâm mỗi người đều có một vết kiếm thương chí mạng, máu tươi dần dần trào ra.
Rầm, rầm!
Lúc này, một tiếng rầm vang lên, hơn mười đệ tử của Quỷ Lang tông dồn dập ngã xuống đất.
Mọi người ở đây khi thấy cảnh tượng này, hít một hơi trong lòng, chỉ trong chớp mắt đã giết hơn mười tên đệ tử Quỷ Lang tông, bổn tôn không động đậy, chỉ dựa vào một thanh kiếm.
Đây tối thiểu phải có tu vi Nguyên Thần cảnh đỉnh phong mới có thể làm được.
“Là ngươi.”
Hàn Tĩnh và đệ tử Bách Hoa tông khi thấy luồng ngân quang kia, nhất thời biết được nam tử áo trắng nho nhã trước mắt là ai, chính là thi thể tượng đất hơi thở mong manh mà bọn họ gặp được trong phế tích kia.
Vốn tưởng rằng hắn chết không thể nghi ngờ, lại không ngờ tới hắn lại sống dậy như kỳ tích, còn thay bọn họ giết chết đám người Hùng Khôn.
Lúc đó cả người đối phương đều là đất bùn khô khốc, ngay cả trên mặt cũng không ngoại lệ.
Nhưng không nghĩ đến đối phương tắm rửa sạch sẽ, thay quần áo khác, khí chất lại thay đổi lớn như vậy, đến bọn họ cũng không nhận ra, cho đến khi hắn dùng cùng một phương pháp giết chết đệ tử Quỷ Lang tông, mới nhận ta thân phận của đối phương.
“Vậy mà ngươi lại lợi hại đến vậy.” Một đám nữ đệ tử Bách Hoa tông, ánh mắt thán phục nói.
Ai có thể nghĩ tới, một người vốn tưởng rằng chắc chắn sẽ chết, không chỉ sống lại, hơn nữa thực lực còn mạnh mẽ như vậy, giết võ giả cùng cảnh giới giống như giết một con gà một con chó vậy, ít nhất phải Nguyên Thần cảnh đỉnh phong mới làm được chuyện này.
Nhìn tuổi tác của đối phương cũng không lớn, đoán chừng không quá cách biệt so với đại sư tỷ của bọn họ, nhưng tu vi lai đến Nguyên thần cảnh đỉnh phong.
Thiên phú bực này, có lẽ là thiên tài xuất thân từ cấp bậc Hoàng triều.
Lục Trần lười biếng nói: “Người nào mà, đến câu cảm ơn cũng không biết nói.”
Lời hắn vừa nói ra.
Sắc mặt mấy nữ đệ tử nhất thời đỏ lên.
Bọn họ nhớ ra rồi, lúc đấy người này giết đám người Hùng Khôn, hắn không nói lời nào, trực tiếp rời đi, bọn họ không nhịn được đã oán trách mấy câu.
Không nghĩ đến hiện tại đối phương trả lại y như đúc, chứng minh trước khi đối phương rời khỏi đã nghe thấy lời than phiền của bọn họ.
Nhất thời có hơi xấu hổ.
“Cảm ơn.” Mấy nữ đệ tử nhỏ giọng nói cảm ơn.
Hàn Tĩnh nhìn Lục Trần, ánh mắt chứa ý cảm kích, nói, “Đa ta công tử cứu giúp, hôm nay nếu như không có công tử, ta cung các sư muội có thể đã bị Quỷ Lang tông bắt giữ.”
“Công tử, ngươi giết đệ tử của Quỷ Lang tông, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi nơi này, Tượng thành cũng xem như thuộc phạm vi ảnh hưởng của Quỷ Lang tông, có một Vương giả tọa trấn, ngươi giết bọn họ, có lẽ đã có người báo tin cho cường giả rồi.” Dừng một lát, Hàn Tĩnh bổ sung thêm một câu, vừa nói chuyện vừa cảnh giác quan sát xung quanh.
Hàn Tĩnh cảm thấy, mặc dù có được tự do ngắn ngủi, nhưng nơi đây vẫn thuộc phạm vi ảnh hưởng của Quỷ Lang tông, chỉ cần còn ở trong thành vẫn sẽ gặp phải nguy hiểm.
Lục Trần hỏi: “Sao các ngươi lại bị bắt?”
Hàn Tĩnh nói: “Bị Hùng Thác Hải tìm được, Hùng Thác Hải là cha của Hùng Khôn, kẻ bị ngươi giết chết. một trung kỳ Vương giả, khứu giác mạnh mẽ, ngửi được mùi hương lưu lại trong không khí mới tìm được chúng ta.”
Lục Trần nói: “Vậy thì đúng rồi, coi như chúng ta có rời khỏi thành cũng sẽ bị tìm thấy, còn không bằng đợi bọn họ tự tìm đến.”
“Nhưng mà…” Hàn Tĩnh còn muốn nói gì đó, đã bị Lục Trần cắt ngang.
Lục Trần nói: “Ngươi quên ta vừa nói gì rồi sao?”
Hàn Tĩnh ngẩn người.
Lục Trần cười nói: “Ta đã nói rồi, Quỷ Lang tông ở trong mắt ta chỉ là một thứ không đáng kể, chưa từng nghe nói đến cái tông môn rẻ mạt này, ta biết đến tông môn này cũng là do ngươi nói ta mới biết.”
Hàn Tĩnh nghe hắn nói, có hơi ngơ ngẩn, chẳng lẽ vừa rồi đối phương không phải cố ý nói mấy lời kia để chọc giận đệ tử Quỷ Lang tông.
Nhìn Lục Trần thảnh thơi nhàn nhã, Hàn Tĩnh không khỏi suy đoán, chẳng lẽ sau lưng người này cũng có Hoàng giả tọa trấn, nên hắn mới không e ngại Quỷ Lang tông.
“Đi thôi, thấy lần trước ngươi cũng có tấm lòng tốt, ta sẽ giúp các ngươi một lần, nếu như người của Quỷ Lang tông muốn tìm cái chết, vậy thì cứ nhào vô.” Lục Trần thản nhiên nói ra câu này.
“Được, được rồi.”
Hàn Tĩnh nghe Lục Trần nói thế, trong phút chốc cũng thả lỏng xuống.
Nàng cũng biết, cho dù hiện tại có chạy khỏi thành, chỉ sợ cũng sẽ lại bị cường giả tọa trấn của Quỷ Lang tông bắt lại, còn không bằng đi theo người này, có lẽ đối phương thật sự có thể chuyển nguy thành an, hóa giải nạn kiếp này.
Lục Trần dẫn bọn họ vào khách điếm, tìm một trí ngồi xuống, mở miệng nói: “Muốn ăn gì thì gọi đi, không cần khách sáo, ta mời.”
Những kẻ trong khách điếm đã chứng kiến Lục Trần giết đệ tử Quỷ Lang tông, khi thấy đối phương không những không rời đi mà còn công khai đi vào khách điếm ngồi, đôi mắt họ đều hiện lên vẻ kỳ quái. Chẳng lẽ hắn không sợ Quỷ Lang tông trả thù sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận