Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1120: Bắc Vương phủ

Yến Tử Hiên bên cạnh cũng mở mắt, trong ánh mắt hiện lên một tia nghi hoặc.
Lục Trần thu hoạch rất lớn, Yến Tử Hiên cũng giống như thế, kiếm ý đã tăng lên cực lớn.
Trên bầu trời, bóng dáng của Tửu kiếm tôn lần nữa xuất hiện, ánh mắt uy nghiêm nhìn về phía hai tiểu bối, vô cùng vui mừng, lộ ra nụ cười sảng khoái: “Có thể giúp hai tiểu bối các ngươi tăng kiếm ý nhất đạo trước khi chấp niệm tiêu tán, ta chết cũng đáng.”
“Tửu kiếm tôn tiền bối!” Yến Tử Hiên đỏ mắt, trong lòng cực kỳ bi thương, muốn nói điều gì đó nhưng hàng ngàn lời nói lại bị kẹt ở cổ họng, há hốc mồm, không nói nên lời.
“Ta đã chết nhiều năm, hiện giờ chỉ còn lại một tia chấp niệm, sớm nên tản đi rồi!” Tửu kiếm tôn nhẹ giọng nói nhỏ một câu.
Tửu kiếm tôn trời sinh tính tình cởi mở, vốn không xem trọng sống chết, hắn vốn nên bụi thuộc về bụi, đất về với đất, không có khả năng sống lại.
Trong lòng Tửu kiếm tôn còn có một tiếc nuối, mở miệng nói: “Đúng rồi, Ninh Thiên Quân chết chưa?”
“Chết rồi, bị Đại Mộng Thiên Nữ đánh chết!” Yến Tử Hiên lớn tiếng nói.
“Ha ha, chết rồi thì tốt, chết rồi thì tốt!” Tửu kiếm tôn cất tiếng cười to, âm thanh phóng khoáng, trước khi chấp niệm tiêu tán, không còn một tia tiếc nuối nào cả.
Đế huy quanh thân Tửu kiếm tôn rực rỡ sáng chói, hào quang vạn trượng, uy áp Đại Đế không hề giữ lại bộc phát, dẫn đến Hư Không Thành Bảo sợ run, giống như là muốn phân giải.
Nhưng chỉ kéo dài mấy giây, Tửu kiếm tôn giống như một hằng tinh yếu dần đi đến điểm cuối, mấy giây sau, thân thể hóa thành điểm sáng như mưa, tan thành mây khói.
Tửu kiếm tôn rời đi, kiếm ý bao phủ phủ đệ xung quanh hoàn toàn biến mất, giống như chưa từng có vậy.
“Tiền bối đi đường bình an!” Ánh mắt Lục Trần nghiêm túc, lẩm bẩm.
Giờ phút này, trong lòng Lục Trần hơi nặng nề, hắn cảm nhận được một luồng ý phóng khoáng ở trên thân của Tửu kiếm tôn, không sợ chết, nhưng chết nhiều năm như vậy, vẫn lo lắng cho Sơn Hải giới.
Bậc cường giả này đáng để hắn tôn kính.
Một lúc sau, Lục Trần lần nữa chỉnh lại tâm trạng nhìn về phía Yến Tử Hiên tâm trạng sa sút, mở miệng nói: “Sư huynh, đã đến lúc chúng ta đi rồi.”
“Ừm!”
Yến Tử Hiên đè tâm trạng phức tạp trong lòng xuống, nhẹ giọng gật đầu.
Hai người họ rời khỏi phủ đệ ra bên ngoài, đã không thấy bóng dáng của Liễu Khuynh Thành nữa, đúng lúc này, âm thanh khí linh vang lên bên tai hai người họ: “Các ngươi mau qua đây, nơi này còn có năm cơ duyên của Đại Đế!”
Năm Đại Đế!
Ánh mắt hai người họ lóe lên, bay lên không trung, về phía tọa độ của khí linh đưa cho.
Chỉ chốc lát sau, bọn họ đi đến một phủ đệ tan hoang, phủ đệ chiếm diện tích rất lớn, vô cùng rộng lớn, cánh cửa phủ đệ có thể thấy được ba chữ Bắc Vương phủ lờ mờ trên tấm bảng rách nát.
“Bắc Vương Phủ, lẽ nào là tiền bối đó!” Ánh mắt Yến Tử Hiên lộ ra vẻ suy tư, tự nhủ.
“Người nào?” Lục Trần hỏi một câu.
Yến Tử Hiên giải thích nói: “Trăm vạn năm trước, Sơn Hải giới có một nhân vật phong lưu tên hiệu là Bắc Vương, là một cường giả Đại Đế đỉnh phong, tính cách Bắc Vương phóng khoáng, không bị trói buộc, trong đời có bốn hảo hữu chí giao, bởi vì năm Đại Đế bọn họ nghĩa khí nên có vô số giai thoại ở Sơn Hải giới, nhưng năm người này cũng ngã xuống khi Ninh Thiên Quân phản bội.”
Lục Trần khẽ gật đầu, hắn vốn không sinh ra ở Sơn Hải giới nên vốn không rõ lịch sử, bối cảnh cùng với từng nhân vật danh chấn thiên hạ sinh ra ở thời đại đó của Sơn Hải giới.
“Nghe nói Bắc Vương tiền bối đã lĩnh ngộ một loại quy tắc vô cùng kinh khủng.” Yến Tử Hiên nói thật nhỏ: “Nhưng chấp niệm của cường giả Đại Đế ngã xuống chỉ có thể dùng Đại Đế đạo quả nuôi dưỡng, xác suất am hiểu quy tắc mà bọn họ lĩnh ngộ chưa đến một thành, không giống như Đế chi bản nguyên mà cường giả Thánh Đế để lại, có chín thành xác suất lĩnh ngộ quy tắc của cường giả ngã xuống am hiểu.”
Cường giả cảnh giới Đại Đế có được Đại Đế đạo quả, đạo pháp cả đời của bọn họ đều sáp nhập vào bên trong đạo quả, nhưng giúp người khác vốn không lớn lắm.
Ví dụ một Đại Đế am hiểu quy tắc Hắc Ám ngã xuống, hậu nhân muốn có truyền thừa chỉ có thể kế thừa công pháp của hắn, xác suất muốn lĩnh ngộ quy tắc mà người ngã xuống am hiểu quá thấp, chưa tới một thành.
Mà Đế chi bản nguyên cường giả cấp bậc Thánh Đế để lại, sau khi hậu nhân tìm hiểu, có chín thành xác suất lĩnh ngộ được quy tắc mà người ngã xuống am hiểu.
Tỷ lệ này là rất lớn.
Đây cũng là nguyên nhần lần trước Lục Trần muốn Đế chi bản nguyên, khí linh lại không cho.
Dù sao Lục Trần cũng đã lĩnh ngộ quy tắc Hư Không, còn muốn hấp thu bản nguyên của Hư Không chi chủ, đây không phải là lãng phí à.
Nếu đưa cho Lục Trần có thể sẽ làm cho quy tắc Hư Không càng thâm sâu, nhưng đưa cho người khác, có thể tạo nên được một người lĩnh ngộ được quy tắc Hư Không.
Bắc Vương phủ rất lớn, năm đó trước khi ngũ Đế chưa ngã xuống, phồn vinh chưa từng có, môn đình như chợ, người đến thăm hoặc bái sư nối liền không dứt, cánh cửa đều bị đạp phá.
Nhưng sau khi trải qua trận chiến hắc ám nhất, thế lực đứng vững hoặc là ở Hư Không Thành Bảo đều ngã xuống, tử khí nặng nề.
Bên trong Bắc Vương phủ rách nát có thể nhìn thấy rất nhiều hài cốt, rất nhiều hài cốt đều thối rữa, trong góc còn kết đầy mạng nhện, cũ kỹ không chịu nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận