Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 702: Sao đại ca lại sống thành như vậy

Hắc Hổ thánh vương nghẹn họng, đại não như ngừng chuyển, dù thế nào hắn cũng nghĩ không ra thịt của đại ca Hắc Long lại bị hai sư đồ này ăn, không đúng, đồ đệ ăn thịt, sư phụ lại chê không ăn.
Hắc Hổ thánh vương cũng biết thân rồng của đại ca Hắc Long nằm bên ngoài Tỏa Long trang. Đó là thân rồng Chí Tôn, bất hủ vạn cổ, đợi nguyên thần của đại ca đột phá phong ấn ra ngoài, chấp chưởng thân rồng Chí Tôn là có thể khôi phục đỉnh phong.
Nhưng hiện tại thân rồng lại bị ăn.
Giờ phút này, phổi của Hắc Hổ thánh vương đều tức muốn nổ, hai sư đồ này cũng quá đáng lắm rồi, lại ăn thịt đại ca hắn, nếu có thể nói chuyện thì hắn nhất định sẽ chửi ầm thằng nhóc này.
Đáng tiếc, hắn vẫn chưa đến Nguyên Thần cảnh nên không thể nói chuyện.
Tứ sư phụ không ăn thịt, Lục Trần cũng không khuyên nhủ, hắn vừa ăn vừa lẩm bẩm: “Sư phụ, ta cảm giác thịt này rất bổ, hơn nữa đây là thịt rồng Chí Tôn, vẫn chưa hết hạn.”
Hoa Điệp lườm hắn một cái, nói: “Không có tiền đồ.”
“Tiểu Lục Trần ta nói ngươi nghe, muốn ăn cũng phải ăn tươi, hiện tại ăn loại này, hơn nữa, cho dù con rồng nhỏ Chí Tôn này là thời kỳ toàn thịnh thì tinh khí cũng quá ít đối với chúng ta, cho nên ngươi cứ giữ lại từ từ hưởng thụ đi.”
Ý tứ tiềm ẩn của Hoa Điệp chính là chướng mắt thịt rồng cấp bậc Chí Tôn này.
Lục Trần im lặng không nói gì, cũng không trả lời.
Đến nỗi Hắc Hổ thánh vương bên cạnh bị dọa, sợ tới mức thân hổ của hắn chấn động, không thể tin vào lỗ tai mình.
Cường giả cấp Chí Tôn trong miệng người này lại gặp phải đả kích hạ thấp, biến thành con rồng nhỏ.
Không hiểu sao, Hắc Hổ thánh vương lại bắt đầu lo lắng cho đại ca của mình, cũng không biết hiện tại đại ca ăn ở ra sao, ngủ có ngon không, khi nào thì ra khỏi Tỏa Long trang.
Hắt xì!
Hắc Long yêu tôn đang ngủ say bên trong Thế Tử trận ở trong đầu Lục Trần đột nhiên hắt hơi một cái, sau đó tỉnh lại.
Hắc Long yêu tôn tỉnh lại, lập tức thấy người nào đó bên ngoài đang nướng thịt rồng ăn, còn là thịt của hắn.
Nhìn thấy cảnh này, Hắc Long yêu tôn suýt chút nữa tức giận ngất đi.
Thử hỏi, ai có thể chịu đựng được có người ăn thịt mình trước mặt của mình.
“Nữ lừa đảo này!” Rất nhanh, Hắc Long yêu tôn lại thấy được Hoa Điệp, nữ lừa đảo trước kia đã nói chỉ thu phục thần hỏa cho đồ đệ của hắn, sẽ thả hắn ra ngoài.
Nhìn thấy Hoa Điệp, Hắc Long yêu tôn không khỏi nhớ tới chuyện cũ đau lòng, nước mắt rơi đầy mặt nói: “Hai sư đồ này đều không phải thứ tốt, sư phụ như vậy có thể dạy ra đồ đệ như nào chứ.”
“Hả, tiểu đệ của ta!” Sau đó, Hắc Long yêu tôn lại nhìn thấy Hắc Hổ ở bên cạnh, tuy rằng Hắc Hổ này rất nhỏ, chỉ có Nguyên Thần cảnh, nhưng hắn không thể quên được luồng khí tức đó, tuyệt đối là tiểu đệ Hắc Hổ trung thành và tận tâm của mình.
Mặc dù lúc trước tiểu đệ đã đồng quy vu tận với một Thánh Vương của mười vực, nhưng nguyên thần vẫn chưa hoàn toàn tan đi, được bản thân nuôi dưỡng ở một tổ chức Hắc Long điện ở mười vực, đã tìm được một con tiểu Hắc Hổ để đoạt xá.
Chỉ cần hao phí thời gian, tiểu đệ Hắc Hổ sẽ có thể trở lại đỉnh phong.
Nhưng sao tiểu đệ cũng rơi vào tay sư đồ này, đại não Hắc Long yêu tôn ngây ngốc mấy giây.
Thế lực Hắc Long điện ở Hạ giới do Hắc Long yêu tôn bồi dưỡng tìm cho hắn một con kỳ trân dị thú Thổ Ngân thử chuyên tìm kiếm thiên tài địa bảo, có tin tức rất lâu trước kia Thổ Ngân thử hạ giới đã truyền tin tức cho hắn.
Đáng tiếc, hắn khẩn cấp hạ giới tìm kiếm cơ duyên trở thành Thiên Tôn, trước khi đi còn muốn dẫn Thổ Ngân thử đi, ai ngờ vừa mới tới Hạ giới, nguyên thần đã bị trấn áp.
Hắc Long yêu tôn vẫn chưa biết Thổ Ngân thử cũng bị Lục Trần chiếm được.
Có lẽ về sau biết được thì sẽ hộc máu.
Sau khi Lục Trần ăn no, sờ sờ bụng, thân thể phát sáng, phun tinh khí mỏng manh, thực lực tăng trưởng rất nhanh.
“Đúng rồi, cái thứ đen đen được giam giữ trong cơ thể ngươi vô dụng đối với ngươi, thả hắn ra đi.” Lúc này, Hoa Điệp nhìn Lục Trần nói.
Sau một khắc, Lục Trần cảm giác một luồng thần niệm mạnh mẽ tiến vào đầu của hắn, hóa thành một bàn tay to, trực tiếp bắt nguyên thần của Hắc Long yêu tôn cùng với Thế Tử trận ra ngoài.
Rất nhanh, giữa không trung lập tức xuất hiện một nguyên thần Hắc Long dài một mét.
Hắc Long yêu tôn bước ra từ trong đầu Lục Trần, hơi ngẩn người, hắn thật sự không ngờ bản thân lại có ngày ra ngoài.
Hắc Hổ thánh vương bên cạnh nhìn nguyên thần rồng nhỏ dài một mét trên không trung, cả người cứng lại, đây không phải là đại ca của mình sao.
Khí tức nguyên thần của đại ca Hắc Long đối với hắn quen thuộc không thể quen thuộc hơn.
Nhưng sao đại ca lại sống thành dáng vẻ này.
Trước kia đại ca là sinh linh Chí Tôn của Hắc Ám thiên, tiếp cận cấp Thiên Tôn, sáng tạo ra một cổ quốc vô cùng mạnh mẽ, uy danh hiển hách.
Nhưng hiện tại nguyên thần của đại ca nhà mình lại chỉ dài một mét, hơn nữa khí tức chỉ trôi nổi ở Hoàng cảnh sơ kỳ.
Phải biết rằng đại ca chính là Chí Tôn hàng thật giá thật, đặc biệt là rèn luyện ở Tỏa Long trang vô số năm, nguyên thần rất kiên cố.
Nhưng hiện tại, sao khí tức nguyên thần chỉ có Hoàng cảnh.
Rốt cuộc mấy năm nay đại ca đã trải qua những gì.
Hắc Hổ thánh vương quả thực không thể tin cảnh mà bản thân nhìn thấy, rối tung trong gió.
“Ăn no rồi!” Lục Trần sờ sờ bụng, mở miệng nói: “Sư phụ, ngươi xem rồi xử lý tiểu Hắc Long này đi, ta đi tu luyện trước.”
Lục Trần cảm thấy nguyên thần Hắc Long Hoàng cảnh sơ kỳ ở lại trong đầu mình đã không còn tác dụng nên giao cho sư phụ xử lý.
Nói xong, hắn lập tức nghênh ngang rời đi.
“Đại ca!” Hắc Hổ thánh vương nhìn đại ca nhà mình, cảm nhận được khí tức quen thuộc, thân thiết như vậy, nước mắt lưng tròng, kích động truyền âm kêu một câu.
“Ngươi cũng rơi vào tay bọn họ rồi?” Ánh mắt Hắc Long yêu tôn phức tạp nhìn tiểu đệ nhà mình, truyền âm nói.
Nói ra thì hai người họ mệnh khổ, đều rơi vào trong tay một người.
“Đại ca, cảnh giới của ngươi…” Hắc Hổ thánh vương bình tĩnh lại, hỏi.
Thực lực của đại ca mạnh như vậy, cho dù chỉ còn lại nguyên thần thì cũng là nguyên thần cấp Chí Tôn, theo lý mà nói, như thế nào cũng không thể từ nguyên thần cấp Chí Tôn rơi xuống nguyên thần Hoàng cảnh được.
Hắc Hổ thánh vương cảm thấy mình bị người nào đó giam giữ trong nhẫn không gian mấy năm không quan tâm đã đủ thảm rồi.
Còn đợi đại ca Hắc Long cứu mạng, dẫn bản thân rời khỏi biển khổ.
Nhưng trông có vẻ đại ca nhà mình còn thảm hơn cả mình.
“Một lời khó nói!” Hắc Long yêu tôn nhìn Hoa Điệp, thấy đối phương cười khanh khách nhìn chằm hắn, cuối cùng thốt ra bốn chữ.
Hắc Long yêu tôn có cảm giác nữ tử này mạnh đến mức có thể nghe thấy bọn họ truyền âm, cho nên nuốt lại lời muốn nói lại.
Thấy đại ca không nói gì, Hắc Hổ thánh vương cũng nhận thức được không hỏi nữa, mà truyền âm nói: “Đại ca, hai chúng ta hãy thương lượng một chút, như thế nào mới có thể thoát khỏi ma trảo.”
Hắc Long yêu tôn vừa nghe, thầm nói hỏng rồi, xem ra tiểu đệ nhà mình không hiểu nữ tử trước mắt khủng bố cỡ nào, đó là tồn tại khiếp sợ chỉ dựa vào linh lực đã có thể đạt đến chiến lực cấp Thiên Tôn, cho nên hắn không ngừng nháy mắt với tiểu đệ.
Đáng tiếc, Hắc Hổ thánh vương không biết làm việc bằng mắt, tiếp tục truyền âm nói: “Đợi bọn họ buông lỏng cảnh giác thì chúng ta chạy đi.”
“Vậy mà hai ngươi lại quen biết, được, hai ngươi ở lại đây từ từ thương lượng đi!” Hoa Điệp đứng lên, mỉm cười nói một câu, nói xong, nàng cũng rời đi.
Thân thể Hắc Hổ thánh vương lập tức cứng đờ, truyền âm của hắn lại bị nghe được sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận