Bị Dạy Dỗ Thành Thánh - Sư Phụ Nhà Ta Siêu Hung Dữ

Chương 1867: Lợi dụng phế vật (2)

Lượng Tử và Cứng Đầu đang bế quan tu hành trùng kích Đạo Tổ cảnh nên Lục Trần không quấy rầy bọn họ, một mình ra ngoài tham gia hội đấu giá.
Đi tới trước cửa nhà đấu giá, nơi này sớm đã đông đúc người, tắc nghẽn, Lục Trần chen chúc đi vào theo dòng người.
Trong đại sảnh là một nội trường hình tròn khoảng ngàn mẫu, ngọc trắng lót sàn, sạch sẽ sáng sủa, ít nhất có thể chứa hơn trăm vạn người, nhưng chỉ có hai ba mươi vạn người tham gia nhà đấu giá cho nên bên trong vô cùng rộng rãi.
Lục Trần tùy tiện tìm một vị trí ngồi xuống, đợi đấu giá bắt đầu.
Thời gian trôi qua, người tiến vào cũng gần đủ, người đợi bán đấu giá bắt đầu oán hận, lần lượt oán giận tại sao chưa tiến hành đấu giá.
Chỉ chốc lát sau, một nữ tử xinh đẹp mặc sườn xám đi tới gian hàng trung gian, dáng người lả lướt, đôi chân trắng thon dài rất đáng chú ý, dẫn đến vô số ánh mắt bốn phía nóng bỏng.
“Hoan nghênh mọi người đến hội đấu giá, hiện tại đấu giá bắt đầu.” Người đẹp mặc sườn xám mở miệng với nụ cười chuyên nghiệp, âm thanh nhẹ nhàng dễ nghe, cho người ta cảm giác vô cùng thoải mái.
Đấu giá chính thức bắt đầu.
Vật phẩm đấu giá đầu tiên là một thanh trường kiếm, thân kiếm màu xanh thẳm lưu chuyển ánh sáng nhàn nhạt, cho người ta có loại cảm giác vô cùng sắc bén, đây là một món Đế khí, sau đó thanh trường kiếm này được người ta dùng hai trăm vạn phương linh tinh đấu giá lại.
Vật phẩm đấu giá thứ hai là một món giáp bụng, cũng là Đế khí, có thể ngăn cản Thánh Đế công kích, bởi vì là vật phẩm bảo vệ tính mạng nên quý giá hơn so với vũ khí, được người ta dùng ba trăm vạn phương linh tinh đấu giá lại.
“Món thứ ba…”
“Món thứ tư…”
Hội đấu giá tiến hành bừng bừng khí thế, đồ vật lấy ra để bán đấu giá trên cơ bản đều là cấp bậc Đế khí trở lên, dù sao thì nơi này cũng là nhà đấu giá Hoàng Đô, chủ nhân phía sau là hoàng thất, sao đồ vật lấy ra có thể bình thường được.
Đến sau cùng còn lấy ra hai món Thánh Đế khí bán đấu giá, cuối cùng được khách quý bên trong phòng bao dùng mấy ngàn vạn phương linh tinh đấu giá lại.
“Hiện tại là món bảo vật đấu giá cuối cùng, Giả Chân diễm!” Lời nói của người đẹp mặc sườn xám vừa dứt, ở đây ngay tức khắc yên tĩnh lại.
Trong suốt quá trình đấu giá, Lục Trần đều ôm hai tay nhắm mắt chợp mắt, có lão thần đang ở đây, không chút quan tâm đến những bảo vật này, nhưng lúc nghe đến Giả Chân diễm thì Lục Trần lập tức mở mắt ra.
Phía trên gian hàng, người đẹp mặc sườn xám vén vải đen lên, lộ ra trận pháp nhỏ trong suốt lóng lánh hình vuông giống như một hộp thủy tinh trong suốt, bên trong có một đóa hỏa diễm lam sắc to bằng nắm tay, cho dù cách một tầng trận pháp kết giới cũng khiến cho người xung quanh cảm nhận được một luồng khí tức uy hiếp.
Nhiệt độ trong đại sảnh cũng tăng lên rất nhanh.
Giả Chân diễm mang theo một chữ “chân”, nói rõ là thần hỏa tiếp cận Chân diễm, nhưng mở đầu lại có một chữ giả, chứng tỏ bản chất vẫn là thần hỏa.
Nhưng nhiệt độ của Giả Chân diễm lại cực cao, có sức uy hiếp đến tính mạng đối với Thánh Đế bình thường.
Hỏa diễm cấp bậc này trên cơ bản không thể để trong vật dụng được, cho nên đã dùng trận pháp vây khốn.
Trận pháp trên đài là khốn trận Tạo Giới cảnh do trận pháp đại sư bố trí, nếu không, sao lấy ra bán đấu giá được, hơn nữa dùng rồi còn phải trả lại trận pháp.
“Giá khởi điểm của Giả Chân diễm, giá bắt đầu một trăm vạn phương linh tinh, mời mọi người đấu giá!” Người đẹp mặc sườn xám nói.
“Hai trăm vạn phương!”
“Năm trăm vạn phương!”
“Tám trăm vạn phương!”
“...”
Người đẹp mặc sườn xám dứt lời, xung quanh bắt đầu kịch liệt đấu giá, chỉ là phần lớn người mở miệng đều đến từ phía phòng bao.
Bởi vì Giả Chân diễm là thần hỏa, hơn nữa có tư cách thăng cấp Chân diễm, luận về tính quý giá thì tương đương với bảo vật Tạo Giới cảnh, đối với những thế lực lớn trong phòng bao cũng là một món bảo vật hiếm có.
Trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ bắt buộc phải có.
Rất nhanh, giá bán đấu giá lập tức tăng lên tới ba ngàn vạn phương linh tinh, đây là giá trên trời, nhưng vẫn đang tiếp tục, lúc giá cả tăng lên bốn ngàn vạn phương linh tinh thì xung quanh yên tĩnh một thời gian dài.
Mặc dù Giả Chân diễm rất quý giá nhưng bốn ngàn vạn phương linh tinh thật sự là quá nhiều, cho dù là thế lực Tạo Giới cảnh bình thường xuất ra khoản tiền lớn như vậy cũng giống như cắt thịt trên cơ thể, cả người đều đau.
“Một bộ công pháp Tạo Giới cảnh!” Yên tĩnh trong chốc lát, một âm thanh phá vỡ bầu không khí nặng nề.
Người mở miệng là Lục Trần.
Lục Trần thấy không có ai mở miệng nên hắn muốn ra tay.
Lục Trần không lấy ra được ba ngàn vạn phương linh tinh, mặc dù nhà mình có một sư tổ Giới Chủ, năm sư phụ Tạo Giới cảnh, nhưng bọn họ đều là nuôi thả hắn, không cho bất kỳ tài nguyên tu luyện nào, linh tinh từ Thánh Vương đến Thánh Đế đều là hắn vất vả khổ cực kiếm được.
Tất nhiên Lục Trần không lấy ra được ba ngàn vạn phương linh tinh.
Mặc dù không xuất linh tinh được nhưng hắn lại có công pháp.
Lục Trần thấy giá cả của Giả Chân diễm với công pháp của Tạo Giới cảnh không khác nhau mấy, cho nên mở miệng xuất ra một bộ công pháp Tạo Giới cảnh thay thế linh tinh.
Nguyên giới không ai biết hắn, do đó Vạn Kiếp ma công và Bất Hủ Vạn Đạo Pháp Thân còn có thể tiến hành lợi dụng phế vật.
Lục Trần mở miệng, người bốn phương tám hướng quay đầu, từng ánh mắt kinh ngạc rơi lên người hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận