Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1279: Ta đã chuẩn bị sẵn bao lì xì rồi

Giọng điệu Lục Trần chân thành nói: “Sư huynh, chúc mừng chúc mừng.”
Liễu Mục vừa cười vừa nói: “Mấy tháng trước ta đã thành công rồi, vốn muốn mời hai ngươi một bữa, nhưng không ngờ Kiếm Đế cung lại xuất hiện biến cố này nên chỉ có thể trì hoãn công bố, mặt khác hai ngươi cũng phải nỗ lực, ta sẽ đợi hai ngươi ở giới thành.”
Liễu Mục nói xong, lập tức lấy pháp bảo phi hành ra, hạ giọng nói: “Đi thôi, đã đến lúc để Tông Hiên lá rụng về cội rồi.”
“Ừm.” Yến Tử Hiên gật đầu.
“Tiểu Hi, đi thôi!” Lục Trần vẫy tay với thiếu nữ Hi xa xa.
Bốn người họ bước lên pháp bảo phi hành của Liễu Mục, bay ra khỏi Kiếm Đế cung, tiễn đưa đệ tử Tông Hiên của Kiếm Đế cung lá rụng về cội.
Trời xanh không mây, một vệt sáng vội vã lướt qua.
Bốn người đứng trên boong thuyền nhìn ra cảnh sắc hợp lòng người từ trên cao.
Ánh mắt Yến Tử Hiên nhìn ra núi sông tráng lệ, trong ánh mắt mang theo một tia si mê, lẩm bẩm nói: “Cảnh sắc thật đẹp.”
Là người lớn lên ở Sơn Hải giới từ nhỏ, hắn tràn ngập quyến luyến với mảnh đất mênh mông vô tận này.
Liễu Mục khẽ thở dài một tiếng: “Không biết khi nào chiến tranh với Thiên Yêu mới có thể chấm dứt, chúng ta đều phải cố gắng trở nên mạnh mẽ, hy vọng có thể nhìn thấy ngày chiến tranh chấm dứt.”
Lục Trần nhìn thiếu nữ Hi bên cạnh, người đó từ lần trước xuất hiện trạng thái quỷ dị thì khoảng thời gian này chưa từng tiến vào trạng thái vô tri vô giác, cũng không bộc phát lần thứ hai, điều này khiến cho Lục Trần thở phào nhẹ nhõm.
Người đó phát hiện Lục Trần nhìn nàng, lộ ra hai má lúm đồng tiền đáng yêu.
“Đúng rồi sư đệ, lần này ngươi ra ngoài muốn đi đâu?” Tầm mắt Liễu Mục đột nhiên dừng ở trên người Lục Trần, lên tiếng hỏi.
Lần trước Lục Trần nói dẫn theo hắn cùng đi ra ngoài, nhưng vốn không nói làm gì, đi đến đâu.
Lục Trần hỏi một câu: “Ly Hỏa cung ở đâu?”
Lần trước người hạ giới tranh đoạt Đế chi bản nguyên, trong đó có một người tên là Cố Vân đến từ Ly Hỏa cung của Sơn Hải giới lộ ra sát ý với mình, muốn dùng tư thế cường thế bá đạo trấn áp hắn.
Kết quả tự mình trói mình, không phải là đối thủ của hắn, sau cùng Cố Vân bất đắc dĩ tế xuất pháp chỉ Thiên Tôn mới giữ được cái mạng nhỏ.
Lúc ấy pháp chỉ Thiên Tôn rất mạnh, Lục Trần chỉ có thể trơ mắt nhìn đối phương cứu Cố Vân đi.
Hiện giờ hắn đã đến Sơn Hải giới, tất nhiên phải đến Ly Hỏa cung một chuyến.
Lục Trần vốn không có ý định muốn giết Cố Vân, không cần thiết, chỉ là hắn còn thiếu mười vạn linh tinh để thăng cấp đến Thánh Vương viên mãn, cái này cần Ly Hỏa cung xuất ra.
Nếu như Ly Hỏa cung thức thời là trang tuấn kiệt, sẽ phá tài để tránh tai họa.
Liễu Mục nói: “Ly Hỏa cung không xa, cũng chỉ nửa tháng hành trình, sao vậy, sư đệ ngươi đến Ly Hỏa cung làm gì.”
Lục Trần mang ân oán của Hạ giới, thuận tiện lên kế hoạch kiếm chút linh tinh.
“Mười vạn linh tinh!” Liễu Mục lộ ra vẻ kinh ngạc, nói: “Ta nghe Nguyễn sư tỷ nói không phải đã cho ngươi năm vạn phương sao, Bùi Kỵ cũng cho ngươi năm vạn phương, cộng thêm đan dược ngươi bán ở Kiếm Đế cung, lẽ nào vẫn chưa đủ thăng cấp Thánh Vương viên mãn à, hoặc là nói sư đệ ngươi chuẩn bị cho thăng cấp Chí Tôn.”
Lục Trần sờ mũi, cười khổ nói: “Vẫn chưa đủ, ta tiêu hao hơn mười lăm vạn linh tinh cũng chỉ tăng lên tới Thánh Vương đỉnh phong.”
Nói đến chuyện này, Lục Trần cũng có chút buồn bực.
“Mười lăm vạn linh tinh cũng không đủ?”
Vừa nói ra lời này, Yến Tử Hiên và Liễu Mục đều lộ ra biểu cảm kinh ngạc.
Lục Trần sư đệ tiêu hao mười lăm vạn linh tinh chỉ tăng từ Thánh Vương sơ kỳ lên đến Thánh Vương đỉnh phong.
Điều này... tiêu hao linh tinh hơi nhiều rồi.
Liễu Mục nhớ rõ lúc ấy mình chỉ tiêu hao hơn năm vạn linh tinh đã trực tiếp đến Thánh Vương viên mãn.
Yến Tử Hiên tò mò hỏi: “Sư đệ, hiện tại ngươi lĩnh ngộ tổng cộng bao nhiêu quy tắc, tiêu hao linh tinh và lĩnh ngộ quy tắc tỷ lệ thuận, lĩnh ngộ càng nhiều quy tắc thì tiêu hao càng nhiều linh tinh.”
Trong lòng Lục Trần yên lặng tính toán, quy tắc Hỏa Diễm, quy tắc lôi đình, quy tắc kiếm đạo, quy tắc hư không, quy tắc Sát Lục, hiện tại hắn lĩnh ngộ năm loại này sâu nhất.
Bởi vì nguyên do công pháp đặc thù nên đều dính các loại quy tắc, trên cơ bản có thể nói như vậy, bản thân đều có thể lĩnh ngộ mỗi một loại quy tắc, chỉ là tạm thời vẫn chưa lựa chọn luyện hóa mà thôi.
Lẽ nào đây là nguyên nhân tiêu hao linh tinh gấp mấy lần người khác.
Nếu là như vậy, cũng có thể giải thích rõ tại sao lượng tiêu hao lại nhiều hơn người khác.
Lục Trần nhún vai, nói: “Hiện tại có thể vận dụng năm loại quy tắc, nếu muốn lĩnh ngộ quy tắc khác, có lẽ dễ dàng lĩnh ngộ thêm năm sáu loại.”
Lời này của Lục Trần không phải là nói giỡn, ví dụ như cơ sở quy tắc Ngũ Hành, bốn loại quy tắc ngoại trừ hỏa diễm, còn có quy tắc tầm thường như quy tắc sinh mệnh, quy tắc Hàn Băng, quy tắc Phong… hẳn là có thể dễ dàng lĩnh ngộ.
“Quá lỳ quá lỳ!” Yến Tử Hiên nghe vậy, lúc này giơ ngón tay cái lên, khoa trương rống lên: “Sư đệ, ngươi thật sự nghịch thiên, vậy mà lại lĩnh ngộ nhiều quy tắc như vậy, nếu toàn bộ giao hòa với nguyên thần vậy thì ai có thể đả động vào nguyên thần của ngươi chứ, chỉ sợ còn khủng bố hơn so với thân thể, sẽ là ác mộng chung cực của kẻ địch loại huyễn cảnh am hiểu công kích nguyên thần.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận