Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 617: Quỳ xuống

Nếu có đệ tử đến trêu chọc nàng, lập tức đệ tử sẽ nhận ân huệ đánh thành đầu heo của Kiếm Tam công tử.
Đây cũng không phải nói đùa, lúc trước Liễu Khuynh Thành vừa tới Kiếm Đế cung liền có đệ tử đời trước tưởng nàng là sư muội mới tới nên đi theo làm tùy tùng, hỏi han ân cần vô cùng nhiệt tình.
Thậm chí còn có đệ tử quấn lấy Liễu Khuynh Thành thổ lộ tình cảm, kết quả đệ tử được nhận ân huệ đánh thành đầu heo của Kiếm Tam công tử.
Đồng thời cảnh cáo bọn họ, đây là sư muội của Kiếm Tam công tử, đừng có ôm lấy bất kỳ ý nghĩ gì xấu.
Từ đó về sau, trên cơ bản chưa có người dám đi lên bắt chuyện, chỉ là ở bên cạnh nghe nàng đánh đàn thì vẫn có thể.
Sau khi Liễu Khuynh Thành đi vào Thiên Kiếm phong, trên cơ bản mỗi ngày đều sẽ đến nơi này gảy một khúc, mà đệ tử của Thiên Kiếm phong cũng có niềm vui thú, sẽ xuất hiện ở đây đúng giờ, nghe Liễu Khuynh Thành đàn tấu khúc đàn.
“Một khúc đàn của Khuynh Thành chính là tin lành tuyệt thế, khiến tâm thần bọn ta yên tĩnh, có trợ giúp tu tâm.” Một âm thanh cởi mở vang lên, chỉ thấy bên trong đám người có một thanh niên áo tím khí độ bất phàm đi ra, hắn nhìn chằm chằm Liễu Khuynh Thành hoàn mỹ không một tì vết trên gương mặt nói, trong mắt mang theo ý si mê.
Thanh niên áo tím nhẹ nhàng, trên thân tản ra khí tức cực kỳ hùng mạnh, mang theo vương uy như có như không, rất rõ ràng, đây là một võ giả mới vào Vương cảnh.
Xem tướng mạo chưa qua ba mươi tuổi, cũng đã nhập vương, thuộc về một thiên kiêu nhất đẳng.
“Liêu sư huynh quá khen!”
Liễu Khuynh Thành dừng đánh đàn, khách khí nói với thanh niên áo tím.
Thanh niên áo tím mở miệng nói: “Bài này của Khuynh Thành sư muội có giai điệu nhu hòa, không mang theo bất luận tính công kích gì, hẳn là trấn an tâm thần, chú trọng tu thân dưỡng tính.”
Liễu Khuynh Thành gật đầu nói: “Sư huynh nói không sai, từ khúc này có thể khiến lòng người bình thản, có trợ giúp phá cảnh.”
Nam tử áo tím cười nói: “Ninh mỗ có một yêu cầu quá đáng.”
“Mời sư huynh nói!” Liễu Khuynh Thành nói.
Nam tử áo tím nói: “Gần đây ta vẫn bị vây ở Vương cảnh sơ kỳ, rất muốn đột phá cảnh giới, thế nhưng mỗi lần đến lúc tĩnh tâm tu luyện, làm thế nào cũng không tĩnh tâm được, cho nên hi vọng Khuynh Thành sư muội có thể đến phủ đệ của ta ở tạm nửa tháng, mỗi ngày đàn tấu tử khúc này giúp ta thuận lợi phá cảnh.”
Lời này vừa nói xong, người xung quanh lập tức biết ý nghĩ của nam tử áo tím.
Trong lòng họ cắn răng nói, quá đáng giận, còn nghĩ dẫn Liễu Khuynh Thành sư muội đi, một mình sư muội đàn tấu từ khúc cho hắn nghe.
Mặc dù trong lòng mọi người có tức giận nhưng lại không thể phát ra, nguyên nhân là nam tử áo tím là một thiên kiêu Vương cảnh, người có cảnh giới cao nhất trong số bọn họ lại chỉ là Nguyên Thần cảnh viên mãn thôi.

Thanh niên áo tím tên là Ninh Hiên, năm năm trước gia nhập Thiên Kiếm phong, thời điểm gia nhập cũng đã là Chuẩn Vương, nghe nói là thiếu chủ đến từ một đại gia tộc của Huyền vực, không kể vạn dặm xa xôi đến Kiếm Đế cung tu hành kiếm pháp, lĩnh ngộ kiếm ý, trong thời gian năm năm đã đột phá đến Vương cảnh.
Kiếm thế đại thành, nghe nói lĩnh ngộ kiếm ý trong tay.
Ninh Hiên là người nổi bật trong thiên kiêu một đời Vương cảnh ở Kiếm Đế cung.
Liễu Khuynh Thành nghe thấy lời của Ninh Hiên, nàng nhíu mày, nàng và người này cũng không quen thân, nếu xem như bằng hữu bình thường còn được, nhưng muốn mời mình đến phủ đệ của hắn đàn tấu khúc đàn, vậy thì tuyệt đối không thể.
“Không được!”
Liễu Khuynh Thành còn chưa kịp mở miệng, một âm thanh đột ngột vang lên.
Tiếng gió vang động, đám người cảm giác thấy hoa mắt, trước mặt đột ngột có thêm một nam tử áo trắng.
“Sư…”
Liễu Khuynh Thành nhìn người tới, ánh mắt nàng lập tức sáng lên mang theo thần sắc kích động.
“Sư muội, xem như không biết ta là được.” Khi Liễu Khuynh Thành mở miệng, Lục Trần tranh thủ truyền âm nói.
Hiện tại diện mạo hắn vẫn như cũ, còn Liễu Khuynh Thành là sư muội của Kiếm Tam công tử, nếu kêu ra cái này, không phải là bị lòi sao.
Liễu Khuynh Thành nghe thấy truyền âm của Lục Trần, vốn dĩ muốn gọi, lúc này miễn cưỡng ngừng lại.
Chỉ là trong lòng khó mà ức chế hưng phấn, bởi vì mấy tháng từ khi ra khỏi bí cảnh, nàng đều chờ đợi ba bốn tháng ở Kiếm Đế cung nhưng lại không thấy sư huynh.
Khi ở bí cảnh, bọn họ biết mấy gia tộc Thánh Quân liên hợp lại tìm kiếm sư huynh, lúc đó rất lo lắng sư huynh nhà mình.
Bây giờ thấy sư huynh trở về, cuối cùng Liễu Khuynh Thành thở phào một hơi.
Người xung quanh đều chú ý người nói chuyện, bởi vì muốn nhìn xem ai dám ngỗ nghịch với Ninh Hiên, cũng không nhìn thấy Liễu Khuynh Thành có biểu cảm kỳ lạ.
Khi đệ tử của Thiên Kiếm phong nhìn thấy dung mạo quen thuộc, sắc mặt trở nên kỳ quái.
Lục Trần với danh xưng đại ma vương Thanh vực lại trở về Kiếm Đế cung.
Ninh Hiên đánh giá Lục Trần, hắn nhíu mày nói: “Ngươi là ai?”
Lục Trần nhìn Ninh Hiên, không hỏi nguyên do, thái độ cường thế nói: “Quỳ xuống.”
“Cái gì?”
Ninh Hiên trừng mắt, quả thực không thể tin vào tai của mình.
Thanh niên mặc áo trắng này đến trước mặt, câu nói đầu tiên là yêu cầu mình quỳ xuống.
Trong lúc nhất thời, nội tâm Ninh Hiên tràn đầy lửa giận, nhìn ánh mắt Lục Trần mang theo từng chút lạnh lùng, hắn lạnh giọng nói: “Ngươi có tư cách gì yêu cầu ta quỳ xuống, ta mong ngươi lập tức nói xin lỗi cho ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận